Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 247: Chương 247: Chuyện chưa kể 1 (2)




-Xin chào. Trông cô không được vui lắm nhỉ? (???)

Tôi mở mắt ra, đầu tiên nhìn thấy là một cô gái, thân hình nhỏ nhắn, mái tóc ngắn màu vàng, đội một chiếc nón có những chiếc nơ nhỏ và nhấn ở chiếc nơ lớn ở một bên nón, cô gái nhỏ này có cặp mắt màu đỏ, bộ đầm cũng là màu hồng nốt, nơ, nơ, nơ có đến 4 chiếc nơ đính trên bộ đầm, một chiếc túi nhỏ nhắn được treo ở hông cô với hình dạng của một trái bí ngô ma mãnh trong ngày hội Haloween. Tay đeo găng tay màu đen mỏng có thể nhìn thấy làn da màu trắng của cô qua lớp vải. Phần trước của đầm chỉ che đến đùi, nhưng phần sau thì đến cô chân. Cô mang đôi tất khá đáng yêu dành cho những cô bé, một cặp tất sọc trắng hồng đan xen, đôi giày búp bê có đính nơ đỏ ở mỗi chiếc.

-Cô là ai?

Tôi thắc mắc, bởi vì cô ấy sau khi chào hỏi đã đưa mặt áp gần sát với mặt tôi.

-Là Thần Thánh đến chơi với cô. (???)

Cô bé lạ vui vẻ đùa giỡn.

-Giống như tôi tin lắm vậy.

-Ể~ chả biết đùa gì cả. Tôi là một người qua đường vô tội. (???)

-……

-Đùa…Đùa thế cũng không cười sao? Chán thật đấy. (???)

-Không phải là không vui, mà là cô chọn những lúc không vui mà đùa thì làm sao làm người khác cười.

-Ồ, ra là vậy. (???)

Cô bé gật đầu đã hiểu, tôi thì thở dài.

-Ưhừm…Để tôi giới thiệu với cô một lần nữa. Tôi là Lambdadelta, Witch of Certainty. (Lamb)

-Hô…*clap clap clap*

Tôi vừa nghe vừa vỗ tay, thể hiện sự bất ngờ của mình.

-Hừ hừm…thế nào cô biết tôi là ai rồi chứ? (Lamb)

-Mới nói rồi còn gì.

-Ờ, phải rồi, Ahaha…(Lamb)

-…

-…(Lamb)

-Này, cô kéo tôi đến đây mà không bắt chuyện mà còn im lặng chung kiểu đó thì biết lạc trôi về đâu.

-À…xin lỗi, tôi vô ý quá. (Lamb)

-Haizz…rồi, thế chuyện gì đang diễn ra? Tôi nghĩ mình đi rồi chứ?

-Đúng là cô thăng rồi. Là tôi mang cô đến đây. Tôi là Witch of Certainty, điều tôi làm đều tuyệt đối. Nào tôi sẽ cho cô một điều ước, với tôi, bất cứ điều ước nào cũng chắc chắc trở thành hiện thực miễn là cô còn mong muốn điều đó được thực hiện. (Lamb)

-…Vậy sao.

-Nào ước đi. (Lamb)

Trông Lambdadelta không đáng nghi lắm nhưng tôi vẫn muốn hỏi:

-Tại sao cô lại muốn cho tôi một điều ước, tôi có làm gì cho cô đâu?

-Tất nhiên là cô không làm gì. Tôi thích thì tôi cho thôi. (Lamb)

-Thế cô ước gì nào? (Lamb)

-….Tôi….

Tôi vừa suy nghĩ, phân vân không biết nên ước điều gì, điều mà tôi muốn làm nhất hiện giờ có lẽ không liên quan gì đến công việc hay thế giới cả.

Yêu…

Như một giọt nước đánh động đến thâm tâm tôi, nó như nhắc nhở tôi chọn con đường của mình, con đường đúng đắn nhất đối với tôi. Tôi quyết định chọn nó.

-Tôi…muốn đi tìm lại anh ấy.

-Anh ấy? (Lamb)

-Phải. Người tôi yêu, Phi Linh.

-Phi Linh? (Sao nghe cái tên này mà quen quen thế nhỉ?) (Lamb)

-Sao thế? Không được sao?

-Hử? Không gì là không thể đối với ta. (Lamb)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.