“E là họ sẽ xem em như 1 kẻ phản bội, viì em đã bỏ Kansai đến Kantou. Nhưng vì muốn bảo vệ tiểu thư, em không thể làm khác.”
Setsuna dGEmYPrP nói.
“Chỉ cần cô ấy an toàn là em mãn nguyện rồi.”
Nhìn Setsuna bày tỏ 1 cách rất chân thành, Negi và Asuna có vẻ như đã bị thuyết phục bởi tấm chân tình.
“Hiểu rồi, Sakurazaki!” Asuna đột nhiên đứng dậy và mạnh miệng hô. Hành động này khiến ba người ngồi gần chú ý hướng hết ánh mắt về cô.
“Biết cậu không hề ghét Konoka là đủ rồi! Bạn của bạn mình cũng là bạn, phải không? Tớ sẽ giúp cậu!” Asuna lời lẽ vui vẻ nhưng nửa phần đáng tin đấy.
“Kagurazaka…”
“Đúng rồi! Quyết định vậy đi!” Negi tán thành.
“Đội thiên thần hộ mệnh lớp 3-A được thành lập!! Chúng ta sẽ bảo về lớp 3-A khỏi Hiệp Hội Phép Thuật Kansai!” Negi tự biên tự diễn.
“Tên gì kỳ vậy?!” Asuna thắc mắc.
“…” Phi Linh im lặng từ nãy đến giờ để cho mấy cô cậu này thông thả nói chuyện.
“Phi-sensei? Thầy nghĩ sao?” Setsuna là người chú ý đến Phi Linh từ đầu đến giờ, cô thấy Phi Linh không lên tiếng vì tôn trọng mấy cô cậu này, nên cô cũng muốn hỏi ý kiến của Phi Linh về việc này.
“Ừm…ngay từ đầu thầy đã thấy ý định của em rồi. Thầy là 1 giáo viên, thầy không thể thấy học sinh của mình gặp nguy hiểm mà không cứu được.” Phi Linh cười nói.
Setsuna nghe được không khỏi mừng rỡ, dù sao Phi Linh cũng là người lớn, hơn nữa là pháp sư, có thể sẽ giúp được rất nhiều.
“Nếu em đã cố gắng đến như vậy để bảo vệ Konoe, thế thì em có thể sang bên phòng của nhóm 1 để ngủ cũng không thành vấn đề. Có gì thì nhóc Negi sẽ chịu trách nhiệm.” Phi Linh chỉ ngón cái về phía Negi.
“Đúng vậy, đúng vậy….ủa? Sao tôi lại phải chịu trách nhiệm?” Negi gật gật đầu nhưng sau đó lại thắc mắc.
“Tất nhiên là vì nhóc là chủ nhiệm rồi.” Phi Linh nói.
“Đúng rồi…” Negi vẻ mặt bí xị. Asuna cười vào mặt Negi.
“Thôi không cần như vậy đâu thầy, chỉ cần nhờ Asuna là được rồi, em sẽ đi cùng cậu ấy sẽ xem qua một chút.” Setsuna nói.
“Em muốn sao cũng được.” Phi Linh nói.
“Thôi tôi đi canh gác xung quanh, có khi đối phương sẽ quay lại…” Negi gác chuyện chịu trách nhiệm kia sáng 1 bên rồi chạy đi.
“Ấy! Chờ chút, Negi!” Thấy Negi vội vội vàng vàng, Asuna gọi Negi.
“Không sao đâu. Bọn mình đi canh các phòng là được.” Setsuna nói với Asuna, sau đó nhìn Phi Linh.
“Vậy mọi chuyện nhờ thầy hỗ trợ, Phi-sensei.”
“Ừm, cứ để thầy lo.” Phi Linh nói. Sau đó Setsuna và Asuna chạy về phòng của nhóm 5.
“Oái!”
“Ối!”
Setsuna va Asuna vừa mới rời đi, Phi Linh lại nghe tiếng Negi và 1 người nào nữa thốt ở ngoài kia. Phi Linh bước ra ngoài cửa, nhìn qua tấm kính, cậu thấy Negi đang giúp 1 cô giúp việc thu gom lại đống khăn lau bị rơi lung tung ra ngoài.
“Tên nhóc này hậu đậu thế?” Phi Linh đổ mồ hôi.
Sau khi đã dọn xong, Negi liên tục xin lỗi và tiếp tục chạy ra khỏi khách sạn.
Cô gái giúp việc tóc đen hơi dài, lấy cặp kính ra và đeo lên, sau đó đột nhiên có 1 vài con khỉ ngáo ngáo xuất hiện.