Người này chính là công tước bạch hổ Đái Hạo của Tinh La đế quốc, cha của Hoắc Vũ Hạo. Hôm nay hắn đến đây cũng là do hoàng đế bệ hạ mời đến chứng kiến trận chung kết đầy kịch tính này.
-Đái Hạo, ngươi tới rồi sao?
Hoàng đế đang ngồi trên ghế quay đầu lại hỏi Đái Hạo.
-Vâng. Thưa bệ hạ.
Đái Hạo cung kính trả lời. Hắn bước đến tường thành để quan sát thành viên của hai đội. Từ trên cao nhìn xuống, hắn vẫn có thể thấy rõ những thành viên của hai đội.
-Kì lạ. Làm sao lại không có Thược Hành?
Đái Hạo thắc mắc cau mày nói. Thực tế việc giám sát đoàn bị thương và được đưa về Sử Lai Khắc vẫn không có được thông báo với hắn, cho nên hắn không biết Đái Thược Hành không tham gia là điều hiển nhiên.
-Ngươi cũng thấy đấy. Lần này hình Sử Lai Khắc cũng có chút bất ổn. Ngay từ đầu đã cho dự bị đội ngũ ra sân, mà từ khi nào Sử Lai Khắc lại xuất hiện một tên vô cùng cường đại hồn sư Phi Linh kia. Bất kể trận đấu nào có hắn thì Sử Lai Khắc cũng chiến thắng dễ dàng.
Hoàng đế Tinh La bước đến kế bên Đái Hạo mà nói.
-Vâng, thần cũng có xem qua hồ sơ trận đấu ghi nhận ngày hôm qua. Mà hắn cũng có mặt lúc đến doanh trại của thần.
-Ồ! Thế sao?
Hoàng đế kinh ngạc nói. Hoàng đế Tinh La nhìn hai đội viên đang từng bước tiến vào sàn đấu, khẽ mỉm cười, gật đầu nhìn công tước bạch hổ đang đứng bên cạnh.
-Im lặng, trận đấu sắp bắt đầu, mời bệ hạ.
Đái Hạo trầm giọng quát, hắn không dùng hồn đạo khí khuếch âm nhưng giọng nói vẫn truyền đi rất xa, y chỉ nói một câu rất đơn giản nhưng lại mang theo một chút thiết huyết chỉ quân nhân mới có.
-Sát sát sát.
Tất cả binh lính đang làm nhiệm vụ duy trì trật tự ở đây đều đồng loại nâng cao binh khí gào to từng tiếng, nhất thời, bầu không khí của quảng trường Tinh La yên tĩnh, đầy trang nghiêm.
Có thể thấy rõ ràng trong từng ánh mắt của mỗi binh lính ở đây đều đầy vẻ hưng phấn, giờ phút này, trong mắt bọn họ chỉ có vị anh hùng, vị thống soái đang đứng ở đầu tường kia. Sức ảnh hưởng của công tước bạch hổ trong quân đội lắm lúc còn vượt xa cả hoàng đế bệ hạ nữa.
Vị hoàng đế Tinh La trông thấy cảnh tượng trước mắt hoàn toàn không có vẻ gì bất mãn, chỉ khẽ mỉm cười, nói:
-Lần gần nhất mà đế quốc Tinh La được đăng cai tổ chức cuộc thi đấu hồn đại tái là hai mươi năm về trước. Khi đó, cả trẫm và Đái Hạo đều còn ở độ tuổi thanh niên. Nhưng sau hai mươi năm, trẫm đã là người đứng đầu một nước, Đái Hạo hiền đệ cũng đã trở thành thống soái đứng đầu đế quốc. Lát nữa thôi, chúng ta sẽ được xem một quyết đấu kịch tích giữa các thanh niên trẻ tuổi. Trẫm rất mong chờ, hi vọng cả hai đội sẽ đem đến một trận chung kết đặc sắc và hấp dẫn. Theo thường lệ, đội chiến thắng sẽ nhận được phần thưởng là ba khối hồn cốt và một trăm vạn kim hồn tệ. Trẫm đã chọn ra mười khối hồn cốt trong bảo khố để đội chiến thắng tùy ý chọn lựa. Lúc này đây có lẽ không cần phải nói thêm gì nữa, mọi người cùng trẫm chuẩn bị xem trận đấu vô cùng hấp dẫn này, và tất nhiên, diễn biến của nó chắc chắn sẽ được viết vào sử sách.
Hoàng đế Tinh La vừa dứt lời thì trên đầu tượng lập tức xuất hiện một bóng người, người kia nháy mắt đã bay xuống dưới sàn đấu. Chính là Thiên Sát đấu la Hoàng Tân Tự.
Nhưng ngay khi lão bước chân xuống sàn đấu, lão khẽ chấn động, ánh mắt vô tình liếc sang khu vực nghỉ ngơi của học viện Sử Lai Khắc.
Không biết từ lúc nào, phía sau đội ngũ Sử Lai Khắc xuất hiện một ông lão tay cầm hồ lô rượu, ăn mặc lôi thôi lếch thếch. Lão thấy Thiên Sát đấu la nhìn sang mình cũng chỉ hơi nhíu mày. Mà vị cường giả Thiên Sát đấu la Hoàng Tân Tự sau khi thấy cái nhíu mày kia bỗng có chút hoảng loạn, lão lập tức quay đầu đi.
Vì ánh mắt của lão, mà mọi người học viện Sử Lai Khắc và học viện Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư phát hiện ra ông lão lôi thôi kia.
-Ya, Huyền lão, ngài đến rồi sao. Ta nói ngài mấy ngày trước vào khách sạn luôn thì không chịu. Ta có làm nhiều món cho mấy đứa nhỏ ăn. Haizz, có đồ ăn ngon mà thiếu người sành ăn như ngài thì tiếc quá.
Phi Linh giả vờ buồn bả trông vô cùng giả tạo, ai nhìn hắn đều biết hắn đang xạo sự.
-Tiểu tử, trận hôm nay xong về làm cho ta một chầu đấy.
Huyền lão tay vác lên vai của Phi Linh kéo cả người cậu xuống. Do chiều cao hai người khá chênh lệch, một người cao một mét tám, một người thì cao mới một mét bảy mươi lăm khoảng chừng.
-Ha ha, tất nhiên rồi. Dù sao cũng làm tiệc ăn mừng chiến thắng cho cả nhà mà. Lần này ta làm món mới cho mọi người.
-Yeah, món mới của Phi Linh học trưởng. Ta muốn dùng nó trước tiên.
Tiêu Tiêu là nhanh nhất, dành vé đầu tiên thưởng thức món ăn Phi Linh làm. Cô bé thích nhất là món ăn Phi Linh làm. Dù thân hình nhỏ nhưng nàng cũng ăn không vừa đâu. Lần trước ramen chỉ do nàng giữ lễ một tí mới ăn ba phần mà thôi, mà mỗi phần có ít gì.
-Đúng a. Ta cũng muốn ăn.
Bọn nhỏ đồng thanh nói.
-Được được, ai cũng có phần, ta sẽ làm nhiều cho các ngươi ăn bể bụng.
Phi Linh cười cười nói.
Mà phía đối diện bên kia, Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện các thành viên đang nhìn thấy Sử Lai Khắc đã vui vui vẻ vẻ to nhỏ ăn mừng quán quân rồi không khỏi tức tối. Vừa trông thấy Huyền lão, lão sư dẫn đội bên phía đó liền sợ đến tái mặt, lão đương nhiên nhận ra Huyền lão, theo tư liệu của học viện Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư, tu vi của vị Thao Thiết đấu la này đã qua cấp chín mươi bảy, là cường giả đứng đầu học viện Sử Lai Khắc. Vì cơ cấu của Hải Thần Các quá bí ẩn, bọn họ cũng chỉ có được bấy nhiêu thông tin mà thôi.
Trọng tài Thiên Sát đấu la trên sàn đấu hiển nhiên cũng nhận ra Huyền lão, nếu không cũng sẽ không thất thố như vậy, có điều rất nhanh sau đó, lão đã bình tĩnh lại, lão trầm giọng nói:
-Ta, Hoàng Tân Tự sẽ làm trọng tài trong trận chung kết của cuộc thi đấu hồn đại tái này. Đầu tiên, ta sẽ thông qua quy tắc của trận đấu này. Tuy hai đội đã sớm nắm rõ quy tắc nhưng theo quy định, vẫn phải nói lại một lẫn nữa. Trận chung kết sẽ bao gồm ba trận đấu nhỏ lần lượt là: đoàn chiến, thi đấu cá nhân và 2-2-3. Ba trận chỉ cần thắng hai. Trong đó, đoàn chiến sẽ bao gồm bảy thành viên. Sau khi thi đấu xong trận đoàn chiến sẽ có quyền thay đổi thành viên. Nhưng chỉ có một cơ hội. Hai trận kế tiếp là thi đấu cá nhân và 2-2-3 đều phải giữ đội hình đó, không được thay đổi. Khi thi đấu, các thành viên có thể thoải mái phát huy, an toàn của các thành viên là nhiệm vụ của trọng tài, trong tình huống trọng tài thấy có thể nguy hiểm đến tính mạng cho thể ra tay ngăn cản, điều này cũng tương đương thành viên đó đã bị mất quyền thi đấu. Nhưng vì tình huống khi thi đấu có thể diễn ra rất nhanh nên trọng tài không thể đảm bảo bất cứ lúc nào cũng có thể đảm bảo an toàn cho mọi người. Hi vọng hai đội có thể tự điều chỉnh đúng lúc. Kế tiếp, hai đội bắt đầu chuẩn bị, một phút sau, các thành viên tham gia đoàn chiến bước lên sàn đấu.
Sau khi thông qua quy tắc, bầu không khí ở quảng trường Tinh La đã căng thẳng muốn nghẹt thở. Hiện giờ ở đây có đến gần mười vạn người, vậy mà lại lặng ngắt như tờ, ai ai cũng mở to mắt nhìn, dù trận đấu chưa bắt đầu như bọn họ không muốn bỏ lỡ bất cứ khoảnh khắc nào.
Một phút rất nhanh đã trôi qua.
-Thành viên hai đội nhanh chóng bước lên sàn đấu.
Thiên Sát đấu la tính chuẩn giác từng giây từng phút, không để lãng phí chút thời gian nào.
Bảy người của học viện Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư lần lượt bước ra. Dẫn đầu là đội trưởng Mã Như Long, đi ngay sau Mã Như Long là Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần, sau đó là, vị hồn đạo sư vô cùng mạnh, Mễ Già. Ba người còn lại đi ở phía sau cũng đều là hồn đạo sư cấp năm. Theo tướng mạo, các thành viên bên đội Sử Lai Khắc dễ dàng nhận ra từng người, ba người kia lần lượt là Tiêu Hạ Phong, Trần Phi và Lâm Tịch. Trừ Mộng Hồng Trần, những người còn lại đều là nam.
Thấy bảy người này lên sàn đấu, bên phía Sử Lai Khắc hoàn toàn không có chút bất ngờ nào, vì nó giống hết với suy đoán của Vương lão sư.
Đối thủ đã lên sàn đấu dĩ nhiên bên phía học viện Sử Lai Khắc cũng vậy. Mà lên sân đấu lần này là Mã Tiểu Đào, Phi Linh, Lăng Lạc Thần, Bối Bối. Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam và Hòa Thái Đầu.
Các khán giả vốn đang im lặng lập tức sôi nổi bàn tán.
Ai cũng từng chứng thực thực lực mạnh mẽ Phi Linh thể hiện ở những trận trước. Và giờ thì họ đang bàn tán về việc liệu Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư có thắng được đối thủ khó đối phó nhất là Phi Linh một mình có thể phá vỡ thế cân bằng mà từ xưa đến nay chưa từng có.
Mai bạo chương. Còn 5 chương nữa qua YTk.
Số từ: 1955