-Vì sao lại níu kéo cuộc sống cũ không vĩnh hằng như vậy?
Phi Linh thấy Evangeline im lặng nên hỏi tiếp. Evangeline chỉ có 10 tuổi thôi, làm thế nào nghĩ ra được lí do để trả lời cho Phi Linh đây, chưa kể đến Evangeline là cô gái 10 tuổi đáng yêu, suy nghĩ chưa chửng trạc, triết lý sống chẳng có bao nhiêu.
-Haizz…Dù sao người chết không thể sống lại. Cô bé nên sống cho hiện tại và tương lai, mạnh mẽ lên mà sống. Ít ra nổi buồn sẽ được phai nhòa theo thời gian. Quên đi có lẽ là không thể nhưng có thể bớt phần nào còn tùy vào cô bé.
Phi Linh nhìn Evangeline mà thở dài, cũng là trường hợp tương tự như cậu mà, làm sao không thông cảm. Mất gia đình, hơn nữa là Phi Linh trải qua 3 đời rồi, mất đi tình thân khó bỏ lắm, nhất là người nặng tình như cậu.
Illlyasviel chỉ có im lặng quỳ và nghe thôi.
Phi Linh bước đến trước mặt Evangeline đang ứa ra nước mắt. Evangeline ngửa mặt lên nhìn Phi Linh.
-Evangeline-chan. Ngừng khóc đi. Con gái phải mạnh mẽ hơn nữa mới sống được trên thế giới này. Em còn có Illya-chan làm bạn đấy.
Phi Linh đặt tay lên đầu của Evangeline cười nói, vừa nói, Phi Linh vừa đảo mắt về phía Illyasviel đang quỳ seiza hướng mắt nhìn hai người.
-Làm bạn thế nào được? Cơ thể của tôi không thể chết đấy. Illya sẽ có một ngày phải chết!
Evangeline nói.
-Fuhu…Sao Evangeline-chan không tự mình kiểm chứng điều đó nhỉ?
Phi Linh mỉm cười thần bí nói.
-Thế là sao?
Illyasviel đang quỳ seiza nghiêng đầu không hiểu. Evangeline nhíu đôi mày mảnh của mình và bắt đầu suy nghĩ, nhưng cô vẫn không hiểu Phi Linh đang nói gì.
Phi Linh lại biến mất. Và Evangeline tất nhiên quên luôn ý định lúc đầu của mình lần gặp kế của mình và Phi Linh là đánh cho Phi Linh một trận vì bỏ Illyasviel một mình như mấy ngày qua. Thay vào đó là lời nói đầy ẩn ý huyền bí của Phi Linh để lại trước khi biến mất.
-Eva-chan?
Illyasviel rốt cuộc thấy Phi Linh đã trở lại bên trong người mình mới dám đứng dậy và đi đến kế bên Evangeline đang trầm tư.
-Không có gì.
Evangeline nhìn Illyasviel nói. Thấy Evangeline như vậy, Illyasviel cũng yên tâm phần nào.
Đợi tới tối. Horo lại quay về phòng trước, cô ấy bảo Lawrence đi mua bữa tối nên sẽ về sau.
Không mất bao lâu thì Lawrence cũng về phòng vaà mang một cái khay đựng vài cái bánh trứng nóng hổi. Mỗi người ăn một cái nhưng Horo xơi hết 2 cái, cũng may trong khay có 5 cái bánh.
Illyasviel và Evangeline cùng nhau xử lý xong phần ăn của mình và bò lên cùng một giường và ngủ.
-Khoan đã. Hai em nằm kiểu đó thì làm sao có chỗ cho Horo nằm nữa.
Lawrence nói.
-Thế anh nghĩ sao việc 3 cô gái nằm trên 1 chiếc giường nhỏ này thế, Lawrence-san?
Illyasviel buồn ngủ nói.
-Cái đó dù có hơi….
Lawrence gãi đầu nói.
-Đúng vậy. Vì vậy, Horo-san ngủ chung với Lawrence-san đi. Ngủ thôi, Eva-chan.
Illyasviel ưởn người ra kéo căng người thoải mái rồi nhảy lên giường nằm ngủ luôn, Evangeline tương tự, nhưng chỉ leo vào và ngủ kế bên chứ không nhảy vào. Lawrence hết cách, Horo vẻ mặt hơi khó nói là muốn hay không. Cả hai ăn xong phần mình và nói chuyện một chút, có vẻ là về cuộc nói chuyện buôn bán gì đó dưới khu vực ăn.
Sáng sớm ngày hôm sau. Thời này có kem đánh răng rồi, có gọi là kem đánh răng hay không cũng không rõ nhưng chắc là dùng được. Illyasviel và Evangeline dậy chung với hai người kia nên cùng chuẩn bị một lượt rồi bắt đầu lên xe ra cổng của tòa tháp để tiếp tục khởi hành.
---------
Hai tháng sau.
Đơn giản mà nói thì đoạn đường chẳng có lấy một tên cướp chặn đường nữa. Chuyến đi suôn sẻ.
Nhưng có bất tiện là đi xe ngựa tốn thời gian cũng khá lâu, chẳng có nhanh gì, nhưng có lẽ đỡ hơn đi bộ. Mà dù sao mất một tháng cuối cùng 4 người cũng đến.
Đến Glasgow rồi.
Thành phố Glasgow dân đông đúc, bày hàng buôn bán xung quanh các vỉa hè. Khá nhiều cổ xe ngựa của lái buôn đi tới đi lui con đường.
Hiện giờ thì, xe ngựa của Lawrence đang tiến hành qua cổng thành để tiến nhập thành phố này.