Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 155: Chương 155: May là không hiểu lầm




Thấy Phi Linh chạy vọt ra ngoài, Tiêu Ngưng Nhi miệng mỉm cười, Phi Linh nàng biết, luôn như vậy, nhưng mỗi lúc người thân của Phi Linh gặp chuyện thì tính cách hoàn toàn thay đổi một trăm tám mười độ, lạnh lùng, sát tính bừng bừng. Dù sao, Phi Linh cũng như thế nào, nàng cũng không màng đến những thứ như vậy, nàng ngưỡng mộ Phi Linh như một người anh.

Suy nghĩ một chút Tiêu Ngữ có chuyện, đi ra ngoài trước, Tiêu Ngưng Nhi một mình yên tĩnh cũng tự mình xếp bằng đi vào mình tưởng, hấp thu Thiên Đạo chi lực từ linh thạch. Mà lúc nãy Phi Linh cố tình làm ra thêm khoảng ngàn cái linh thạch đưa cho Tiêu Ngưng Nhi xong mới chạy đi, chừng này linh thạch, nàng có thể từ từ mà tiêu thụ.

Tiêu Ngưng Nhi đi vào minh tưởng được một chút, bên ngoai “ đông đông đông “ vang lên tiếng đập cửa.

-Tiêu Ngữ ca ca, huynh có ở đó hay không?

Đây là một cái giọng nữ thanh thúy vui vẻ, chỉ là nghe được thanh âm này, khiến cho xương người đều giống như là muốn mềm nửa phần.

Tiêu Ngưng Nhi dừng lại việc minh tưởng dự định trả lời. nhưng mà người kia đợi một lúc cũng không thấy ai trả lời, sau đó đẩy cửa ra.

Chỉ thấy tại nơi cửa lớn, một thiếu nữ xinh xắn, người thiếu nữ này mười sáu mười bảy tuổi, mặc váy hoa lụa dài màu vàng nhạt, da trắng như tuyết, hai mắt vẫn còn giống như một dòng thanh tuyền, ở trên mặt hai người vòng vo mấy vòng. Thiếu nữ này dung mạo tú lệ cực kỳ, đúng như minh châu phát sáng, mỹ ngọc oánh quang, giữa lông mày mờ mờ ảo ảo có một loại chi ý dí dỏm.

-Tiêu Ngữ ca ca không có? Ngươi là ai?

Người thiếu nữ này có chút nghi ngờ cùng tò mò nhìn về phía Tiêu Ngưng Nhi.

-Ta là bạn của Tiêu Ngữ. Nà… Hắn tạm thời đi ra ngoài một chút rồi. Ngươi tìm hắn có gì không?

Tiêu Ngưng Nhi suýt nữa nói lộn Tiêu Ngữ thành nàng, may mà nàng ngừng kịp thời sửa lại cho đúng.

-A, không có chuyện gì, ta vừa mới biết Tiêu Ngữ ca ca đã trở về, cho nên tới đây chào hỏi hắn, không nghĩ đến ở nơi này gặp ngươi. Ngươi là học viên mới sao?

Thiếu nữ trừng mắt nhìn hỏi.

-Đúng vậy a.

Tiêu Ngưng Nhi cười đáp.

-A, ta là Hoàng Oanh, là Tiêu Ngữ ca ca... bằng hữu.

Trên mặt của Hoàng Oanh, xẹt qua một tia ửng đỏ chi sắc. Tiêu Ngưng Nhi nhìn qua, tinh mắt là biết được Hoàng Oanh cô nương này là có tình cảm với Tiêu Ngữ, chỉ tiếc là, Tiêu Ngữ cũng là nữ hài. Tiêu Ngưng Nhi suy nghĩ thế, tay xoa thai dương của mình, cái mối tình này nhức đầu đây.

-Ngươi là phải đợi Tiêu Ngữ trở về, hay vẫn là…

Tiêu Ngưng Nhi hỏi.

-Ta trước hết lưu lại chỗ này chờ một chút a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.