Một khoảng thời gian không lắm sau đó, Diệp Tông có cảm giác là lạ, nên đã gửi người đi xem xét phía ngoài thành đã xảy ra chuyện gì. Hắn có cảm nhận rung chấn nhưng không phải là thần thánh gì nên không biết cái gì ở ngoài kia. Mà tên lính được sai đi xem xét tình hình lúc quay lại rất nhanh, vẻ mặt có chút gấp gáp khiến Diệp Tông hơi hơi bất an. Nhưng khi tên lính nói rằng toàn bộ một khoảng đất dài kéo dài đến ngọn núi xa xa đều đi sụp lỡ, mà thêm vào duy chỉ có một cây cầu làm với chất liệu khá lạ. Diệp Tông cũng chạy ra xem, bất ngờ đến không thể bất ngờ hơn, hắn cũng có lại gần nơi bị sụp đổ giờ có thể gọi là thung lũng rồi, tiếng gầm gừ, gào thét của những con yêu linh vẫn vang vọng lên, Diệp Tông nhìn xuống dưới đáy thung lũng, hắn tròn xoe con mắt mà nhìn toàn bộ phong tuyết yêu linh đang ở dưới đấy, có con vẫn đang cố trèo lên nhưng không trèo được. Thế là qua đi một trận thú triều nhiều nhất trong lịch sử mà cũng là khó hiểu nhất trong lịch sử. Diệp Tông cũng lo lắng, nên đã thiết lập một đội canh giữ ở đó với hàng loạt những cường giả Truyền Kì cấp Yêu Linh Sư, để báo cáo cùng ngăn lại việc những con yêu linh kia tìm được mà bò lên. Điều mà Diệp Tông thắc mắc là, cái gì làm ra chuyện này, không lẽ do thiên làm sao? Hay là phụ thân Diệp Mặc của hắn? Điều đó không được đúng lắm, bởi vì Diệp Mặc lúc này không biết đang ở đâu, chính xác hơn thì hắn đang ở Hắc Thạch thành, mò mẩm cái gì đó không kịp quay về. Dù có là thiên hay cường giả thần bí nào đi nữa thì Diệp Tông hắn có thể khẳng định rằng, vị này cao nhân không có thích sát sinh, những con kia yêu thú dường như không một con nào chết cả, không có thấy xác của chúng, chỉ có vài con là bị thương khi rơi từ trên cao xuống thôi.
Và Diệp Tông cũng không biết rằng, Hắc ám công hội bấy lâu nay mà Quang Huy chi Thành kiên kị cũng đã bi toàn diệt dưới tay vị cướng giả cao nhân mà hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng không ra được.
---------
Phi Linh lúc quay về Dưc Long thế gia thì Tiêu Ngưng Nhi cũng đã từ biệt viện của Diệp Tử Vân quay về, nàng có kể lại việc Diệp Hàn quay lại đúng như dự đoán của Phi Linh, Diệp Hàn hắn nhân cơ hội Quang Huy chi Thành trở loạn mà muốn bắt cóc Diệp Tử Vân mà mang đi ra khỏi Quang Huy chi Thành, dù có bỏ cái thành này cũng phải có được Diệp Tử Vân, quả là một tên cầm thú cũng không bằng.
Sau sự kiện lần này, toàn bộ Quang Huy chi Thành có vẻ đã ổn định và chú trọng việc phát triển cùng nâng cao tu vi.
---------
Một tháng sau.
Thời hạn tham gia Cửu Trọng Tử Địa cuối cùng cũng đến, Phi Linh chuẩn bị dẫn Tiêu Ngưng Nhi đi tham gia. Tiêu Ngưng Nhi sau một tháng vừa qua đã đột phá Thiên Mệnh cảnh, do nơi đây thiên địa chi lực không có nồng đậm, có thể nói là rất mỏng manh, Tiêu Ngưng Nhi chỉ có thể dựa vào công pháp cùng với đan dược của Phi Linh mới có cơ hội hiếm hoi đột phá Thiên Mệnh cảnh ở nơi đây. Muốn tiến cảnh tăng nhanh, thiên địa chi lực dồi dào thì phải đi qua được bức màn phong ấn mà lần trước Phi Linh quan sát ở gần như tận cùng của nơi đây mà thấy được.
Phi Linh không biết nơi đây có phải hay không một đại lục, hơn nữa là một không gian liên kết, liên kết nhiều những cái dại lục lại với nhau.
Thực tế thế giới này, có hẳn một dãy thiên hà, tuy nhiên có người đang âm mưu chưởng quản toàn bộ dãy thiên hà này, dung hợp nơi đây thành quyền lực riêng mình, đột phá lên đẳng cấp Thần Vương. Và điều này thì Phi Linh không có biết.
Sau khi chào từ biệt phụ thân mình, Tiêu Ngưng Nhi có chút không muốn xa rời nhưng mà nàng cũng không muốn xa Phi Linh, chưa kể đến Quang Huy chi Thành đã tuyệt đối an toàn, khi nào nàng đạt được thực lực cao cường có thể quay lại với Quang Huy chi Thành.
Tiêu Ngưng Nhi cũng không có muốn xa Diệp Tử Vân, hai cô nàng một hồi khóc một chút thì cũng quyết định chào nhau xa cách, có Phi Linh bên Tiêu Ngưng Nhi, Diệp Tử Vân cũng không có lo lắng an toàn của nàng.
Cuối cùng vào một buổi sáng sớm cách ngày tham gia Cửu Trọng Tử Địa khoảng năm ngày, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi khởi hành đến Hắc Thạch thành, tốc độ của Tiêu Ngưng Nhi và Phi Linh rất đều nhau, không phải bởi vì Phi Linh không nhanh, mà là Tiêu Ngưng Nhi lên được Thiên Mệnh cảnh, cùng với song thuộc tính chuyên về tốc độ thì yêu linh hóa cũng có chút bắt kịp Phi Linh tốc độ thông thả bình thường rồi.
Mất gần một ngày thời gian, cả hai người Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đã đến trước Hắc Thạch thành. Hai ngươi vào thành bình thường, không có gì xảy ra cả.
Cửu Trọng Tử Địa thực chất là một tòa tháp, nhiệt lượng bên trong tỏa ra rất nóng, nhưng nó không hề nóng bằng cực hạn chi hỏa của Mã Tiểu Đào hay hỏa quy tắc của Phi Linh, hỏa diệm của tòa Cửu Trọng tháp này có vẻ là hắc hỏa, hắc hỏa nóng hơn hỏa thường, có rất nhiều đặc tính của hỏa mà khi được tiến hóa sẽ có, như cực hạn chi hỏa của Mã Tiêu Đào có màu vàng kim, nếu nói không có Phi Linh giải trừ tà hỏa thì có thể đã là tử hỏa.