Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 173: Chương 173: Ngươi từ đâu chui ra?




Nói xong, Phi Linh đứng dậy. Long Vũ Âm nằm dưới đất nhìn cậu đứng dậy với vẻ mặt có chút sửng sờ. Quả thật những lời Phi Linh nói nàng suy nghĩ lại cũng không có sai tí nào, rất chính xác điểm yếu của nàng, Phi Linh cũng không có cố ý đánh vào điểm yếu của nàng, khiến nàng bị thường, lực đạo của Phi Linh bộc phát ra cũng vừa phải, không mạnh hơn nào bao nhiêu, nếu như vậy, làm sao Phi Linh có thể nhấc được huyền trọng hộ tí hai ngàn năm trăm cân dễ dàng như kia, khả năng điều chỉnh sức mạnh của Phi Linh phải nói thật bá cháy.

Vừa đứng dậy, Phi Linh liền đưa tay ra, ý muốn giúp Long Vũ Âm đứng dậy.

-Sao nào? Ta có xứng đáng làm lão sư của tiểu Âm Âm ngươi chưa?

Phi Linh cười nói. Thật tình suốt hai kiếp, cậu cũng chưa có làm giáo viên bao giờ, cậu cũng muốn tập tành làm giáo viên, sau này còn có cái nghệ để mà làm nữa.

Mọi người ở trên đang tập luyện cũng bị cuộc đối luyện của Phi Linh và Long Vũ Âm thu hút sự chú ý. Cuộc đụng độ tuy ngắn đấy, nhưng mà, nó chúng tỏ tốc độ của hai người cùng sức mạnh là kinh khủng cỡ nào.

Phải biết Phi Linh dùng sức mạnh thân thể, chính là đã giảm đi vô cùng nhiều rồi. Chứ đối với sức mạnh thân thể của Long Vũ Âm, Phi Linh dễ dàng bị đánh bay như vậy. Hơn nữa, Phi Linh trong trận đối luyện, đa phần chính là dùng kĩ thuật mượn lực tản lực, thời điểm đầu tiên Long Vũ Âm dùng chân bổ hình lưỡi mặt trăng xuống, chính Phi Linh đã dùng phương pháp đó để bẻ cong quỹ đạo của đòn đánh. Nói tuy rất dễ nhưng thực hiện khó vô cùng.

Bất quá Xich Linh tôn giả có vẻ nhìn ra một chút thủ thuật lấy lực tản lực của Phi Linh sử dụng, dù sao những phương thức như luyện khí,… cũng có phổ biến nhưng mà học được hay không thì còn tùy.

-Muốn tiếp tục không?

Phi Linh cười nói. Long Vũ Âm gần như phản ứng lại, nàng bắt lấy tay Phi Linh, đứng dậy sau đó gật đầu đồng ý. Có vẻ Long Vũ Âm đã dần dần khâm phục Phi Linh rồi, tuy vẫn còn một khoảng cách, nhưng Phi Linh dần sẽ lấp đầy khoảng cách đó bằng sự kính trọng.

Cả hai nhanh chóng leo lên từ cái lỗ, cả đám đệ tử phía trên cũng tò mò không biết hai người làm gì mà lâu như vậy.

Đang rất tò mò, đột nhiên lại thấy hai thân ảnh nhảy ra từ phía dưới, làm mọi người cũng hết hồn, nhưng mà khi thấy cả hai vẫn còn tràn ngập chiến ý, thì biết ngay trận đấu vẫn còn tiếp tục.

Phi Linh dùng Thiên Thần Quang lấp lại nơi vừa bị hủy hoại bởi cuộc so đấu vừa rồi. Nó diễn ra khá nhanh, Phi Linh cũng không có khôi phục lại cái sàn, chỉ là phần đất dưới sàn thôi, có lẽ như vậy sẽ không có ai phát hiện.

-Ngưng Nhi. Muội cùng tiểu Âm phối hợp nhé?

Phi Linh đột nhiên gọi Tiêu Ngưng Nhi đang so đấu cùng với Cố Bối, mà quan sát một chút, Cố Bối dường như thiên về kiếm hơn là tay chân so đấu, có thể nói Cố Bối là một thiên tài về kiếm a, Phi Linh thấy, dù không có kiếm, nhưng Cố Bối vẫn toát ra kiếm ý mơ mơ hồ hồ, dường như là hữu tình kiếm ý.

Cũng có thể nói, hữu tình kiếm ý chính là có tình cảm trong từng kiếm, tình cảm cùng kiếm dung nhập làm một, Cố Bối có tình cảm với ai? Cố Lam chính là khởi nguồn, tình cảm dành cho tỷ tỷ của mình.

Cho nên, Phi Linh sẽ giúp Cố Bối với phần kiếm đạo sau, và trước hết dạy cho Tiêu Ngưng Nhi và Long Vũ Âm cùng phối hợp tác chiến ra sao.

Xích Linh tôn giả có chút không hiểu, không lẽ Phi Linh muốn chấp hai sao? Không phải lúc này có hơi quá sức đối Xích Long huyết mạch của Long Vũ Âm sao?

Tiêu Ngưng Nhi nghe lời Phi Linh bước vào bên trong kết giới, cùng một bên với Long Vũ Âm, hai người nhìn nhau, Tiêu Ngưng Nhi không có tỏ ra gì cả, nhưng mà vẫn có phần không khí ôn hòa từ nàng phát ra, còn Long Vũ Âm khí thế vẫn rất bá đạo, chối từ khí tức ôn hòa của Tiêu Ngưng Nhi. Rồi hai người nhìn về đối thủ của mình, Phi Linh.

Trận đấu bắt đầu, Long Vũ Âm một đường, Tiêu Ngưng Nhi một đường khác, nhìn là thấy hai cô nàng không có ăn ý với nhau rồi.

Thấy cả hai vọt tới, Phi Linh nhếch miệng mỉm cười.

---------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.