-Vậy sao? Ngươi nên tự lo cho bản thân mình trước đi, nhưng ta sẽ chống mắt lên mà xem đấy.
Eriserine cười nói. Sau đó hình ảnh của cô trên điện thoại biến mất. Chiếc điện thoại thông minh vẫn ở đó. Đợi một lúc Phi Linh lại lướt đến cầm lấy chiếc điện thoại. Nó vẫn hoạt động bình thường. May là nó không có mật khẩu, nếu có thì đối với Eriserine thì cái đó chắc không tìm ra được mật khẩu nếu cô đặt mật khẩu đâu.
Hình nền cũng bình thường chứ không có ảnh “tự sướng”, chợp Phi Linh nghĩ là mình có nên làm như vậy hay không? Dù sao cũng là điện thoại của Eri mà. Nhưng cậu nhanh chóng vứt bỏ ý nghĩ ấy. Eri là Witch, không thể nào bị những thứ như thế này ảnh hưởng đến tâm trạng, cho nên cậu cứ yên tâm mà xem.
Lướt tới lướt lui, Phi Linh nhìn thấy có khá nhiều ứng dụng nữa, thậm chí kiểm tra phần dung lượng thì nó đặt dấu vô cùng luôn. Xem ra Eri làm thứ này dễ như chơi nhỉ? Phi Linh suy nghĩ một hồi, cậu suýt có ý định đem mình ra so sánh, cậu cũng làm được mà, dùng [Khởi Nguyên] là có thể tạo ra nó rồi. Nhưng Phi Linh vứt nó ngay, vì tính kiêu ngạo lại tái phát rồi, Eri là Witch, không có gì chắc chắn cả.
Vừa lướt, vừa trôi dạt theo thời gian, Illyasviel vẫn cứ nằm đấy và không có thức dậy, cô bé vẫn thở, cơ thể vẫn ấm, nhưng dường như không gian này không để cho cô bé có ý thức.
Lượng thông tin và ứng dụng quá lớn, nó như một chiếc siêu máy tính thu nhỏ ấy, thư mục gì gì thì một đống Phi Linh tìm muốn banh đầu luôn. Tìm trong ghi chú, Phi Linh lại nhìn thấy, một loạt chữ, trời ạ, chữ và chữ, không biết Eri có tính hay quên hay không nhưng sử dụng ghi chú rất thường xuyên, một ngày xài cả chục lần, có lẽ đây là điện thoại trong lúc Eri còn sử dụng khi còn ở Nhật và ở cùng Phi Linh. Có nhiều thứ viết về cậu lắm, nhưng bí mật đi, nói ra thì Phi Linh có mà đi đào hố chui đầu xuống đất thôi.
Trên đầu mục ghi chú ấy, Phi Linh lại tìm thấy một tin nhắn gửi cho mình.
Gửi Linh-chan.
……
Phi Linh vừa bấm vào ghi chú ấy, cậu còn chưa kịp đọc nội dung trong đó có thứ gì, cả màn hình của chiếc điện thoại sáng lên, kéo cậu và Illyasviel biến mất khỏi vùng không gian đó.
---------
Tại Scotland, thời trung cổ.
Tại một lâu đài thiên về chiều cao, kiểu trung cổ, một cô gái nhỏ tóc vàng trên người tràn đầy máu tươi, cô bé có mái tóc vàng, thân hình nhỏ đang phát triển, trên tay cô bé cũng đầy máu. Vẻ mặt cô bé biểu hiện sự hoảng loạn.
Trước đó vài phút….
Đột nhiên từ trên không trung phía trên tòa lâu đài, Phi Linh và Illyasviel từ phía từ phía trên không trung rớt xuống.
Rầm……
Trên trần tòa lâu đài xuất hiện một cái lỗ, hình dáng của đứa bé, đó là khung hình của Illyasviel khi rớt xuống, còn của Phi Linh đâu? Đến thế giới này, theo như những gì đã nói trước đó, Phi Linh vẫn chưa được hồi sinh, và cậu chỉ có thể dựa vào nguồn mana vô hạn của Illyasviel để duy trì hiện thế mà thôi, cậu không có cơ thể thật vào giờ phút này, thậm chí Linh thể của không có, đã rời khỏi thế giới Typemoon thì làm gì còn có Linh thể nữa. Chỉ có thể sống một cuộc sống tượng tự Dược Trần trong Đấu Phá Thương Khung thôi, tá túc trong người Illyasviel.
-Itte~ chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao mình lại từ trên trời rơi xuống vậy?
Illyasviel chợp tỉnh dậy, xoa xoa cái đầu mình, có chút nước ứa ra ở mắt, vì té từ trên cao xuống, không đau mới lạ.
-Are~ đây là đâu?
Illysaviel ngó xung quanh không thấy bóng người.
-Illya-chan, em ổn chứ?
Một giọng nói vang lên trong đầu Illysaviel.
-Phi Linh?
Illyasviel lại nhìn xung quanh, tưởng rằng Phi Linh đang ở kế bên cô.
-Ta hiện tại không có Linh thể nữa, Illya-chan. Chúng ta hình như đến Scotland rồi.
Phi Linh nói. Bởi vì trong điện thoại thì có bản đồ về nơi này nên cậu có thể biết đây là đâu, smartphone do Witch làm mà, đâu phải thứ gì có thể so sánh.
-Vậy sao. Thế Cuộc Chiến Chén Thánh thế nào rồi? Chúng ta thắng rồi chứ?