Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, rất nhiều người đều bị bộ dạng tục tằng của hắn đánh lừa.
Bởi vậy người chết dưới tay hắn, số lượng cũng không ít. Bất quá, "Ám Long" giấu diếm được người khác, nhưng không dấu diếm được Long Băng Nhan.
Hai người vốn chính là cùng một loại người.
- Xong chưa?
Long Băng Nhan không chút biểu lộ hỏi.
- Hắc, sư muội, ngươi cũng đừng trách tội. Cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn. Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, muốn sống sót, cũng không dễ dàng. Nếu như không cực kỳ mạnh mẽ, phải khiến người khác khinh thị ngươi. Như vậy mới có thể sống lâu hơn.
Ám Long mỉm cười nói.
- Đó là đạo sinh tồn của ngươi. Nói đi, đến cùng chuyện gì xảy ra?
Long Băng Nhan nói.
- Ha ha, ta xin nói thẳng luôn.
Ám Long mở miệng nói, con mắt xẹt qua một tia hào quang lăng lệ ác liệt:
- Ta nghe nói, ngươi bị một tên tiểu tử chơi một vố. Đây là có chuyện gì? Dùng trí tuệ của ngươi không nên xảy ra chuyện như vậy mới phải chứ?
- Sao hả? Ngay cả ngươi ở Địa Ngục Đại Thế Giới, cũng nghe được. Tin tức không khỏi truyền quá nhanh đi?
Long Băng Nhan nhíu nhíu mày.
- Hừ! Loại chuyện ở cấp Luyện Khí này chỉ như hai con kiến đánh nhau, chúng ta bình thường sẽ không để vào mắt, cũng sẽ không chú ý. Chiến đấu ở Địa Ngục Đại Thế Giới vĩnh viễn cũng đánh không hết. Nào có tâm tư chú ý chuyện này chứ. Nhưng chuyện này lại không giống. Năng lực của ngươi mọi người chúng ta đều biết. Nhưng ngươi lại không nghĩ quá, một tên tiểu tử Luyện Khí cấp ngươi lại chậm chạp không xử lý được. Thần Tử sẽ nghĩ thế nào chứ?
Ám Long nói.
! ! !
Long Băng Nhan tâm thần kịch chấn, giống như bị một thanh cự chùy đánh trúng, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.
- Ngươi ở Địa Ngục Đại Thế Giới đã nghe được gì?
Long Băng Nhan từ trong lời của Ám Long đã mơ hồ cảm thấy gì đó.
- Hừ! Nếu là chuyện bình thường, chúng ta cũng sẽ không để ý. Nhưng sư muội ngươi nên biết, Thần Tử cũng không phải chỉ có ngươi là phi tử. Muốn cạnh tranh vị trí Thần Hậu có rất nhiều. Thần Tử tương lai kế thừa chức chưởng môn, Thần Hậu chỉ có thể có một. Ta và các huynh đệ khác, đều đã áp tiền đồ lên người ngươi. Nhưng ngươi cùng một tên đệ tử Luyện Khí cấp dây dưa không rõ. Đặc biệt nghe nói thực lực của hắn còn không bằng ngươi. Ngươi nên biết, loại chuyện này nếu rơi vào tai Thần Tử sẽ có kết quả thế nào.
Trong mắt Ám Long xẹt qua một tia thần sắc âm lãnh:
- Sư muội, không phải ta nhiều chuyện. Hiện giờ Thần Tử đang ở sâu trong thời không, nghiêm cấm các Thần Phi khác tới gần. Tin tức tạm thời còn không rơi vào tai hắn. Hơn nữa, hơn phân nửa Thần Tử cũng sẽ không để ý đến. Nhưng thời gian kéo càng dài sẽ càng bất lợi. Các Thần Phi khác sớm muộn sẽ truyền tin tức đi. Khi đó đối với ngươi sẽ rất bất lợi. Ngươi vốn thực lực đã không bằng các Thần Phi khác, gặp phải không ít thiệt thòi. Nếu thêm vào chuyện tiểu tử này sẽ bị hạ thấp hơn nữa trong mắt Thần Tử. -- Bởi vậy, các huynh đệ khác thương lượng một phen đã phái ta qua để xử lý chuyện này.
! ! !
Long Băng Nhan như gặp phải sét đánh, thân hình rung động:
- Cho nên, ngươi căn bản không phải tự mình trở về, mà là bọn hắn phái ngươi tới?
- Đúng vậy.
Ám Long trầm trọng nhẹ gật đầu:
- Các huynh đệ khác vốn muốn tự mình tới, nhưng bọn hắn đều có chiến sự nơi người. Hơn nữa mục tiêu quá lớn, sẽ gây chú ý. Lúc này mới phái ta tới xem thử. Cạnh tranh giữa Thần Phi phi thường kịch liệt. -- Sư muội, ngươi phải cẩn thận.
Ám Long lộ ra lời nói thấm thía.
Long Băng Nhan sắc mặt tái nhợt.
Nàng tuy rằng đã sớm đoán được sự xuất hiện của Ám Long không đơn giản. Nhưng lại thật không ngờ lại là tình huống này. Thần Tử có rất nhiều Thần Phi, mỗi Thần Phi đều tận lực lôi kéo các "Chân truyền đệ tử" vào phe mình. Tin tức mà Ám Long mang về đối với nàng mà nói quả thật không phải chuyện tốt.
Điều này đại biểu những "Chân truyền đệ tử" nghiêng về phía mình đã âm thầm lo nghĩ, thậm chí nghiêm trọng một chút, đã dựa sang các Thần Phi khác cũng không chừng.
Đây tuyệt đối là tình huống mà Long Băng Nhan không muốn thấy nhất.
Ti!
Long Băng Nhan hít một hơi thật sâu, trong đầu chuyển qua rất nhiều ý niệm. Nàng dù sao cũng là nữ tử dùng trí tuệ tăng trưởng, ngay cả Lâm Hi cũng rất khó làm gì được nàng.
Sau khi khiếp sợ ban đầu qua đi, Long Băng Nhan rất nhanh liền bình tĩnh lại.
- Nói đi. Nếu bọn hắn đã phái ngươi tới, thiết nghĩ các ngươi trước khi tới đây đã có kế hoạch rõ ràng rồi. Ám Long, nói đi. Các ngươi đến cùng muốn làm thế nào?
Long Băng Nhan thần sắc tỉnh táo, khôi phục tỉnh táo và cơ trí.
Long Băng Nhan vốn là người cao ngạo, những "Chân truyền đệ tử" ở bên ngoài Tiên Đạo Đại Thế Giới không thông qua sự đồng ý của nàng đã phái Ám Long tới, cũng khiến lòng nàng có chút không thoải mái. Chỉ có điều, Long Băng Nhan lại che dấu rất giỏi thôi.
- Sư muội, ngươi cũng không nên cảm thấy mất hứng.
Ám Long lập tức cảm giác ra trong lòng Long Băng Nhan có chút không vui, trấn an nói:
- Kỳ thật chúng ta cũng chỉ quan tâm ngươi thôi. Cũng không đoạt mất quyền lực ngươi, áp bách ngươi, hoặc là có ý điều khiển ngươi. Ta xuất hiện ở chỗ này, cũng không phải muốn nhúng tay vào chuyện của ngươi, mà là muốn thay ngươi giải quyết phiền toái. Hơn nữa, ta cũng không ở đây được bao lâu, chuyện giải quyết xong sẽ lập tức đi ngay. Tuyệt đối sẽ không can thiệp vào ngươi. Chuyện này đối với ngươi cũng có lợi, ta ở chỗ này, cũng có thể giúp càng nhiều người hơn nữa đầu nhập vào ngươi. Mặt khác, chỉ cần tiêu trừ tai họa ngầm này thì ta và những người khác vẫn sẽ ủng hộ ngươi như trước.
- Đây chính là quyết nghị của các ngươi?
Long Băng Nhan lạnh lùng nhìn chằm chằm vào "Ám Long".
- Ân.
Ám Long nhìn Long Băng Nhan, trùng trùng điệp điệp gật đầu.
Thần sắc trong mắt Long Băng Nhan biến ảo, rốt cục hòa hoãn lại. Nàng cũng biết ván đã đóng thuyền, không cách nào thay đổi được nữa. Hơn nữa, "Ám Long" nói cũng không sai, chuyện này đối với nàng cũng rất có lợi.
Chỉ là trong lòng nhất thời vẫn khó có thể tiếp nhận thôi.
- Như vậy, chuyện lần này cần ta làm gì?
Ngữ khí của Long Băng Nhan trì hoãn hơn rất nhiều.
Chuyện của "Lâm Hi" quá thật đã kéo dài quá lâu. Điểm này, Long Băng Nhan lòng dạ biết rõ. Hơn nữa, mọi người phái Ám Long có quan hệ gần gũi với nàng tới, hiển nhiên cũng đã cân nhắc đến tâm tình của nàng.
Cái này cũng ít nhiều khiến nội tâm Long Băng Nhan dễ chịu hơn chút ít, biết rõ chuyện vẫn nằm trong khống chế của mình. Cũng không bết bát quá.
- Chuyện chúng ta cần ngươi làm, kỳ thật rất đơn giản...
Ám Long nói xong liền tiến tới, chân trái cứng như sắt thép đạp lên thi thể "Địa Ngục Ma Tướng" cực lớn trong điện. Hắn cúi người, năm đầu ngón tay duỗi ra, sắc bén giống như đao, kiếm, trực tiếp cắm thật sâu vào thân thể Địa Ngục Ma Tướng.
Xèo... xèo ách!
Một hồi tiếng khàn giọng khó nghe vang lên trong đại điện. Thân thể Địa Ngục Ma Tướng nổi danh cứng rắn, ngay cả pháp kiếm cũng không thể đâm thủng. Nhưng dưới tay "Ám Long" lại trực tiếp bị cắm vào.
Thanks