Tên đệ tử Tư Mệnh Cảnh của Thái Nguyên Cung vừa tế môn "Tứ Tượng Đại Tiên Thuật" này lên, lập tức khí tức tăng vọt một đoạn, có loại khí thế chấp chưởng Thương Khung, rung chuyển Càn Khôn, hoàn toàn khác trước.
- Coi chừng! --
Một gã đệ tử Thần Tiêu Tông trong lúc kích chiến, vô tình ý lướt qua bên này, lập tức thần sắc đại biến, kinh hô lên.
- Thắng bại chỉ trong một lần hành động lần này rồi!
Lâm Hi cũng cảm giác ra ý niệm tốc chiến tốc thắng của đối phương, khí tức đột biến.
Hắn nhoáng thân hình một cái, hai tay hơi giơ cao, trong khoảng cực ngắn liền hét to một tiếng, sử xuất ra một môn tuyệt học khác!
- Phấn Toái Đại Tiên Thuật!
Ầm ầm!
Hư không rung động, trong phạm vi mười trượng bỗng nhiên liền lâm vào sâu trong không gian, tất cả ánh sáng, sau một khắc, một cổ năng lượng nguy hiểm Hắc Ám, hủy diệt, thuần túy, phấn toái vạn vật vô cùng mênh mông, đột nhiên từ sâu trong không gian bạo phát ra, ầm vang một tiếng, trong vòng mười trượng chung quanh, không gian văng tung tóe, nát bấy, hóa thành bột mịn.
"Phấn Toái Đại Tiên Thuật" của Lâm Hi giờ đã có thể khuếch trương đến phạm vi mấy vạn trượng. Kết quả của không ngừng áp súc phạm vi không gian chính là uy lực tăng mạnh.
Khi uy lực áp súc đến trong phạm vi mười trượng thì uy lực càng bạo lên tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi, trong chiến đấu một chọi một, có thể phát huy ra uy lực không thể tưởng tượng nổi, nhưng đầu tiên, cái này nhất định phải là phấn toái.
Két còi!
Ngay dưới các ánh mắt, "Tứ Tượng chân khí" hạo hạo đãng đãng, kim quang vạn trượng, kinh thiên động địa va chạm với Phấn toái chân khí của Lâm Hi một cái, lập tức phá thành mảnh nhỏ, sụp đổ, kể cả đệ tử Tư Mệnh Cảnh của Thái Nguyên Cung đều bị bao vào đó.
- Không có khả năng! --
Một tiếng chấn hô, vang vọng Thiên Địa, đệ tử cầm đầu của Thái Nguyên Cung hai mắt trợn trừng, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lâm Hi, phảng phất như thấy chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi vậy.
Loại ánh mắt này, tràn đầy kinh nghi và khiếp sợ vô tận, đã vượt qua chiến đấu bản thân, khiến cho người cả đời khó quên.
Ầm ầm!
Chỉ một cái nháy mắt, tên đệ tử Tư Mệnh Cảnh cường đại kia liền chôn vùi trong Hắc Ám chân không, bị phấn toái chân khí của Lâm Hi xé thành phấn vụn, hóa thành tro bụi.
- Loại ánh mắt này... Đến cùng chuyện gì xảy ra!
Trong đầu Lâm Hi xẹt qua rất nhiều ý niệm. Ánh mắt trước khi chết của đối phương không giống như khiếp sợ thực lực của hắn cường đại, mà là rất kinh hãi chuyện gì đó.
"Phấn Toái Đại Tiên Thuật" quả thực rất lợi hại, nhưng Lâm Hi cũng không cho rằng có thể dọa một cường giả Tiên Đạo tam trọng đến mức này, dù sao, cảnh giới của hắn còn cao hơn mình một cấp độ!
- Rốt cuộc là cái gì?
Lâm Hi trong nội tâm âm thầm trầm tư, nhưng không đợi hắn nghĩ ra đạo lý, thì bên tai đã nghe được tiếng kinh hô liên tiếp.
- Yên Diệt Đại Tiên Thuật!
- Là Yên Diệt Đại Tiên Thuật của Thái Nguyên Cung chúng ta!
- Hắn sao lại biết • Yên Diệt Đại Tiên Thuật • của Thái Nguyên Cung chúng ta?
- Đây là bí mật bất truyền mà!
... ...
Tiếng kinh hô liên tiếp, các ánh mắt khiếp sợ nhìn qua Lâm Hi. Thậm chí một gã đệ tử Thuần Dương bởi vì rung động cực lớn nên phân tâm một chút, bị một gã đệ tử Thần Tiêu Tông và một gã đại yêu Yêu tộc trực tiếp đánh chết.
Đồng thời ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, quái dị, khiếp sợ còn có đệ tử của Thần Tiêu Tông và Tiên La Phái. Thân là Chân truyền đệ tử, kiến thức của bọn hắn vượt xa Lâm Hi, cũng bởi vậy hiểu rất rõ chuyện phát sinh trên người Lâm Hi truyền ra Tiên Đạo Đại Thế Giới, sẽ gây ra phong ba lớn cỡ nào.
- Cái gì? Đây là Yên Diệt Đại Tiên Thuật?
Lâm Hi nghe tiếng kinh hô bốn phía, giờ phút này cũng chấn động tâm thần, thay đổi sắc mặt.
"Phấn Toái Đại Pháp" của Lâm Hi sớm đã tấn thăng đến cấp bậc "Đại Tiên Thuật", chỉ là đối với môn tuyệt học này, bản thân Lâm Hi cũng biết rất ít, cho nên sau khi tấn cấp dứt khoát mệnh danh là "Phấn Toái Đại Tiên Thuật", lại không nghĩ rằng đệ tử Thái Nguyên Cung lại nói đây là "Yên Diệt Đại Tiên Thuật", một trong tam đại tuyệt học trấn phái của Thái Nguyên Cung.
- Làm sao có thể?
Cảm thấy khiếp sợ nhất ngược lại là Lâm Hi. • Phấn Toái Đại Pháp • của hắn là truyền từ "Nhiệm Vụ trưởng lão", Lâm Hi không nghĩ qua, môn tuyệt học này lại có quan hệ gì với Thái Nguyên Cung, nhưng sự thật từ tình huống trước mắt mà xem, môn tuyệt học này không chỉ là của Thái Nguyên Cung, hơn nữa còn là một trong các tuyệt học trấn phái của Thái Nguyên Cung.
Trong lúc nhất thời, Lâm Hi cảm xúc phập phồng, trong đầu chuyển qua rất nhiều ý niệm. Lúc trước khi truyền công, lời Nhiệm Vụ trưởng lão đã từng qua lần nữa vang lên trong đầu.
- Thì ra là thế! Trách không được trưởng lão đã dặn dò nhiều lần, bảo ta không nên dễ dàng bạo lộ, càng thêm không thể để cho đệ tử Thái Nguyên Cung thấy...
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lâm Hi có một loại cảm giác hoảng hốt.
Chỉ là trong lòng của hắn còn có một việc không rõ, Nhiệm Vụ trưởng lão là trưởng lão của Thần Tiêu Tông, hắn làm sao tập được tuyệt học của Thái Nguyên Cung, còn truyền cho mình nữa. Phải biết rằng loại này đồ vật cấp bậc trấn phái này, cho dù là người bổn phái cũng không dễ dàng truyền, chứ đừng nói chi đến người phái khác.
- Xem ra trên người Nhiệm Vụ trưởng lão có rất nhiều bí mật.
Lâm Hi nhớ tới "Nhiệm Vụ trưởng lão" gông xiềng khoác trên vai, thần bí trùng trùng điệp điệp, trong nội tâm hiện lên một ý niệm, chỉ cảm thấy trên người vị Nhiệm Vụ trưởng lão này có một loại rất thần bí.
Bất quá, trong lòng Lâm Hi tuy rằng nghi hoặc, nhưng phản ứng lại tuyệt không chậm.
Nhiệm Vụ trưởng lão đã sớm nói, không thể để cho đệ tử Thái Nguyên Cung biết được. Hơn nữa, giờ cũng không lý nào để bọn hắn rời đi được!
- Xích Long Đại Tiên Thuật!
Lâm Hi tế lên "Ngũ Long Luân", ánh sáng màu đỏ lóe lên, một gã đệ tử Thuần Dương của Thái Nguyên Cung trực tiếp bị đánh bạo, hóa thành đen xám. Cùng lúc đó, những người khác cũng kịp phản ứng, mấy người liên thủ, đệ tử Thái Nguyên Cung còn lại quân lính tan rã, chỉ mấy tức đã bị giết sạch sẽ.
Oanh!
Lâm Hi chúi "Ngũ Long Luân" xuống, một đầu "Đại yêu" Tiên Đạo Cảnh cuối cùng, cũng bị áp thành bánh thịt, Tiểu Yêu còn lại trong yêu sào lập tức chạy trốn tứ tán, không còn dám vây công nữa.
- Vị sư huynh này, không biết xưng hô như thế nào?
Chiến đấu chấm dứt, vài tên Chân truyền đệ tử Thần Tiêu, Tiên La đều vây qua, thi lễ một cái với Lâm Hi nói.
Bọn hắn ở Yêu Tộc Đại Thế Giới tung hoành hồi lâu, nhưng lại chưa từng gặp qua Lâm Hi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám mạo muội quen biết.
- A, hai chữ ‘sư huynh’ này cũng không dám nhận. Ta gọi Lâm Hi, cũng là đệ tử Thần Tiêu Tông.
Lâm Hi mỉm cười nói.
- Lâm Hi?
Tất cả mọi người vẻ mặt mê hoặc, nhìn lẫn nhau, hiển nhiên đều chưa từng nghe qua cái tên này. Lâm Hi bước vào Tiên Đạo Cảnh cũng không bao lâu, bọn hắn sao có thể nghe được.
Bất quá, bất kể nói thế nào, đối phương giúp mình, lại là đồng môn sư huynh đệ, đây cũng là chuyện tốt.