Từ trên phi chu nhìn xuống,
chỉ thấy một mảnh đại địa bát ngát ở dưới chân phập phồng. Mảnh không
gian này vô cùng khổng lồ, còn phải rộng lớn hơn nhiều so với lúc đám
người Lâm Hi ở bên ngoài quan sát Thần Tiêu sơn, cơ hồ tương đương với
một tòa thành trì.
Cái này giống như là một tòa đại thiết ốc ở bên trong quả bóng bàn, hoàn toàn phá vỡ khái niệm không gian!
- Ha ha, đây là thần thông pháp thuật "Giam cầm không gian". Không gian
nội môn kỳ thật so với không gian mà các ngươi ở bên ngoài nhìn thấy còn muốn rộng lớn hơn nhiều.
Thanh Liên thánh nữ cười giải thích.
Lâm Hi cũng không hề để ý những cái này, tông phái tiên đạo có chút kỳ
tích là bình thường đấy. Hắn chú ý tới là nguyên khí ở trong nội môn còn phải nhiều hơn so với bên ngoài.
- Nguyên khí thật dày đặc, so với bên ngoài quả thực không chỉ đậm đắc hơn gấp mười lần.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
- Ở trong nội môn, lòng đất đại địa còn thiết lập rất nhiều tụ nguyên
đại trận. Trên cơ bản, một tòa nội môn đệ tử đại điện chính là một cái
tụ nguyên đại trận. Ở trong nội môn, đẳng cấp sâm nghiêm, hết thảy dùng
thực lực nói chuyện. Thực lực càng cao, chỗ ở lại càng cao…
Thanh âm của Thanh Liên thánh nữ từ bên tai truyền đến, nàng duỗi ra một căn liên hoa ngọc chỉ, chỉ trên mặt đất nói:
- Nhìn thấy những thanh đồng đại điện ở trên mặt đất kia không. Đó là
đại điện mà Luyện Khí tứ trọng Khí tiên cảnh đệ tử cư ngụ. Còn những đại điện ở trên sơn phong cao nhất kia, chính là chỗ ở của Luyện Khí ngũ
trọng cùng Luyện Khí lục trọng. Chờ đến Luyện Khí thất trọng, đã trở
thành Thánh tử, Thánh nữ của môn phái, chỗ ở chính là phù không thánh
phong!
Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết nhìn cảnh tượng nội môn mà âm thầm
rung động. Chỉ thây cả vùng đất bát ngát, vô số thanh đồng đại điện, chi chit như sao trên trời, trộn lẫn vào nhau.
Dựa theo lời nói của Thanh Liên thánh nữ, mỗi một tòa thanh đồng đại
điện đều có một gã nội môn đệ tử, rậm rạp chằng chịt như vậy, có chừng
một vạn. Mà ở trong những thanh đồng đại điện này, vô số tòa sơn phong
đột ngột mọc từ dưới đất lên, xuyên thẳng trời cao, sừng sững tráng lệ.
Trên ngọn núi, tương tự có từng tòa thanh đồng đại điện. Đó chính là chỗ ở của Luyện Khí ngũ trọng, cùng lục trọng đệ tử rồi!
Mà lại hướng lên trên, chỉ thấy từng tòa sơn phong như hòn đảo, bạch khí mờ mịt, trôi nổi trong hư không. Đó chính là phù không thánh phong của
Thần Tiêu Tông, một cỗ khí tức mạnh mẽ từ trong đó phát ra.
Đây chính là chỗ ở của thánh tử, thánh nữ Thần Tiêu Tông.
Mà trên thánh phong, Lâm Hi còn nhìn thấy rất nhiều vật rất lớn, chỉ cần hiện ra bóng dáng lờ mờ đã khiến cho tâm thần người ta có cảm giác chấn nhiếp. Đó chính là tồn tại có địa vị càng thêm mạnh mẽ, càng thêm hiển
hách trong Thần Tiêu Tông.
Mỗi cái cũng như nhật, nguyệt, tinh thần sáng chói. Nhân vật mạnh mẽ bậc này chỉ cần phát ra một chút khí tức đều khiến cho Lâm Hi cảm giác được áp lực, không dám tiếp tục nhìn lên xem.
- Thần Tiêu Tông là đệ nhị đại tông phái của Thế giới tiên đạo, tồn tại
đã có vài vạn năm. Nội tình mạnh mẽ, không phải ngươi và ta có thể tưởng tượng được đấy. Từng đệ tử của Thần Tiêu Tông đều là thành viên của một phái, đều phải giữ gìn danh dự cho tông phái. Đây cũng là nguyên nhân
ta ra tay trợ giúp ngươi. Chờ sau khi các ngươi đến cấp bậc của ta, liền sẽ rõ ràng đấy. Tốt rồi, đã đến Thanh Liên thánh phong của ta.
Lúc nói chuyện, thanh sắc tiểu chu đã hạ xuống, tiến vào một tòa phù không thánh phong.
Chỉ thấy bên trong tiên khí lượn lờ có một tòa cung điện tráng lệ, sừng
sững mà đứng. Trong cung điện đều được mạ vàng, cờ màu khắp nơi, viết
hai chữ "Thanh Liên", giống như là hoàng thân quốc thích.
Mà trong cung điện, có hoa viên thủy trì, đình đài lầu các, giống như là thế ngoại đào nguyên.
Mà ở trong hoa viên thủy trì, nô tỳ thành đàn, mỗi một người đều là oanh oanh yến yến, thanh tú xinh đẹp, đang lẳng lặng đứng chờ. Nhìn thấy
Thanh Liên thánh nữ, đều cúi người xuống, đồng thanh nói:
- Tham kiến thánh nữ!
- Khá lắm, đây mới gọi là phô trương a!
Trong nội tâm Lâm Hi thầm chấn động, lúc này mới cảm nhận được địa vị bất phàm của Thánh tử, Thánh nữ.
Thánh tử, thánh nữ giống như thái tử, công chúa trong môn phái, mới chỉ
là người phục thị cho bọn họ thì đã có gần trăm người, quả thực là cao
quý không tả nổi.
- Sư tỷ, chỗ này của ngươi thật là xinh đẹp. So với trong nhà của ta còn xinh đẹp hơn.
Thượng Quan Dao Tuyết tiến vào Thanh Liên thánh phong, ngây thờ hoạt
bát, như cũ là vô câu vô thúc, đánh giá xung quanh, có chút mới lạ.
- Xinh đẹp thì xinh đẹp, so với trong nhà của ngươi liền chưa hẳn xinh đẹp bằng chứ?
Thanh Liên thánh nữ tức giận trừng nàng một cái, như có thâm ý nói.
- Hì hì!
Thượng Quan Dao Tuyết chỉ là cười hì hì, cũng không trả lời.
- Tốt rồi, nha đầu, còn có Lâm Hi, các ngươi đều cào trong nói chuyện đi.
Thanh Liên thánh nữ vẫy vẫy tay, dẫn trước đi vào.
Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết theo sát phía sau cũng đi vào.
Tiến vào nội sảnh, song phương phân chủ khách ngồi xuống, sau đó đều có thị nữ dâng lên trà thơm.
Thanh Liên thánh nữ là cường giả Luyện Khí thất trọng trở lên, bất luận
là tu vi hay kiến thức đều cao hơn nhiều so với Lâm Hi. Cơ hội tốt như
vậy, Lâm Hi đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Mượn cơ hội uống trà, Lâm Hi sẽ đem một vài vấn đề bình thường gặp phải trong tu luyện hướng Thanh Liên thánh nữ thỉnh giáo.
Thanh Liên thánh nữ nhận được chỗ tốt của Lâm Hi, lại có tầng quan hệ
với Thượng Quan Dao Tuyết, cũng là biết gì thì nói, không chút giấu
diếm. Thường thường chỉ cần nói vài câu liền có thể giải quyết nghi hoặc trong lòng Lâm Hi.
Đây là việc mà một người tu hành không sâu không thể làm được đấy.
Thượng Quan Dao Tuyết đối với việc tu hành ngược lại cũng không cảm thấy hứng thú như vậy. Có chỗ dựa lớn như Thanh Liên thánh nữ ở bên cạnh, có thể nói, việc tu luyện của nàng là một đường xuôi dòng, có vấn đề gì
vừa mới xuất hiện thì đã có người giúp nàng giải quyết.
Tương đối , Thượng Quan Dao Tuyết ngược lại là đối với những thứ ngoại
trừ tu luyện ra trong Thần Tiêu Tông cảm thấy rất hứng thú, hỏi lung
tung này kia không dừng lại.
Bởi như vậy , đợi đén lúc uống xong một chén trà, lời nói song phương đã hòa hợp, nước sữa hòa nhau, giữa lẫn nhau thân cận thêm không ít.
- Lâm Hi, nghe nói ngươi và thánh nữ Long Băng Nhan kết xuống thù hận, đây là có chuyện gì?
Thanh Liên thánh nữ đột nhiên nói.
Nàng đối với Lâm Hi ở trong lúc nói chuyện với nhau cũng đã có chỗ hiểu
rõ rồi. Vào lúc này cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp liền đi
thẳng vào vấn đề.
Lâm Hi liền giật mình, lập tức kịp phản ứng.
- Việc này, nói ra rất dài dòng. Còn phải từ lúc ta còn ở trong Ngũ Lôi Phái nói đến.
Lâm Hi cũng không giấu diếm, lập tức đã đem ân oán cùng Long thế gia giản lược nói qua một lần.
Những chuyện này, chính alf ngay cả Thượng Quan Dao Tuyết cũng đều là lần đầu tiên nghe hắn nhắc tới.
- Nữ nhân này cũng rất đáng hận rồi, nàng sao có thể như vậy!
Thượng Quan Dao Tuyết nghe nói cô cô của Lâm Hi bị Long Băng Nhan gián tiếp hại chết, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nói.
Nàng đây là điển hình cho việc tức giận thay!
Một bên, sau khi Thanh Liên thánh nữ nghe nói, nhưng lại nhíu mày:
- Không nghĩ tới, ngươi và Long Băng Nhan còn có một tầng ân oán như vậy.
Lâm Hi nhìn chằm chằm vào Thanh Liên thánh nữ, nhìn xem lông mày của nàng nhăn lại, trong lòng lập tức nhảy lên một cái.
Kỳ thật, từ khi Thanh Liên thánh nữ xuất hiện, Lâm Hi liền đã có phần
tâm tư này, muốn tìm Thanh Liên thánh nữ để tìm hiểu chi tiết về Long
Băng Nhan. Thanh Liên thánh nữ đã chủ động hợp, chính là hợp với tâm ý
của hắn.
Lúc này nhìn thấy Thanh Liên thánh nữ nhíu mày, Lâm Hi lập tức nghĩ đến suy đoán của mình chỉ sợ sẽ trở thành sự thật.
- Sư tỷ, có một câu, ta vẫn muốn hỏi. Long Băng Nhan kia rốt cục có lai
lịch gì? Vì cái gì mà nàng lại có thể gian lận ở trong khảo hạch tiên
đạo, thậm chí ngay cả Lộc Đức điện, nàng ta cũng có thể ảnh hưởng. Hơn
nữa ta đã từng gặp qua đệ tử của hai phái Đâu Suất, Thái A, nghe được
tên của nàng đều phi thường cố kỵ, giống như lai lịch của nàng rất lớn.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Lâm Hi trực tiếp hỏi.
Hắn nhớ rõ, trước khi Tào thị huynh đệ bị giết, trong lúc vô tình tiết
lộ ra bí mật, nói là Long Băng Nhan có lai lịch khác. Nếu như không biết rõ chi tiết về nữ nhân này, Lâm Hi cảm giác ngủ đều không ngon.
- Đúng vậy a, sư tỷ, nữ nhân này thật sự quá kiêu ngạo rồi. Chẳng lẽ liền không có biện pháp trị nàng?
Thượng Quan Dao Tuyết cũng ở bên cạnh kêu lên.
- Ai!
Thanh Liên thánh nữ thở dài một tiếng.
- Lâm Hi, ngươi đã hỏi như vậy rồi, ta cũng sẽ không che giấu. Ta vốn
đang còn một phần tâm tư xem có thể hay không thay ngươi hóa giải đoạn
ân oán này. Bất quá hiện tại xem ra, ngược lại là hoàn toàn không thể
nào.
- Đúng, Long Băng Nhan hại cô cô ta, lại mấy lần truy sát ta, vẫn còn
động tay chân vào Lộc Đức bài của ta. Cho dù nàng có thể buông tha ta,
ta cũng sẽ không bỏ qua cho nàng.
Lâm Hi kiên định nói.
Thanh Liên thánh nữ nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu:
- Ngươi đã có loại quyết tâm này, ta cũng hy vọng ngươi thật sự có tâm lý chuẩn bị.
- Mặc kệ nàng có bối cảnh lai lịch gì, ta đều chắc là sẽ không thay đổi. Sư tỷ, ngươi liền nói thẳng đi.
Lâm Hi nói.
Ánh mắt của hắn sáng ngời, nhãn thần kiên định.
Thanh Liên thánh nữ chỉ là thoáng nhìn qua đã biết tâm tư của thiếu niên này kiên định như bàn thạch, là tuyệt đối không thể di chuyển được đấy.
Trong nội tâm Thanh Liên thánh nữ lắc đầu, rốt cuộc đem bí mật của Long Băng Nhan nói ra:
- Thần Tiêu Tông nội tình phong phú, Thánh tử, Thánh nữ địa vị tôn quý,
nhưng mà phóng mắt ra toàn bộ tông phái, Thánh tử, Thánh nữ đếm không
hết. Long Băng Nhan nếu như chỉ là một Thánh nữ, thì cũng chỉ là ngang
hàng với ta, cũng không thể khiến cho ta sợ nàng. Chỉ cần ta ra mặt,
trên cơ bản nàng sẽ rất khó xuống tay với ngươi. Bất quá, nàng lại có
một thân phận khác, lại không phải là chuyện đùa!
- Thân phận gì?
Thượng Quan Dao Tuyết thay Lâm Hi hỏi tới.
- Thần phi!
Thanh Liên thánh nữ ngưng trọng phun ra hai chữ.
- Thần phi?
Lâm Hi kinh ngạc, cái tên này hắn căn bản không biết. Nhưng mà bên người lại truyền đến một tiếng thét kinh hãi.
- A!
Thượng Quan Dao Tuyết kinh hô một tiếng, gương mặt chấn kinh. Tựa hồ biết rõ phân lượng cùng ý nghĩa của hai chữ "Thần phi" này!
- Cái gọi là thần phi, chính là phi tử do "Thần tử" của Thần Tiêu Tông
chúng ta tuyển định. Thần tử cao cao tại thượng, địa vị phi phàm, là tồn tại tôn quý nhất trong tất cả đệ tử, là chưởng môn nhân tương lai của
tông phái, cho dù là trưởng lão trong tông phải cũng đều kính sợ ba
phần. Bằng vào tầng quan hệ này, Long Băng Nhan ở trong Thần Tiêu Tông,
địa vị hơn xa các Thánh tử, Thánh nữ khác, dù là trước mặt trưởng lão
đều có thể có tiếng nói. Lâm Hi, nếu như ngươi và nàng kết xuống tử thù, chỉ sợ cực kỳ không ổn a!