Thần Tọa

Chương 1432: Chương 1432: Chân Long hiện thế. (1)




Đáng sợ hơn hắn thi triển tuyệt học trấn phái của Thái Nguyên Cung là "Phù Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật", trừ Thị Huyết lãnh tụ ra, những người khác ngay cả góc áo của hắn cũng khôn nhìn thấy.

Cho dù Lâm Hi cùng Sở Hữu Đạo là cao thủ Tiên Đế, nhưng mà hoàn toàn không thể ra tay giúp được cái gì.

- Sở huynh, đa tạ ngươi tới đây hỗ trợ. Nhưng mà chuyện này bởi vì ta mà ra, vẫn do ta giải quyết.

Lâm Hi lắc đầu, mở miệng nói.

Khí tức của hắn cực kỳ bình tĩnh, nhưng cũng không phải cái là bình tĩnh một cách thờ ơ, mà là bình tĩnh vô biên vô hạn, không gì so sánh được.

Từ loại khí tức kỳ dị này Thị Huyết lãnh tụ đều cảm giác được trong mắt có dị sắc, phất tay ngăn cản Sở Hữu Đạo, ý bảo hắn không cần nói.

- Lâm huynh đệ, ngươi muốn làm cái gì thì trực tiếp làm đi.

Thị Huyết lãnh tụ ẩn ẩn đoán được cái gì, mở miệng nói.

- Hừ! Không cần tranh chấp!

Thần tử hai mắt như điện, ánh mắt cao cao tại thượng, cười lạnh chậm rãi đi tới, trên người của hắn tỏa ra sát cơ hóa thành thực chất, giống như nhìn người chết vậy.

- Hôm nay, các ngươi ai cũng không đi được. Phàm là phản bội tông môn, tất cả đều phải chết. Ta cùng chưởng giáo cố ý dẫn các ngươi xuất hiện, các ngươi cho rằng còn có cơ hội sao?

Ông!

Khí tức tăng lên, một đạo khí tức sát phạt đồng thời bao phủ bọn người Lâm Hi, dường như sau một khắc là giết sạch bọn họ.

- Chưởng môn nhân!

Lâm Hi lắc đầu, thần sắc đạm mạc, cũng không có nhìn "Thần tử", mà là nhìn qua chưởng giáo Thần Tiêu Tông, giọng nói vang vọng thiên địa:

- Vạn Hoàng Đồ, ngươi không chiếm được. Ta đã nhượng bộ đầy đủ, không phải các ngươi nhất định bức ta trở thành đại thù sinh tử với Thần Tiêu Tông sao?

Ông!

Nghe được câu này, một đám đệ tử Thần Tiêu Tông chỉ cảm thấy sóng to gió lớn ập vào mặt, ẩn ẩn có cảm giác sát khí tỏa ra mạnh mẽ.

Gần đây chưởng giáo Thần Tiêu Tông bình tĩnh cũng phải biến sắc.

Trong lời của Lâm Hi không có nửa câu uy hiếp, nhưng mà người nào cũng hiểu rõ câu đó là uy hiếp thế nào.

Lâm Hi quật khởi mấy năm, được chú ý trong tông mấy năm. Đối với những chuyện xảy ra trên người của Lâm Hi thì người trong Thần Tiêu Tông quen thuộc hơn nhiều.

Mấy năm này Lâm Hi dường như giống như một ngôi sao nhanh chóng quật khởi, hào quang vạn trượng, che dấu toàn bộ những nhân vật khác, trở thành nhân vật phong vân của Tiên Đạo Đại Thế Giới.

Nhưng mà tất cả những chuyện này lại dùng máu của đệ tử phái khác xây thành.

Lâm Hi một đường quật khởi, giết đệ tử Đâu Suất, Thái Nguyên không biết bao nhiêu, chỉ vụ ở Phong bạo chi môn đã làm hai phái này tổn thất thảm trọng, đệ tử thượng vàng hạ cám không ai không biết.

Mà gần đây mấy tên trưởng lão thâm niên trong Thái Nguyên Cung ở Địa Ngục Đại Thế Giới vẫn lạc, chính là kết quả do Lâm Hi chặn giết. Chuyện này Tiên Đạo Đại Thế Giới còn chưa có truyền ra hoàn toàn, nhưng mà chưởng giáo Thần Tiêu Tông lại biết rõ.

Trong lời của Lâm Hi chỉ có một ý: Vết xe đổ, sau triệt chi sư!

Kết cục hôm nay của Thái Nguyên Cung chính là kết cục của Thần Tiêu Tông ngày mai.

Ngày đó tu vi của Lâm Hi không là cái gì, cũng đã tạo thành nguy hại to lớn cho Thái Nguyên, Đâu Suất hai phái, hôm nay Lâm Hi đã trưởng thành rồi, dùng thực lực của hắn một khi thoát ra ngoài đối với Thần Tiêu Tông uy hiếp có thể nghĩ.

Một khi Lâm Hi đối phó Thần Tiêu Tông như với Thái Nguyên, Đâu Suất thì đối với đệ tử và trưởng lão Thần Tiêu Tông chính là đả kích mang tính hủy diệt.

Lâm Hi vốn không có chuẩn bị nói ra những lời này, dù sao cũng là từ Thần Tiêu Tông đi ra, tuy đã quyết định rời khỏi Thần Tiêu Tông, nhưng cuối cùng có chút tình cảm ở đây, không thể làm sinh tử đại địch của Thần Tiêu Tông được.

Nhưng mà tình thế trước mắt Thần Tiêu Tông căn bản không cho hắn còn sống rời đi, hoàn toàn đã dùng tư thế gạt bỏ. Tất nhiên đối phương không có tình, căn bản không xem mình là chuyện quan trọng, Lâm Hi cũng không cần phải xem tình nghĩa với Thần Tiêu Tông!

- Tất nhiên như thế.

Chưởng giáo Thần Tiêu Tông nhíu mày, nói:

- Vậy càng không thể cho ngươi rời đi được.

- Ngươi lưu ta không được!

Lâm Hi thản nhiên nói, hắn lộ ra vẻ quyết tuyệt là Thị Huyết lãnh tụ cũng phải giật mình.

Đây chính là kiêu hùng tuyệt thế làm cho toàn bộ tông phái trong Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng phải kiêng kỵ không thôi, Lâm Hi lúc này và lúc trước quá khác biệt.

Ông!

Đám người bộc phát âm thanh vù vù, không có ai biết Lâm Hi tin tưởng từ đâu ra.

- Ta tất nhiên dám trở lại trong tông, cũng đã có chuẩn bị đầy đủ, các ngươi sẽ không cho rằng ta không có chuẩn bị gì chứ -- như vậy thu tay lại đi!

Ánh mắt Lâm Hi sáng như tuyết, chậm rãi nói.

Ầm ầm!

Giống như tảng đá nện vào hồ nước, nhấc lên chấn động vạn trượng trong Thần Tiêu Tông.

Toàn thân người ở đây chấn động, từng tia ánh mắt nhìn qua Lâm Hi bình tĩnh không sợ hãi.

Nhìn qua Lâm Hi trong hư không, trong mắt chưởng giáo Thần Tiêu Tông hiện ra một tia gợn sóng.

Trong kế hoạch này tuy Lâm Hi là nhân vật mấu chốt, nhưng chưởng giáo Thần Tiêu Tông hoàn toàn không xem trọng hắn. Cái gọi là nhân vật phong vân trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, ngôi sao sáng chói, trong mắt chưởng giáo chấp chưởng tông phái mấy ngàn năm qua cũng chỉ là bụi bậm.

Thân phận chênh lệch, Lâm Hi ở trong kế hoạch này chỉ là con cờ mà thôi.

Quân cờ ắt không thể thiếu, nhưng mà không có người nào đi chú ý tới quân cờ.

Lâm Hi triệu hồi mấy hóa thân ra, bộc phát chiến lực gấp năm lần, ép Thần tử phải thoái vị, phản bội tông phái, nhưng mà lúc này hoàn toàn không phải như thế.

Nếu như Tiên Đế tăng thực lực gấp năm lần cũng không phải át chủ bài của Lâm Hi, như vậy át chủ bài của Lâm Hi rốt cuộc là cái gì, tới nổi hắn dám nói "Ngươi lưu ta không được"!

Giống như con cờ tự động nhảy ra khỏi bàn vậy, làm tất cả chuyện xấu sinh ra, làm cho Thần Tiêu Tông cũng chấn động, Thần tử ngẩng đầu lên trong mắt hiện ra thần sắc kinh ngạc.

- Mặc kệ chuẩn bị cái gì cũng không cứu mạng ngươi được.

Giọng nói lạnh như băng vang lên chen ngang lời của Lâm Hi, không đợi chưởng giáo Thần Tiêu Tông mở miệng, thần sắc "Thần tử" sâm lãnh, hắn bước mạnh lên trước, mỗi lần đi một bước thì áp lực trên người giảm đi thật nhiều.

Đây là lần đầu tiên chưởng giáo chưa mở miệng mà hắn dám xen vào.

- Ngươi đã sống tạm quá lâu rồi, nếu như không phải Quang Minh Đại Thế Giới có dị động, ta lại vừa lúc cô đọng tiên dương, ngươi cho rằng ngươi còn có thể sống đến bây giờ?

Ánh mắt lạnh lùng cao cao tại thượng, để lộ ra một đạo khí chất ưu việt, mặc dù Lâm Hi bộc phát chiến lực gấp năm lần Tiên Đế, chưa từng có ai lúc trước, trong mắt "Thần tử" thì hắn chỉ là con sâu cái kiến, chỉ là con giòi con bọ đang quằn quại mà thôi.

- Ta nhất thời sơ sẩy mới nuôi hổ gây họa, cho ngươi sống đến bây giờ. Ngươi có thể khuất mắt của ta mới thành tựu được như bây giờ. Nhân vật như ngươi ta thấy quá nhiều, Sí Thiên Sứ, Ma Đế, Yêu Đế, cự phách tà đạo, sinh vật vũ trụ, cường giả của Đại Thế Giới khác..., những người này tất cả là bá chủ một phương, tất cả những người này đều có tu vi vô cùng chói lọi, nhưng mà cuối cùng cũng bị ta giẫm dưới chân, giết đi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.