Thần Tọa

Chương 866: Chương 866: Dạ đàm.




Kim Vương Tôn nói xong cười lớn lên. Người người đều cho hắn là tên ngốc nhưng nào đâu biết rằng, người có thể có loại khí vận cùng tu vi như hắn có thể ngu ngốc được sao.

Loại bảo vật như Tụ Đan đỉnh nếu có thể sử dụng bình thường thì giá trị liên thành. Mặc dù là chính bản thân hắn, trên người cũng không có vài món có thể so sánh được.

Chính mình dùng cũng lộ ra vẻ không đủ, vậy làm sao có thể lưu cho người khác.

Mọi người ngây ngốc, lúc này mới chợt hiểu ra vì sao Thiếu Đế lại khẳng khái như vậy. Hóa ra Tiên La trưởng lão cùng với những trưởng lão của tông phái khác cũng bị hắn làm trò trước mặt, hồ lộng qua rồi.

- Thiếu Đế anh minh!

- Ha ha, bọn người kia ngược lại cho là mình chiếm tiện nghi!

- Không hổ là Thiếu Đế a! Ngay cả một ít trưởng lão Tiên Đạo cảnh kia cũng không khám phá ra.

- Tiểu tử của Thần Tiêu tông kia nếu là phát hiện, nhất định phải tức chết!

... ... Mọi người cười ha hả, tự đáy lòng bội phục Kim Vương Tôn. Cuộc tranh tài này từ lúc bắt đầu, Lý Tranh Phong cùng Lâm Hi đã bị chơi xỏ, ngược lại thiệt thòi cho bọn họ lấy ra một đống lớn bảo vật để làm tặng thưởng cùng Thiếu Đế tranh tài.

Hay nhất chính là những thứ tặng thưởng này vẫn là đám bọn hắn chính mình nói ra, hoàn toàn không thể trách được Thiếu Đế.

- Thiếu Đế quả nhiên không hổ là thanh niên đệ nhất cao thủ của thế giới hải ngoại chúng ta, ngay cả người của lục địa thế giới cũng bị chúng ta xếp đặt một lần.

Một gã hải ngoại đệ tử dương dương đắc ý nói.

Kim Vương Tôn nhưng không có cười theo, ngược lại là một bộ như có điều suy nghĩ.

- Vốn là ta có tính toán như vậy, chuẩn bị xếp đặt bọn họ một lần. Bất quá hiện tại ta thay đổi chủ ý.

Kim Vương Tôn thản nhiên nói.

- ? ! !

Mọi người kinh ngạc.

- Một cái Tụ Đan đỉnh như gân gà chỉ là chuyện nhỏ, nhưng mà vì vậy cùng một gã tiên đạo đệ tử như mặt trời ban trưa kết thành thù hận cũng không phải là cử chỉ sáng suốt. Nếu như đệ nhất là Lý Tranh Phong kia ta còn thật sự không cần. Dù sao thế giới hải ngoại chúng ta cách khá xa, hắn có gì mà sợ. Bất quá Lâm Hi của Thần Tiêu tông kia lại không giống như vậy.

Kim Vương Tôn dừng một chút, trầm giọng nói:

- Ta chuẩn bị ngày mai đi qua nhờ cậy hắn một chút. Nếu như hắn nguyện ý, ta có thể thu hồi Tụ Đan đỉnh, đổi lại để cho hắn lựa chọn trong bảo khố của ta, chọn lựa đồ vật có giá trị.

- Cái gì!!

Lời vừa nói ra mọi người quá sợ hãi, không chỉ là người của Tiên Đế cung, ngay cả người của những tông phái khác cũng liên tục biến sắc.

- Thiếu Đế không thể, đây cũng là tư địch a. Thà rằng ở để lại thế giới hải ngoại chúng ta, cũng không muốn đưa cho người của Thập đại tông phái.

- Đúng a! Tranh tài đã kết thúc, qua ngày mau chúng ta trở về Ai Hào chi dương là được. Chuyện nơi đây liền cùng chúng ta không còn quan hệ.

- Không sai. Thần Tiêu tông chẳng qua là tiên đạo đệ nhị, Thiếu Đế ngay cả người của Thái Nguyên cung cũng không để vào mắt, tại sao còn muốn quan tâm một người của Thần Tiêu tông?

... ... Mọi người nghị luận rối rít. Kim Vương Tôn thích làm thế nào vốn là chuyện của chính bản thân hắn. Nhưng mà chuyện này không giống như vậy. Người của hải ngoại tông phái đối với các đại tông phái của lục địa thế giới có thành kiến còn muốn vượt xa cừu hận lẫn nhau.

- Các ngươi sai lầm rồi, chẳng lẽ các ngươi đã quên lần phong ba này của tiên đạo đại thế giới rốt cuộc là người nào quấy lên?

Kim Vương Tôn nói, thần sắc trịnh trọng.

Trong phòng một mảnh yên lặng, nghe được lời nói của Kim Vương Tôn, lúc này mọi người mới hồi tỉnh lại. Phong bạo lần này của lục địa thế giới vừa vặn là do sự kiện Phong Bạo chi môn kia diễn biến mà tới.

Rất nhiều người chỉ biết là sự kiện Phong Bạo chi môn, cũng không đi suy nghĩ sâu xa. Nhưng mà cẩn thận hồi tưởng, nếu nói sự kiện Phong Bạo chi môn không phải vừa vặn chính là Lâm Hi của Thần Tiêu tông này nhấc lên sao?

Một ít đệ tử của hải ngoại thập phái rốt cục biến sắc.

- Trước khi ta đến cũng quả thật nhận thức Lâm Hi này có chút mua chuộc danh tiếng, nghe sai đồn bậy. Nhưng mà sau khi thấy được bản thân hắn liền không cho là như vậy nữa. Các ngươi chỉ chú ý tới hắn thắng được tranh tài, nhưng các ngươi có ai nhớ được hắn có tu vi gì?

Ánh mắt của Kim Vương Tôn quét qua gian phòng, thản nhiên nói.

Mọi người được Kim Vương Tôn nhắc tới, lúc này mới cố gắng hồi tưởng lại. Chốc lát sau rốt cục có một người kinh hô lên:

- Phù Lục kỳ!

- Đúng vậy, thật là Phù Lục kỳ!

Mọi người đột nhiên bừng tỉnh.

- Không sai. Trên người Lâm Hi này có một loại mị lực khiến cho lúc người ta giao thủ bất tri bất giác dần dần bỏ qua tu vi của hắn. Nếu nói Tiên - Phàm khác biệt, một cái thất trọng Thánh tử, ngay cả Hư Tiên cũng đánh không lại. Mà hắn chỉ là Phù Lục kỳ nhưng ngay cả Lý Tranh Phong của Thái Nguyên cung cũng đánh bại được! Từ xưa đến nay, các ngươi có ai nghe qua loại chuyện này?

Vẻ mặt Kim Vương Tôn trịnh trọng nói:

- Người này vẫn chỉ là có tu vi lục trọng Phù Lục kỳ, nếu tương lai trưởng thành thì như thế nào. Ta cơ hồ có thể khẳng định nếu như trong hai mươi năm hắn không chết, thành tựu tương lai là bất khả hạn lượng, ít nhất cũng là bá chủ một phương. Là Tiên Đế cung và hải ngoại thế giới, bởi vì một quả Tụ Đan đỉnh bị hỏng mà kết một cừu gia như vậy, thật sự là không khôn ngoan.

- Thực lực, khí phách của người này thật sự là ta bình sinh mới nhìn thấy. Cho dù không thể làm bằng hữu, vậy nhất định không thể làm địch nhân. Cho nên ngày mai ta chuẩn bị đi bái phỏng hắn một chút. Nếu như có thể mà nói, vẫn là cùng hắn làm quen một chút mới tốt.

Kim Vương Tôn nói.

Lần này lại không có người nào phản đối, một người ở tiên đạo đại thế giới hô phong hoán vũ nhưng lại bình an vô sự, đồng thời tiềm lực lại khổng lồ, thực lực cường đại, xác thực không thích hợp làm cừu gia.

... Đêm đã khuya, không chỉ là Đâu Suất cung cùng hải ngoại thập phái, những tông phái khác cũng đang bàn luận về cuộc tranh tài ban ngày. Đây không chỉ là một cuộc tranh tài đơn giản, ngược lại đại biểu cho thế lực cách cục cùng thực lực tông phái cảu tiên đạo đại thế giới.

Đệ tử của Thần Tiêu tông quét ngang cuộc tranh tài, đem đệ tử mạnh nhất của Đâu Suất cung cùng Thái Nguyên cung đạp ở dưới chân, lại càng lộ ra vẻ không hề tầm thường, có ý nghĩa không giống bình thường nào đó.

- Chuyện lần này đã dùng Ảnh Âm thạch ghi chép hết chưa?

- Hồi bẩm trưởng lão, ghi chép tốt rồi.

- Rất tốt, sau khi trở về ta muốn các ngươi phải lập tức giao cho cao tầng tông phái. Lần tranh tài này không phải là chuyện đùa, nhất định phải nghiên cứu cho tốt...

... ... Chuyện đồng dạng cũng phát sinh ở trong rất nhiều thế lực.

... ... Trong thiên không ở phía tây hậu sơn Tiên La phái.

Lâm Hi đẩy cửa đi vào phòng. Âu Dương Nạp Hải còn đang tu luyện, toàn thân chân khí đằng đằng, mà Bạch Nguyên thì ngồi ở một bên hộ pháp, thấy Lâm Hi đi vào khẽ gật đầu ý bảo.

Thanks


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.