Thần Tọa

Chương 1544: Chương 1544: Đỉnh định càn khôn. (1)




Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới ma vân cuồn cuộn, quan sát từ trên trời cao chỉ thấy dùng "Vạn Ma Lĩnh" cùng "Tà Thần Phong" làm trung tâm, mây đen do ma khí vô biên vô hạn bao phủ khắp nơi.

Thần Tiêu Tông, Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông... Những tông phái này vốn là tồn tại đứng đầu, giờ phút này lại bị ma khí bao phủ.

- Khặc khặc kiệt! Giết sạch bọn chúng, Tiên Đạo Đại Thế Giới chính là thiên hạ của chúng ta.

- Hắc hắc hắc, hiện tại còn ai ngăn cản chúng ta được chứ?

- Sát!

...

Từng nhánh tu sĩ ma đạo, tà đạo tạo thành đại quân không ngừng chém giết, toàn lực đánh lên thập đại tông phái. Sau cuộc chiến Tiên La Sơn thì Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A tổn thất thảm trọng, cự đầu trấn phái mười chết chín.

Mà thần tử cùng Lâm Hi cũng theo người Lôi Đình Đại Thế Giới biến mất trong vũ trụ mênh mông, bật vô âm tín. Đối với tà, ma hai đạo mà nói đây là cơ hội tốt ngàn năm khó có được.

Hôm nay trừ Tiên La Phái, Bắc Đấu Phái, Tử Vi Tông, Đế Cực Tông những tông phái này ra đã không ai có thể đấu với "Vạn Ma Lĩnh", mà mặc dù như vậy cũng không giằng co quá lâu, Tiên Đạo nhất mạch cuối cùng cũng chỉ có đường bại vong mà thôi.

Trên Thần Tiêu Tông mây đen cuồn cuộn, điện quang sấm sét, đại quân phô thiên cái địa che phủ cả bầu trời. Một đám đệ tử Thần Tiêu Tông cuối cùng nhìn qua không trung, cơ hồ tuyệt vọng:

- Chẳng lẽ đây chính là vận mệnh của Thần Tiêu Tông chúng ta sao?

Tinh nhuệ của Thần Tiêu Tông chết tổn thương thảm trọng, hôm nay chỉ còn lại mình "Thời không Đại trưởng lão" chủ trì cục diện, đau khổ chèo chống.

- Lý Vô Đạo, đầu hàng đi! Kiên trì chỉ làm các ngươi chết nhanh hơn mà thôi!

Giọng nói hùng hậu như sấm, khí phách vô song, từ trên bầu trời truyền tới . Ngửa đầu nhìn lên thì thấy lão già ác bạc, đôi mắt như điện, đứng sừng sững trong hư không. Tuy trên người ma khí cuồn cuộn nhưng lại mặc áo cà sa của phật môn, có chút quỷ dị.

Người này chính là A Na Ma Tổ một trong thập đại ma tổ của Vạn Ma Lĩnh thập!

"Lý Vô Đạo" chính là "Thời không Đại trưởng lão", nếu không phải lần này ma đạo công phạt, rất nhiều người cũng không biết "Thời không Đại trưởng lão"nhiều năm trước cũng đã đột phá "Quỷ Thần Cảnh ", một thân thực lực kinh sợ quỷ thần.

Dùng thực lực ma tổ của Vạn Ma Lĩnh Ma cũng không thể làm gì được hắn trong thời gian ngắn.

- A Na Ma Tổ, thịnh tình tâm ý này Thần Tiêu Tông chúng ta chỉ sợ khó mà nghe theo.

"Thời không Đại trưởng lão" nói, hắn xếp bằng trên đỉnh núi chính, trên người tản tỏa ra khí tức thời không mạnh mẽ, giống như sau lưng hắn là toàn bộ thời không vậy.

- Đáng tiếc!

Đồng tử A Na Ma Tổ hơi co lại, lập tức thở dài một tiếng:

- Ta từ trước đến nay có tâm mến tài, nhưng mà người có chí riêng, nếu đã như vậy thì chúng ta đành phải đối nghịch nhau rồi.

- Ầm ầm!

Vỗ ra một chưởng, một bàn tay khổng lồ đen như mực đột nhiên chụp thẳng vào ngọn núi chính cuối cùng của Thần Tiêu Tông còn chưa bị công chiếm. Một kích này long trời lở đất, ma khí cuồn cuộn phô thiên cái địa chụp thẳng xuống.

Ánh mắt "Thời không Đại trưởng lão" buồn bả, thở dài một tiếng, hắn muốn cùng Thần Tiêu Tông cùng về bụi đất. Nhưng mà nhưng vào lúc này...

Ầm ầm!

Thiên địa kịch chấn, một đạo lực lượng khủng bố từ sâu trong thời không đột nhiên đánh vào tinh bích của "Tiên Đạo Đại Thế Giới", trong một sát na, đất rung núi chuyển, cả không gian của Thần Tiêu Sơn run run lên.

- Đây là ...

Sắc mặt A Na Ma Tổ tái nhợt, còn không có kịp phản ứng đã nhìn thấy trên trời cao, sâu trong hư không xuất hiện một đạo lôi đình đánh xuống, giống như lưu tinh nện thẳng xuống.

- Ầm ầm!

- Ah!

Trong ánh mắt khiếp sợ của vô số đệ tử Thần Tiêu Tông, đạo lôi đình khổng lồ kia giáng xuống đánh vào trong đại quân ma đạo, một đạo giáng thẳng xuống đầu của "A Na Ma Tổ".

Trong nháy mắt sơn băng địa liệt, tu sĩ ma đạo kêu thảm liên tục, trong lôi quang vô tận nổ thành tro bụi, bay lả tả đầy trời. Mà "A Na Ma Tổ" cũng từ trên cao rơi xuống, giống như một khối thiên thạch vậy, không có lực chống cự bị đánh lún xuống đất.

Sau khi lôi quang hủy diệt trên bầu trời biến mất, đại quân ma đạo lập tức nhìn lên cao, nhìn thấy một đạo thân ảnh toàn thân lôi quang như nước xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.

- Lâm... Lâm Hi!

- Là Lâm sư huynh!

- Hắn trở về!

...

Nhìn thấy đạo thân ảnh quen thuộc kia, người của Thần Tiêu Tông cả kinh nhao nhao đứng lên. Trong lúc đầu có khiếp sợ, sau là không thể tin, nhưng mà cuối cùng là hưng phấn.

"Thời không trưởng lão" cũng thở ra một hơi, nhìn qua bầu trời mỉm cười, lúc này hắn mới cảm giác được mệt mỏi nồng đậm.

- Lâm sư huynh!

- Lâm sư huynh!

Tiếng la cuồng nhiệt vang vọng hư không. Mọi người vốn tự nhận hẳn phải chết, không nghĩ tới cách cục đột nhiên biến hóa, Lâm Hi kịp thời chạy tới.

Trên Thần Tiêu Sơn núi đất sụp đổ, trời long đất lở.

Lâm Hi đứng trên mặt đất, dưới chân đạp lên người A Na Ma Tổ, đây là "Lão tổ" cự đầu của ma đạo, bây giờ toàn thân loan lổ vết máu, mình đầy thương tích, chỉ còn lại một hơi, hoàn toàn không còn khí phách lão tổ gì đó.

Một kích! Chỉ một cú đánh Lâm Hi đánh truyền kỳ của ma đạo trọng thương sắp chết!

Giờ này khắc này trong nơi đây không ai là đối thủ của Lâm Hi. "A Na Ma Tổ" tuy có uy danh hiển hách, công lực cao tuyệt, nhưng ở trong mắt của Lâm Hi thì hắn chính là con sâu cái kiến, muốn giết hắn cũng chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi.

- Lâm... Lâm Hi!

A Na Ma Tổ miệng phun máu tươi, nhìn rõ ràng người trước mặt chính là Lâm Hi, lập tức sầu thảm. Hắn cũng không có ngờ tới Lâm Hi quay về nhanh như vậy!

Thua trong tay người khác có lẽ hắn còn có oán hận, nhưng mà thua trong tay thiên tài mạnh nhất của Tiên Đạo Đại Thế Giới thì A Na Ma Tổ cũng không thể nói gì hơn!

Cuộc chiến Tiên La Sơn quá nhiều người nhìn thấy sự khủng bố của thiếu niên này.

Hắn chậm chạp không có ra tay hủy diệt Thần Tiêu Tông, cho thời không Đại trưởng lão nhiều cơ hội như vậy chính là bận tâm vị thiếu niên này. Nếu như có khả năng thì A Na Ma Tổ cũng không nguyện ý xuất hiện ở đây, dù sao không lâu trước đó quan hệ song phương còn hữu hảo.

Chỉ tiếc vì cơ nghiệp vạn năm của m đạo, hắn cũng không có lựa chọn.

- Ngươi thật sự không nên tới đây.

Lâm Hi hờ hững nói ra, chân của hắn dùng sức một chút, lồng ngực của "A Na Ma Tổ" sạp xuống, trong miệng có máu tươi tuôn ra.

A Na Ma Tổ ho khan vài tiếng, trong đầu hiện ra vài ý niệm, cuối cùng nhận mệnh nhắm mắt lại, thở dài:

- Được làm vua thua làm giặc! Ngươi động thủ đi!

Răng rắc!

Lâm Hi chân phải đạp xuống, đột nhiên...

- Không!

Một người con gái bi thống từ dưới núi lao tới, giọng bi thiết, hoảng loạn.

- Lâm Hi, không nên!

Lâm Hi nhíu mày, nghe ra giọng nói này hơi quen thuộc, quay đầu nhìn lại thì thấy một người con gái yếu đuối, thân ảnh tập tễnh tràn đầy bi thiết bay tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.