Thần Tọa

Chương 864: Chương 864: Đưa tin vào đêm khuya. (1)




Tiên Mộng trưởng lão nắm hai tay, mỉm cười nói:

- Hơn nữa nếu như không phải trên người mang theo thư tín của cao tầng Thần Tiêu tông các ngươi, ta đoán chừng ban ngày hôm nay ngươi cũng sẽ không nhảy ra ngăn cản Thái Nguyên cung rồi.

Lâm Hi ngây ngốc, nhưng ngay sau đó tự đáy lòng nói:

- Trưởng lão anh minh, đệ tử bội phục.

Rốt cuộc không hổ là trưởng lão a, một cái cử động vào ban ngày của mình lại có thể khiến cho hắn nghĩ được nhiều như vậy!

- Đừng đứng ở đây nữa, mau theo ta vào đi thôi. Chúng ta ngồi xuống nói chuyện.

Tiên Mộng trưởng lão nói xong, xoay người hướng về phía trong huyền phù đảo tự đi tới.

Lâm Hi gia tăng cước bộ theo sát ở phía sau, xuyên qua cấm chế đảo tự, xuyên qua hành lang, chuyển đến của nách, trực tiếp tiến vào gian đại điện kim bích huy hoàng ngồi xuống.

Sau khi Lâm Hi trầm mặc một lát, trực tiếp đem thư tín của Phó chưởng môn Thần Tiêu tông lấy ra.

- Trưởng lão, đây là thư tín do chính tay Phó chưởng môn tệ phái viết ra. Phó chưởng môn có nói để ta giao cho trưởng lão, chuyển giao cho Phó chưởng môn Tiên La phái.

Lâm Hi nói xong, cung kính đem thư tín đưa tới.

Hắn mặc dù bình thường cuồng ngạo không kiềm chế, vô câu vô thúc, nhưng mà liên quan đến vận mệnh của hai tiên đạo đại phái Tiên La, Thần Tiêu cũng không dám làm việc mạo muội, hết thảy cử chỉ cũng theo đủ lễ số.

Thế lực của ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A liên minh quá mạnh mẽ, đơn độc dựa vào một cái Thần Tiêu tông là vạn vạn không phải là đối thủ. Nhưng nếu như Thần Tiêu tông liên minh với Tiên La phái, đó lại là một chuyện khác.

Mặc dù như cũ không bằng ba đại tông phái nhưng đã là lực lượng liên minh hết sức quan trọng của tiên đạo đại thế giới. Hơn nữa đã có lần thứ nhất tất có lần thứ hai, một khi hai phái kết thành liên minh, như vậy sẽ thu hút các tông phái khác, liền lộ ra vẻ thuận lý thành chương rồi.

Như vậy, tông phái liên minh phù hợp với lợi ích các phái, tương lai ngồi ngang hàng không là vấn đề.

Những điều này trên đường đi tới Lâm Hi đã nghĩ được rõ ràng.

Tiên Mộng nhìn lướt qua, bao thư của thư tín là tiên khí tụ thành, gia trì thêm cấm chế, cộng thêm duyên phong ngăn cản nhìn trộm cùng vật lý theo dõi.

Cả phong thư hoàn hảo không tổn hao gì, hiển nhiên là lúc trước Lâm Hi không có xem qua.

- Nội dung thư tín, ngươi cũng biết đi.

Tiên Mộng trưởng lão cũng không ngẩng đầu lên, nói.

Lâm Hi đang muốn lắc đầu, do dự một chút lại gật đầu một cái. Nội dung cặn kẽ thì hắn không biết, nhưng nội dung đại khái thì hắn vẫn là biết.

Tiên Mộng tóc bạc như tuyết, cũng không tiếp tục truy vấn.

Thư tín vốn là phải giao cho Phó chưởng môn Tiên La phái, nhưng Tiên Mộng trưởng lão ở trước mặt Lâm Hi liền mở ra, đại khái xem một lần, gật đầu, đem thư tín giơ lên.

Hô!

Một cỗ lực lượng to lớn thừa thiên phúc địa chợt nổi lên xuyên phá thời gian. Quang mang chợt lóe, bao thư cùng thư tín lập tức bị cỗ lực lượng kia dẫn vào chỗ sâu trong thời không, biến mất không thấy gì nữa.

Trong lòng Lâm Hi khẽ chấn động, biết đây là Phó chưởng môn Tiên La phái. Mới vừa rồi Tiên Mộng trưởng lão mở phong thư ra chỉ sợ cũng là thụ ý của hắn.

Cấp bậc như Tiên Mộng trưởng lão, một khi liên quan đến tông phái kết minh, sớm muộn gì cũng phải tiếp xúc những thư tín bí mật này. Xem trước hay sau cũng là giống nhau.

- Ngươi hài tử này thật là to gan lớn mật. Đến Tiên La phái chúng ta, vừa vào cửa đã ra oai phủ đầu. Ngươi không sợ chúng ta sẽ vì vậy mà cự tuyệt liên minh với Thần Tiêu tông các ngươi sao?

Tiên Mộng trưởng lão thản nhiên nói.

Lâm Hi biết lão chỉ chính là chuyện tranh đấu ở trước sơn môn của hắn cùng Thánh Vương Trịnh Luận của Tiên La phái, khẽ mỉm cười, không nhanh không chậm nói:

- Tiên đạo đại thế giới, nhược nhục cường thực, lấy thực lực vi tôn. Nếu muốn liên minh đầu tiên phải chứng minh được mình, lấy địa vị của Tiên La phái nhất định là không thể nào liên minh với người yếu. Hơn nữa cho dù ta khúm núm, Tiên La cũng không vì vậy mà đáp ứng chuyện kết minh a.

- Nhưng mà, coi như là như vậy, cũng sẽ ảnh hưởng đến cách nhìn Thần Tiêu tông của chúng ta. Dù sao không có ai thích người lớn tiếng cãi lộn ở trước của nhà mình.

Tiên Mộng trưởng lão cười nói.

- A, trưởng lão chỉ sợ hiểu nhầm. Chuyện kết minh cũng không phải là Thần Tiêu tông cầu xin Tiên La phái. Nếu như không phải là có lợi đối với Tiên La phái, trưởng lão hôm nay vì sao không đáp ứng thỉnh cầu của Thái Nguyên cung, đem Lạc Anh sư tỷ phối cấp cho Đệ tử chân truyền Thái Nguyên cung?

Lâm Hi bình tĩnh nói:

- Tông phái đại sự, đệ tử phía dưới làm cái gì cũng không cách nào xiết chặt. Bất luận ta ở trước núi làm cái gì, đối với chuyện tình liên minh của hai phái mà nói cũng không có gì quan trọng, không phải sao?

- Ha ha, ngươi người này thật đúng là to gan lớn mật a. Bản thân ta có chút thưởng thức ngươi, đáng tiếc đệ tử có đảm lược, có hiểu biết như vậy lại không phải xuất ra từ môn hạ Tiên La phái chúng ta.

Tiên Mộng trưởng lão rốt cục nở nụ cười, không che dấu tán thưởng đối với Lâm Hi chút nào.

Lâm Hi cười mà không nói, trong lòng hắn hiểu rõ những lời nói lúc trước của Tiên Mộng trưởng lão thật ra cũng chỉ là khảo nghiệm đối với cá nhân hắn mà thôi.

Lâm Hi không biết vì sao Tiên Mộng trưởng lão đối với mình cảm thấy hứng thú, nhưng nói tóm lại cũng không có ác ý.

- Ngươi trở về chờ tin tức đi. Mấy ngày qua ta cùng chư vị trưởng lão trong môn đã gặp Phó chưởng môn, Chưởng môn để triển khai thảo luận đối với chuyện tình kết minh. Đến khi có kết quả sẽ thông báo cho Chưởng môn Thần Tiêu tông các ngươi. Chuyện này, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành.

Lâm Hi gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm:

- Đa tạ.

Thư tín đã đưa đến, hắn sở dĩ ở lại chỗ này không đi đúng là đợi lời nhắn này mà thôi.

Có lời nhắn này, nhiệm vụ lần này của hắn đã hoàn toàn kết thúc.

Ngày sau hai phái kết minh hay không, đó cũng là chuyện của cao tầng hai phái Thần Tiêu tông cùng Tiên La phái, một đệ tử nội môn nho nhỏ như hắn không còn quan hệ nữa rồi.

- Đa tạ trưởng lão, vãn bối không quấy rầy nữa, cáo từ trước.

Lâm Hi nói xong, khom người thi lễ một cái.

- Ừ, ta sẽ không tiễn.

Tiên Mộng trưởng lão nói.

- Không dám.

Lâm Hi xoay người lại đi ra ngoài. Ước chừng đi tới cửa, một cái thanh âm từ phía sau truyền đến:

- Lâm sư điệt, nếu như ta đem Lạc Anh sư tỷ cấp làm tiên lữ của ngươi, ngươi cảm thấy như thế nào?

- Cái gì?

Lâm Hi thất kinh, thân hình loạng choạng một cái, thiếu chút nữa vấp phải ngưỡng cửa.

Mặc dù Lạc Anh sư tỷ là một đại mỹ nhân, nhưng hắn hôm nay chỉ là vì giúp cho Tiên La phái nên mới nói như vậy, trong lòng của Tiên Mộng trưởng lão biết rõ, sẽ không coi là thật đi?

- Ha ha ha...

Tiên Mộng trưởng lão cười ha hả.

Trong lòng Lâm Hi quẫn bách, biết lão chính là lấy mình ra đùa giỡn, vội vàng hốt hoảng rời đi huyền phù đảo tự của Tiên Mộng trưởng lão.

Thanks


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.