Thần Tọa

Chương 1226: Chương 1226: Giết chết toàn bộ. (2)




Ầm ầm!

Lôi điện đầy trời như trăm sông hợp thành biển, chui vào trong lôi điện hải dương. "Lôi Công đại pháp" của Lâm Hi vốn đang khuyết thiếu năng lượng, "Lôi Đình Đại Tiên Thuật" của Lôi Đình Chân Quân giống như đưa lên một hồi thịnh yến vậy, đối với Lâm Hi mà nói, chẳng những không có tổn thương, ngược lại còn là đại bổ.

Ầm ầm!

Một hồi Lôi Đình trầm đục từ trong cơ thể Lâm Hi truyền đến, trong nháy mắt, một Lôi Thần như Đế Hoàng, ánh mắt sắc bén, thần thái uy nghiêm, đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Lâm Hi, Lôi Đình chấn động vô cùng vô tận từ trên người Lâm Hi phát ra, trong tích tắc này, trên người Lâm Hi rõ ràng sinh ra một cổ cảm giác vạn lôi củng phục.

- Cái gì!

Lôi Đình Chân Quân quá sợ hãi, hắn cảm giác một môn tuyệt học lôi hệ trong cơ thể Lâm Hi rõ ràng dưới sự kích thích của hắn đã tăng lên tới cảnh giới Đại Tiên Thuật.

Môn tuyệt học lôi hệ này thậm chí còn cao cấp, lợi hại hơn cả "Lôi Đình Đại Tiên Thuật" của hắn, đứng trước trước mặt Lâm Hi cũng như thần tử đứng trước mặt hoàng đế vậy, thậm chí ngay cả Lôi Đình chân khí trong thể nội cũng cơ hồ không thể khống chế nổi.

- Ha ha ha, Lôi Đình Chân Quân, cám ơn ngươi rồi.

Thanh âm Lâm Hi như chuông vang vọng khắp thiên địa, tuy rằng là tiếng cười, nhưng lãnh ý trong thanh âm lại khiến kẻ khác không rét mà run:

- Để tỏ lòng cảm tạ đối với ngươi, chiêu này tặng cho ngươi đấy. -- Vạn Lôi Đại Tiên Thuật!

Ầm ầm!

Lôi Vân cuồn cuộn, trong chốc lát từ không trung cuốn tới, trong tối tăm, chỉ nghe một tiếng gào thét uy nghiêm, mơ hồ, trong khoảng cực ngắn, một long trảo cực lớn phủ kín Thanh Lân, vô cùng to lớn một trảo chộp vào đỉnh đầu Lôi Đình Chân Quân, dùng năng lượng của Lôi Đình Chân Quân, một kích này rõ ràng hoàn toàn không thể né tránh, thật giống như khối sắt không thoát khỏi nam châm vậy, bị một trảo trảo bạo, hóa thành tro bụi.

Tư!

Lôi Đình lập loè, Lôi Đình Chân Quân sau khi chết, cũng không hóa thành tinh thạch, Lôi Đình chân khí trong cơ thể hắn như nam châm giống như, hóa thành thành ngàn vạn sợi, toàn bộ như bách xuyên nạp hải, chui vào trong cơ thể Lâm Hi.

- Ah! --

"Vạn Lôi Đại Tiên Thuật" vừa mới tấn chức, còn rất yếu ớt của Lâm Hi nhận được toàn bộ tu vi của cường giả Đại Thiên Cảnh như "Lôi Đình Chân Quân", bá bá bá nước lên thì thuyền lên, trong chớp mắt đã tấn thăng đến một trình độ kinh người, triệt để ổn định lại.

- Hiện giờ tất cả đều chết đi cho ta!

Lâm Hi lưu chuyển chân khí trong cơ thể, cuồn cuộn như nước thủy triều, lực lượng cường đại. Ông một tiếng, Long thân của Lâm Hi nhoáng một cái, như thiểm điện nhào tới mấy tên tán tu lão tổ đang kinh ngạc đến ngây người kia.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, một gã tán tu lão tổ không kịp né tránh, trực tiếp bị Lâm Hi một quyền đánh bại.

- Đi mau!

Bốn gã tán tu lão tổ còn lại mắt thấy Lâm Hi giống như thiên thần, thế không thể đỡ, mỗi người đều cảm thấy lòng lạnh buốt, nào còn dám đánh chủ ý vào Lâm Hi nữa, nhao nhao tán loạn.

- Trốn được không? Chết đi cho ta!

Lâm Hi đuổi tới một lão tổ phía trước, Long trảo vỗ, trực tiếp đánh bại.

- Vạn Lôi Đại Tiên Thuật!

Lôi quang phun tiết, Lâm Hi nháy mắt lại vượt qua Bạch Cốt Lão Cổ, lần nữa đánh bại. Đồng thời là tu vi Đại Thiên Cảnh, nhưng những người này căn bản không phải là đối thủ của Lâm Hi.

Lâm Hi có thể một chiêu đánh bại hai gã Chân truyền đệ tử Vạn Giới Tông, cũng có thể một chiêu đánh bại những tán tu lão tổ này. Cảnh giới tăng lên, căn bản không người nào có thể chống lại Lâm Hi.

Kết giới cấm chế vốn dùng để vây khốn Lâm Hi, giờ phút này lại trở thành lao lung bỏ mạng. Tán tu lão tổ của Phong Bạo Đại Thế Giới một người tiếp một người bị Lâm Hi liên tiếp đuổi theo, từng tên đều bị đập thành phấn vụn, hóa thành tinh thạch bị Lâm Hi thuận tay thu nhập vào trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.

- Dừng tay! –

Đến khi bảy tên tán tu lão tổ chỉ còn lại mình Phong Bạo Lão Tổ thì bỗng nhiên tiếng hét to của một nữ tử truyền đến, hào quang lóe lên, một đạo thân ảnh nữ tử quen thuộc xuất hiện ở trước người Lâm Hi.

- Ta biết rõ ta không phải đối thủ của ngươi, chuyện ngày đó, cũng là chúng ta sai. Nhưng cầu ngươi xem trên phân thượng ta không bạo lộ thân phận của ngươi hãy buông tha sư phụ ta, được không?

Lý Tuyết Cơ mở hai tay ra, trong mắt ngập nước mắt, ngăn ở trước người Phong Bạo Lão Tổ.

Mà phía sau nàng, Phong Bạo Lão Tổ đầu đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch. Hắn vốn đại nạn buông xuống, đã có thể phá sinh tử, nhưng lúc chân chính sắp chết đến nơi lúc thì vẫn cảm thấy một cổ sợ hãi thật lớn

Sợ hãi đối với tử vong là bản năng tánh mạng. Dù Phong Bạo Lão Tổ tự nhận hẳn phải chết, nhưng một khắc cuối cùng đối mặt tử vong cũng nhịn không được dục vọng muốn sống mãnh liệt.

- Ngươi nhận thức hắn?

Phong Bạo Lão Tổ cả kinh nói. Hắn cả kinh không nhỏ, không có ai biết người trẻ tuổi đáng sợ kia từ đâu đến, trước khi hắn chính thức phát uy thì tựa hồ không có bất kỳ người nào chú ý tới hắn.

Nhưng đồ đệ của mình, nữ đồ nhi duy nhất này rõ ràng lại biết hắn!

Trong mắt Lâm Hi hiện lên đủ loại hào quang, loại cường giả như "Phong Bạo Lão Tổ" trong mắt hắn cũng chỉ như con sâu cái kiến, có thể dùng một trảo trảo chết, đối với hắn cũng không đáng gì, bất quá Lý Tuyết Cơ... Đối với Lý Tuyết Cơ, Lâm Hi rất khó nói là cảm giác gì. Hai người chưa nói giao tình gì, cũng chưa nói tới cảm tình, Lâm Hi đối với nàng căn bản không có chút cảm giác nào cả, bất quá, trong khoảng thời gian ở chung với nàng, Lâm Hi đối với nàng vẫn có chút tôn kính.

Lý Tuyết Cơ cũng không phải người tốt lành gì, nhưng đối với sư phụ mình lại cực kỳ tôn kính. Dưới tình huống biết rõ sẽ làm Lâm Hi tức giận, liên lụy đến mình còn đứng ra cứu sư phụ mình, chỉ điểm này thôi cũng đã đáng để mọi người tôn trọng rồi.

Lâm Hi nhìn chằm chằm vào Lý Tuyết Cơ, Lý Tuyết Cơ không chút lùi bước, ánh mắt nhìn về phía hắn một mảnh thản nhiên, phảng phất như đã biết rõ vận mệnh của mình, nên cũng bất chấp rồi.

Ông!

Long thân trên trăm trượng lập lòe một cái hóa thành nhân hình, Lâm Hi đứng trong hư không, ánh mắt lướt qua Lý Tuyết Cơ, lạnh lùng nhìn về phía "Phong Bạo Lão Tổ" phía sau nàng.

- Ngươi vận khí không tệ, thu một đồ đệ tốt. Chuyện hôm nay, nếu ngươi không cam, những tinh thạch tác lạc kia có lẽ đủ để tăng lên tuổi thọ của ngươi trong một thời gian ngắn rồi. Hiện giờ, không nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta, đi đi!

Lâm Hi lạnh lùng nói.

Nguyên một đám quái vật sống hơn một ngàn năm, già mà thành tinh sao có thể dễ dàng buông tha như vậy, đặc biệt là khi thấy đối thủ là một người trẻ tuổi, muốn lấy kinh nghiệm để chiến thắng đối phương.

Lâm Hi có thể cảm giác được rõ ràng, Phong Bạo Lão Tổ cũng không phải thật sự buông tha, hắn chỉ tạm thời sợ hãi thực lực của mình thôi, nếu như có cơ hội, hắn vẫn sẽ ra tay. Bất quá, Lâm Hi sẽ không cho hắn loại cơ hội này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.