Bất quá cái này cũng không có nghĩa là Thập bát hoàng tử liền có thể thắng lợi. Trận chiến đấu này từ khi hắn gặp phải Lâm Hi liền đã có kết quả.
Thập bát hoàng tử tuy lần lượt ngăn cản Lâm Hi, nhưng chân khí không ngừng hao phí, thực lực dần dần suy kiệt khó mà tiếp tục giữ vững trạng thái đỉnh cao. Ngược lại, chân khí của Lâm Hi liên tục không ngừng, bên giảm bên tăng, trận chiến này không cần nói cũng biết.
- Thập bát hoàng tử, lại để cho ta tiễn ngươi một đoạn đi!
Thanh âm của Lâm Hi từ trên trời truyền đến lần cuối cùng.
- Ngâm!
Rồng ngâm thanh lảnh, vang vọng bầu trời. Hư không chấn động giống như vạn mã bôn đằng.
Ầm ầm!
Một đạo kiếm khí xé rách hư không, phá không mà lên, dùng một loại tư thái hủy thiên diệt địa nhanh như chớp mà đến. Kiếm đạo khôi hoành, trong chớp mắt này đã đoạt đi thần thái của thiên địa, mà Lâm Hi cùng Tứ Cực Đại Uyển ẩn trong một kiếm này biến mất không thấy gì nữa.
- Thái Bạch kiếm đạo!
Thập bát hoàng tử tóc mai phất phới, cái trán thấm đầy mồ hôi nhưng ánh mắt lại sáng ngời như trước, hai tay xiết một cái, lần cuối cùng thi triển ra kiếm đạo tuyệt học của Thái Bạch hoàng triều.
Ầm ầm!
Thiên băng địa liệt, hai đạo kiếm khí đụng vào nhau, kiếm khí sắc bén vô cùng đem hư không cắt thành thất linh bát lạc.
- Duật duật!
Chiến mã tê minh, ngay trong nháy mắt hai người tiếp thân mà qua, một đạo kiếm khí mỏng như sợi tóc từ phần cổ của Thập bát hoàng tử xẹt qua, sau đó bắn tới như điện.
- Kiếm thật nhanh a!
Thập bát hoàng tử tự lẩm bẩm, đầu lâu ở trong hư không quay tròn mấy vòng sau đó rơi xuống.
- Ngươi sẽ phải trả giá đắt...
Thanh âm từ phía dưới truyền đến, còn chưa nói hết liền im bặt mà dừng. Mà lúc này ở chỗ cổ của Thập bát hoàng tử mới phun ra một dòng máu cao hơn mười mấy trượng, sau đó thẳng tắp rơi xuống.
- Đã xong!
Bên ngoài mấy vạn trượng tử quang lóe lên, thân ảnh của Lâm Hi cùng Tứ Cực Đại Uyển ở trong hư không hiển hiện ra. Ở bên người hắn, một đạo kiếm khí cự đại chói mắt vắt ngang trong hư không.
- Ông!
Ngón tay Lâm Hi chỉ búng một cái, đạo Cự kiếm to lớn này co rút lại, cuối cùng chỉ lớn chừng nắm đấm, nhưng lại là một nghìn thanh kiếm khí dài vài tấc tổ hợp mà thành.
Tuy Thập bát hoàng tử bị giết, nhưng mà kiếm khí do kiếm chủng phân hóa ra của Vạn Kiếm đại pháp cũng không nhiễm một điểm máu tươi.
Lâm Hi ngồi trên lưng ngựa vẫn không nhúc nhích, trong đầu còn hiện ra tình huống vừa rồi giao chiến với Thập bát hoàng tử. Đây là lần đầu tiên hắn lợi dụng Tứ Cực Đại Uyển thi triển kiếm đạo, mà Thập bát hoàng tử cũng là vị kiếm đạo thiên tài thứ nhất mà hắn giao thủ qua, độ sâu sắc của kiếm đạo so với hắn còn lợi hại hơn.
Trong khi giao chiến với Thập bát hoàng tử, hắn thu được ích lợi rất nhiều, còn cần một chút thời gian để tiêu hóa, đem những thứ này chuyển hóa thành của mình.
Sau một lát, Lâm Hi chớp mắt một cái, quay người lại:
- Đã được rồi!
Chỉ có điều trong thời gian ngắn ngủi, lực lượng của Lâm Hi mặc dù không gia tăng, nhưng khí tức phát ra lại đột nhiên có chút chất lượng hơn, biến hóa không giống lúc trước.
Bá!
Đem chiến mã từ trên trời hạ xuống, từ từ rơi đến chỗ thi thể của Thập bát hoàng tử.
- Tiểu sư đệ!
Một bên khác, đám người Khí Thánh Vương, Âu Dương Nạp Hải cũng lướt đi tới, rơi xuống bên cạnh thi thể của Thập bát hoàng tử.
- Đáng tiếc, ta vốn là muốn để ngươi lưu lại tính mạng của hắn.
Khí Thánh Vương thở dài một tiếng, nhìn qua thi thể trên mặt đất, sắc mặt có chút tiếc hận.
Thập bát hoàng tử không hề nghi ngờ chính là kiếm đạo thiên tài, chỉ tiếc gặp phải Lâm Hi, ở lúc thập trọng đại viên mãn cảnh liền vẫn lạc.
Đây có thể chính là Đã sinh Du, sao còn sinh Lượng rồi, gặp phải Lâm Hi, hơn nữa đồng dạng sở trường về kiếm đạo, Thập bát hoàng tử nhất định vẫn lạc nơi này.
Khí Thánh Vương vốn muốn để cho Lâm Hi kiếm hạ lưu người, dù sao sau lưng Thập bát hoàng tử là Thái Bạch hoàng triều, xác thực có chút khiến cho người ta kiêng kỵ, nhưng bây giờ ván đã đóng thuyền, cũng không cần phải tiếc hận nữa.
- Thật không nghĩ tới, chỉ là một thớt Tứ Cực Đại Uyển rõ ràng lại để cho kiếm đạo của tiểu sư đệ trở nên đáng sợ như thế!
Lực chú ý của Âu Dương Nạp Hải vẫn còn đang ở trên người còn thiên địa dị chủng Tứ Cực Đại Uyển ở bên cạnh Lâm Hi, gương mặt cực kỳ hâm mộ.
- Kiếm đạo vốn là trọng tốc độ, tuy tốc độ của Tứ Cực Đại Uyển nhanh, thực lực cũng không yếu, nhưng rốt cục vẫn là thú loại, không hiểu được kiếm kỹ. Nếu như có một gã thập trọng kiếm đạo đến khống chế nó, chỉ đạo nó phát huy ra loại thực lực này, Tứ Cực Đại Uyển chính là lợi khí sắc bén nhất. Không chỉ là ta, nếu như Thập bát hoàng tử đạt được cũng là như vậy.
Lâm Hi liếc qua Tứ Cực Đại Uyển ở bên người, nói.
Đối với người hiểu nó mà nói, Tứ Cực Đại Uyển là sát khí cực kỳ đáng sợ. Mà đối với người không hiểu nó mà nói, Tứ Cực Đại Uyển chỉ là một con ngựa.
Thập bát hoàng tử sở dĩ dám buông lời, đạt được Tứ Cực Đại Uyển liền có thể lợi hại hơn so với hắn gấp bội, cũng chính là bởi vì nhìn vào một điểm này.
- Duật duật duật!
Một bên, Tứ Cực Đại Uyển đột nhiên dẫm chân vang lên, lông bờm bay lên, vẻ mặt cảnh giác nhìn qua đối diện.
Nhưng là Âu Dương Nạp Hải có ý đồ muốn sờ Tứ Cực Đại Uyển một cái, kết quả Tứ Cực Đại Uyển không có chút lĩnh tình.
- Ha ha ha, nếu như không phải tiểu sư đệ ngươi hàng phục nó, ta còn thực sự không dám tới gần.
Âu Dương Nạp Hải cười to nói.
Lâm Hi lắc đầu cười cười, biết rõ hắn nói là chuyện lúc trước Tứ Cực Đại Uyển phát uy, đem Âu Dương Nạp Hải cùng Khí Thánh Vương chấn thành trọng thương.
Bất quá bây giờ phiến tử điện lôi hải bạo liệt quanh người Tứ Cực Đại Uyển đã bị Lôi hệ thiết bàn hút đi, diễn hóa thành năng lượng của Lôi hệ thiết bàn, uy lực của Tứ Cực Đại Uyển đã đại giảm, đây cũng là chuyện mà không có cách nào khác!
Lôi hệ thiết bàn cần hấp thu đạo lượng năng lượng lôi điện, về sau nhất định còn cần phải bổ sung. Tuy năng lượng lôi điện trong cơ thể Tứ Cực Đại Uyển đã giảm bớt không ít, nhưng tốc độ lại không bị giảm bớt, đây coi như là đại hạnh trong bất hạnh rồi.
- Đi thôi.
Lâm Hi vỗ tay phát ra tiếng, truyền đi một đạo ý niệm, sau đó nói:
- Âu Dương sư huynh, ngươi bây giờ có thể sờ nó một chút xem sao.
Tứ Cực Đại Uyển hiện tại chỉ nhận hắn là chủ nhân, trừ phi được dự đồng ý của hắn, nếu không những người khác ai cũng khó mà đến gần.
Thi thể của Thập bát hoàng tử nằm trên mặt đất, loại hoàng thất tử tôn này của Thái Bạch hoàng triều, trên người bình thường có không ít bảo bối tốt đấy. Như là Thái Bạch kiếm khí mà lúc trước hắn sử dụng qua, còn có Thứ nguyên tiểu tiên đại tùy thân đều là thứ thiết yếu đấy.
Bất quá ánh mắt của Lâm Hi lại nhìn đến vị trí đan điền của Thập bát hoàng tử.