Thần Tọa

Chương 592: Chương 592: Hiến Tế Đại Tiên Thuật.




Ầm ầm!

Mây mù bên trái Lâm Hi sôi trào, thoáng cái hiện ra một kiện đồ vật.

Đây là một đạo cụ vòng kim loại to lớn, nó có màu kim sắc, hào quang lóe lên. Nó giống như trời xanh bao trùm nửa bầu trời của Lâm Hi.

Không hề nghi ngờ đây là bản thể pháp khí của "Sinh Mệnh Chi Môn".

"Sinh Mệnh Chi Môn" biểu hiện cho hắn xem chỉ là một bộ phận. Trên người của nó có nhiều kiểu chữ kỳ lạ.

Nhưng mà mỗi chữ cực kỳ to lớn, thậm chí còn lớn hơn Lâm Hi nhiều lắm.

- Hình như là kinh văn tâm pháp nào đó...

Lâm Hi híp mắt, ngẩng đầu lên nhìn qua phía trước, trong đầu hiện ra một đạo quang mang.

Những kiểu chữ điêu khắc trên này quá rõ ràng, Lâm Hi nhìn thấy chỉ là một bộ phận tâm pháp mà thôi. Rất nhiều văn tự khác nằm sau sương mù.

- Ngươi đọc hàng chữ ở chỗ cao nhất đi.

Sinh Mệnh Chi Môn thản nhiên nói.

- Hiến, tế, đại, tiên, thuật! !

Toàn thân Lâm Hi chấn động:

- Hiến Tế Đại Tiên Thuật?

Khắc trên bản thể khổng lồ của "Sinh Mệnh Chi Môn" chính là một hàng chữ, trên đó khắc tiên thuật cổ xưa: Hiến Tế Đại Tiên Thuật!

- Đã thật lâu trước kia, đây là một trong ba loại tiên thuật dùng thọ nguyên đổi lấy lực lượng. Dùng thọ nguyên làm đại giá đủ để thay đổi cục diện của chiến trường. Trải qua qua thời gian thật lâu nên thất truyền rồi. Ít nhất là trong Tiên Đạo Đại Thế Giới ta không cảm giác được có người biết loại đại tiên thuật này. Trên thực tế ngay cả những trưởng lão, chưởng giáo Thần Tiêu Tông của các ngươi không nhận ra được. Những kẻ này còn cho rằng đây là năng lực của ta

"Sinh Mệnh Chi Môn" nói êm tai, trong thần thái hiện ra ý vui vẻ.

- Hiện tại ngươi hiểu chưa, đệ tử Thần Tiêu Tông các ngươi không ngừng tiến vào sử dụng chẳng phải năng lực của ta. Mà là lợi dụng Hiến Tế Đại Tiên Thuật đổi lấy tiên khí. Chính thức thi triển loại phương pháp này là bọn họ, mà không phải ta. Nhiều nhất ta chỉ là một bản thể mà thôi. Thật lâu trước kia có cường giả trước khi vẫn lạc đã dùng đại thần thông dán nó lên người của ta. Ngay cả hỏi cũng không thèm hỏi ta có nguyện ý hay không. Còn tưởng rằng là ban ân.

"..."

Lâm Hi.

Đối với Sinh Mệnh Chi Môn bày ra chân tướng Lâm Hi thật không biết nên đáp lại như thế nào. Làm cả buổi "Sinh Mệnh Chi Môn" vốn thần bí căn bản không phải cái gì cũng làm được. Mà là đệ tử Thần Tiêu Tông bước lên tế đàn dùng sinh mệnh của mình đổi lấy lực lượng.

Chính thức thi triển "Hiến Tế Đại Tiên Thuật" căn bản chính là đệ tử Thần Tiêu Tông, cũng chẳng quản bọn họ làm cái quái gì.

- Cho nên có lẽ ngươi cũng hiểu được rồi. Cũng không phải ta không muốn căn cứ thực lực ngươi ban cho lực lượng. Mà là nó không nằm trong phạm vi khống chế của ta. Dùng tuổi thọ đổi lấy lực lượng, đây chính là bản chất của Hiến Tế Đại Tiên Thuật. Ngay cả ta cũng không cải biến được. Bởi vậy ta tuyệt đối không đáp ứng ngươi được.

"Lão đạo nhân" nhắm mắt lại chậm rãi nói ra.

- Hắc hắc, vậy không có cách nào. Chuyện này là ta chịu thiệt thòi, trong một năm sau ta đã tiến vào cảnh giới khác rồi, đổi lấy chút lực lượng này ta quá thiệt thòi.

Lâm Hi lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

- Hừ! Tiểu tử, đã biết rõ ngươi không dễ đuổi đi như vậy mà!

"Lão đạo nhân" trợn trắng mắt, ngón tay vung lên và không gian chấn động, một đạo viên đá nhỏ giống như hoàn kim hiện ra, từ sâu trong không gian bay thẳng ra ngoài.

Ba!

Bàn tay Lâm Hi vừa tiếp xúc thì vô ý thức nhận lấy, cầm trong tay.

- Tinh thạch? Không đúng, đây không phải tinh thạch.

Đây là một tảng đá tỏa ra tiên khí nồng đậm. Nhìn qua thì giống tinh thạch dùng để tu luyện. Nhưng mà nhìn kỹ trong nội tâm Lâm Hi chấn động một cái.

Đây không phải là tinh thạch, mà là tiên khí thuần túy. Cả viên đá này toàn bộ đều là do tiên khí thuần túy áp súc mà thành.

Đây căn bản không phải là đá, càng không phải là tinh thạch, đây là tiên khí.

Tuy dùng một khối hình dung thì có chút kỳ quái.

Lâm Hi thật không ngờ "Sinh Mệnh Chi Môn" cho mình đồ vật này.

- Ba năm! Ba năm tuổi thọ thì khối tiên túy trầm tích này cho ngươi. Dùng cảnh giới của ngươi trong ba năm đổi lấy một khối ‘ tiên túy ’ đã rất tiện nghi rồi.

Giọng của Sinh Mệnh Chi Môn vang lên bên tai của Lâm Hi:

- Mặt khác, ta cần ngươi biết ta bị ‘ hủy diệt chi thệ ’ ảnh hưởng, ta không thể vận dụng lực lượng của mình. Như vậy hậu quả rất nghiêm trọng. Cho nên ngươi tốt nhất nên dùng phương thức này giao dịch.

- Một năm, chỉ có một năm. Hơn nữa ngươi còn phải cho ta bốn khối tiên túy.

Lâm Hi duỗi ra một ngón tay, không chút do dự nói:

- Phải biết rằng ta khổ tu một năm tuyệt đối không phải chỉ một khối tiên túy.

Lợi ích trước mắt, Lâm Hi cũng khôn khéo hơn nhiều.

- Hắc hắc, không có khả năng, tối đa hai năm ba khối tiên túy.

"Sinh Mệnh Chi Môn" lập tức phản kích.

Ở phương diện này "Sinh Mệnh Chi Môn" hoàn toàn không giống một khí linh, ngược lại giống con buôn cò kè mặc cả.

- Xin nhờ! Tiền bối, ngươi là khí linh cổ xưa cường đại nha. Ngươi cường đại như vậy, bốn khối ‘ tiên túy ’ với ngươi mà nói không tính là hạt mè. Đổi cho ta tích cực đi!

Lâm Hi nói.

- Hắc hắc, ta già nhưng không có ‘ ngu xuẩn ’. Cũng không nên làm cho ta cảm thấy mình ‘ ngu xuẩn ’! Loại chuyện này ngươi đã chiếm đại tiện nghi. Một khối tiên túy tương đương với năm mươi viên Thuần Dương Tiên Đan của Thần Tiêu Tông các ngươi rồi . Hơn nữa con muỗi tuy nhỏ nhưng vẫn có thịt, đúng không?

"Sinh Mệnh Chi Môn" vẫn trả giá.

"..."

Lâm Hi.

- Một năm ba khối khối tiên túy. Đây là giới hạn thấp nhất của ta, bằng không đàm phán không thành.

Lâm Hi nói.

Đối với "Người " và "Khí linh" cò kè không đạt này thì Lâm Hi chỉ có thể dùng chiêu cuối cùng... Ngã bài.

- Tốt!

"Sinh Mệnh Chi Môn" lập tức nói, sảng khoái vượt qua tưởng tượng. Dường như đang chờ Lâm Hi nói câu này.

Lâm Hi lập tức có cảm giác mắc lừa.

Nhưng mà ngẫm lại có "Tiên túy" cũng đáng được.

"Tiên túy" độ tinh khiết xác thực rất cao, là tiên khí thuần túy, hơn nữa đẳng cấp rất cao. "Sinh Mệnh Chi Môn" nói một viên tương đương năm mươi viên "Thuần Dương Tiên Đan" cũng không tính là khoa trương.

Đây là "Sinh Mệnh Chi Môn" trầm tích mà thành, phẩm chất có thể nghĩ.

- Một viên Thuần Dương Tiên Đan một trăm vạn công huân. Một ‘ tiên túy ’ tương đương năm mươi viên Thuần Dương Tiên Đan, chính là năm ngàn vạn công huân, bốn viên chính là hai ức công huân Dùng tuổi thọ đổi lấy bốn viên tiên túy là đáng giá.

Khóe miệng Lâm Hi lộ ra vẻ tươi cười:

- Cái gọi là thiên kim tan hết vẫn còn tro. Vừa mới bị Chấp pháp trưởng lão lừa bịp hai ức công huân, bây giờ lại tìm được hai ức công huân, đáng giá!

Nhưng mà Chấp pháp trưởng lão dường như biết rõ tài phú trên người của hắn, mỗi lần đưa nhiệm vụ thì tận lực ép khô hắn. Nếu như phát hiện trên người của hắn có bốn khối tiên túy... Trong nội tâm Lâm Hi đột nhiên chấn động mạnh. Hắn cũng không quên hoàn thành nhiệm vụ thứ hai còn có nhiệm vụ cuối cùng.

Lão gia hỏa quá hung tàn, đúng là khiến người ta lo lắng nha...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.