Tuy trong hoàn cảnh như Thần Tiêu Tông có không ít ảnh hưởng. Nhưng mà sinh vật Địa Ngục Đại Thế
Giới vẫn có phương thức khác với người trong tiên đạo.
Thân thể của chúng chính là thông đạo tốt nhất. Cho nên không bị ngoại giới ảnh hưởng.
- Đến, tiểu nữ chủ nhân vĩ đại, Ma Đồ lập tức tới phụng dưỡng ngài!
Địa Ngục Ma Long vừa nghe giọng của Thượng Quan Dao Tuyết thì con mắt tỏa sáng, lập tức nịnh nọt.
- Hắc, xem như tiện xà ngươi thức thời.
Thượng Quan Dao Tuyết cười đắc ý.
- Dao Tuyết, hôm nay xảy ra chuyện gì thế. Chuyện gì làm ngươi hưng phấn như vậy?
Lâm Hi hiếu kỳ nhìn qua Thượng Quan Dao Tuyết.
Thượng Quan Dao Tuyết và Lâm Hi thường xuyên qua lại bái phỏng lẫn nhau, sớm đã quen thuộc. Như Thượng Quan Dao Tuyết hôm nay hưng phấn như vậy
thì có bất thường. Dùng hiểu biết của Lâm Hi thì đúng là có chuyện.
Quả nhiên Thượng Quan Dao Tuyết mở miệng nói:
- Lâm Hi, ngươi còn không biết a. Hôm nay là thời gian Sinh Mệnh Chi Môn mở ra, rất nhiều đệ tử đều đi. Chuẩn bị dùng thọ nguyên đổi lấy chân
khí. Sinh Mệnh Chi Môn này rất cổ quái, mỗi tháng chỉ có thời gian đặc
biệt cho một đám đệ tử đi vào trong. Hơn nữa hàng năm Sinh Mệnh Chi Môn
này sẽ biến mất một thời gian ngắn. Hôm nay chính là ngày nó biết mất
xuất hiện lần nữa.
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- Sinh Mệnh Chi Môn!
Đôi mắt Lâm Hi chớp động một cái, sâu trong óc có trí nhớ bị lãng quên nhanh chóng hiển hiện ra.
Lần đầu tiên nghe được tên Sinh Mệnh Chi Môn là lúc gặp được "Thanh Liên thánh nữ". Thanh Liên thánh nữ cũng bởi vì mất quá nhiều thời nguyên,
cần gấp trứng Hắc Long bồi bổ trở về.
Khi đó Sinh Mệnh Chi Môn câu dẫn hứng thú của Lâm Hi cùng Thượng Quan
Dao Tuyết. Dù sao loại phương thức dùng thọ nguyên trao đổi tiên khí quá mức kỳ lạ.
Nhưng mà Thanh Liên thánh nữ lúc này khuyên bảo Lâm Hi một câu.
Sinh Mệnh Chi Môn dùng thọ nguyên trao đổi tiên khí, đây không có liên
quan tới thực lực của tu sĩ, mà là có quan hệ tới cảnh giới. Dùng cảnh
giới Khí Tiên Kỳ của Lâm Hi lúc đó mặc dù tiến vào Sinh Mệnh Chi Môn
trao đổi cũng không đổi được bao nhiêu tiên khí.
Mặc dù là hiện tại Lâm Hi tuy có được thực lực sánh ngang với cường giả
Đạo Quả, nhưng mà cảnh giới của hắn vẫn là "Đệ lục trọng Phù Lục Kỳ ", ở trong loại giao dịch này vẫn có hại chịu thiệt.
- Đi thôi, vừa vặn ta cũng muốn nhìn thấy một chút.
Ánh mắt Lâm Hi chuyển động một chút, lập tức nói.
Tuy hắn không nhất định thiêu đốt thọ nguyên đổi lấy tiên khí, nhưng nhìn một cái cũng không sao.
Trong Thần Tiêu Tông đã sớm có cách nói: "Thần Tiêu Tông" thực lực có
thể vượt qua "Đâu Suất Cung ", xếp hạng sau Thái Nguyên Cung thì nhân
tố lớn nhất nằm ở Sinh Mệnh Chi Môn này.
Đệ tử Thần Tiêu Tông cho dù tư chất không đủ, không có bối cảnh gia tộc, hoặc giả không có đủ cống huân môn phái nhưng những chuyện này không có vấn đề.
Chỉ cần đi vào trong Sinh Mệnh Chi Môn thiêu đốt tuổi thọ sẽ nhận được
tiên khí của Sinh Mệnh Chi Môn gia trì, thực lực tăng vọt.
Rất nhiều đệ tử thiêu đốt nhiều là vài chục năm, ít thì thiêu đốt một năm, nửa năm đổi lấy tiên khí.
Trong Thần Tiêu Tông đây là hiện tượng vô cùng bình thường, tuyệt đại bộ phận đệ tử đều tiến vào trong Sinh Mệnh Chi Môn. Ngay cả "Thanh Liên
thánh nữ" cũng thiêu đốt qua thì nói gì tới người khác.
Nhưng mà thiêu đốt nhiều tuổi thọ, vài chục năm, năm mươi năm, thậm chí trên trăm năm vẫn tương đối ít.
- Đi thôi.
Hào quang lóe lên, Lâm Hi, Thượng Quan Dao Tuyết cùng Địa Ngục Ma Long lập tức ra khỏi đại điện.
Hô!
Gió mạnh thổi qua người vô cùng thoải mái.
- Lâm Hi, ngươi không biết nha, lần này đệ tử tiến vào Sinh Mệnh Chi Môn nhiều hơn trước kia đấy. Lại nói tiếp, đây là công lao của ngươi.
Thượng Quan Dao Tuyết chắp tay sau lưng, đạp gió nói ra. Mái tóc của nàng phất phơ lộ ra gương mặt vô cùng xinh đẹp.
- Ah? Tại sao có quan hệ tới ta?
Lâm Hi nhíu mày.
- Hắc hắc, tại sao không có quan hệ chứ? Trong lúc làm nhiệm vụ tông
phái trước kia có bao nhiêu đệ tử muốn xung đột với đệ tử Đâu Suất Cung
chứ? Cho dù có trong lòng có oán khí thì mọi người đều nuốt trong lòng.
Ngươi làm ra chuyện phía bắc băng nguyên thì dẫn phát tất cả oán khí
trong lòng bọn họ ra ngoài. Lần này rất nhiều người đều muốn thông qua
Sinh Mệnh Chi Môn tăng lên thoáng một phát tu vị, ngày sau gặp được đệ
tử Đâu Suất Cung thì phải chèn ép ngược lại.
Thượng Quan Dao Tuyết nói. Trong giọng của nàng mang theo cảm giác tự
hào. Giống như vinh quang của Lâm Hi chính là vinh quang của nàng vậy.
Lâm Hi nhíu mày, trầm mặc không nói.
Dùng Sinh Mệnh Chi Môn đổi lấy tiên khí cũng không phải không trả giá
lớn. Như "Thanh Liên thánh nữ" bởi vì từng thiêu đốt quá nhiều, tuổi thọ không đủ cho nên thiếu thọ nguyên nghiêm trọng.
- Đây cũng không phải là tin tức tốt gì.
Lâm Hi nhíu mày.
Bổn ý của hắn chính là vì thay đổi thái độ của mọi người, làm cho đệ tử
Thần Tiêu Tông càng đoàn kết với nhau, mà không phải cổ vũ mọi người đi
vào trong Sinh Mệnh Chi Mô, dùng phương pháp mưu lợi thiêu đốt tuổi thọ.
- Ha ha, Lâm Hi, ngươi lo lắng quá nhiều.
Thượng Quan Dao Tuyết "Nhìn mặt mà nói chuyện ", lắc đầu cười rộ lên:
- Tất cả mọi người không phải tiểu hài tử, biết rõ cái gì nên làm, cái
gì không nên làm, cái gì nên có chừng mực. Người đi vào trong nơi đó
thiêu đốt chỉ một hai năm, từ năm năm trở lên rất ít khi xuất hiện. Hơn
nữa rất nhiều người là dùng đột phá cảnh giới. Tâm tư của mọi người
chính là muốn ngăn chặn người của Đâu Suất Cung, cũng không phải là
thiêu đốt tuổi thọ khiến bản thân mình chết.
Thượng Quan Dao Tuyết khác với Lâm Hi, trừ tu luyện cũng thì thường
xuyên đi ra ngoài đi lại. Có rất nhiều chuyện chú ý tới và hiểu rõ ràng.
Chuyện Lâm Hi lo lắng căn bản không đáng lo ngại. Nàng bị đệ tử khác ảnh hưởng đi tới "Sinh Mệnh Chi Môn", nhưng Lâm Hi suy nghĩ căn bản không
có xảy ra.
- A, vậy là tốt rồi.
Nghe được Thượng Quan Dao Tuyết nói như vậy Lâm Hi cười rộ lên.
Người trong tiên đạo đại bộ phận thực lực đều do bản thân từng bước tích lũy mà thành, mới có thể chính thức tính toán là do mình đạt được.
Nếu như một mặt dựa vào ngoại lực quán chú thì cuối cùng không được coi
là chính đồ.
Dù sao thực lực tiên đạo giới không chỉ cần chân khí, còn có thủ đoạn,
kinh nghiệm, kỹ xảo, trí tuệ. Nếu như có chân khí mà không có kinh
nghiêm tâm đắc gì, tất cả chẳng khác gì trăng trong bóng nước.
Lâm Hi có thể dễ dàng giết chết đối thủ như vậy.
Một đường đi nhanh tới phía bắc, bọn người Lâm Hi dừng lại, chỉ thấy ở
giữa không trung có một đoàn mây mù và một ngọn núi lơ lửng trên đó, một đạo khí tức sinh mệnh khổng lồ từ đó phát ra, giống như đại dương mênh
mông tràn ngập hư không.
Trên đỉnh cao nhất của ngọn núi có một cánh cửa hắc thiết cao vài chục mét, nó như ẩn như hiện trong sương mù mờ ảo.
- Khí tức sinh mệnh thật mạnh mẽ!
Lâm Hi dừng bước lại, hắn mơ hồ nhớ rõ lúc trước cách nơi này không xa
cũng không có cảm giác khí tức nồng đậm như vậy. Có cảm giác nơi này
giống như có ngàn người, vạn người, ngàn vạn người đang tỏa ra sinh cơ
bừng bùng.