Thần Tọa

Chương 966: Chương 966: Kết thúc.






Thần Tọa

Tác Giả: Hoàng Phủ Kỳ

Chương 966 : Kết thúc.

Nhóm dịch: Sói Già

Nguồn: Vipvanda

Chương 966 : Kết thúc.

Đáng thương Không Thánh Vương chính mình còn chưa nhìn ra, còn đắm chìm ở trong thống khổ cùng cực độ phẫn nộ.

- Đáng tiếc, Không sư đệ đây coi như là xong rồi.

Trong lòng Băng Thánh Vương thở dài một tiếng nói. Từ Lục quả rơi xuống Ngũ quả, còn muốn một lần nữa tế luyện pháp bào, Không Thánh Vương đã mất đi tư cách cạnh tranh Thập đại Thánh Vương.

Ở trước mặt nhiều người như vậy đánh rới xuống vị trí Thập Thánh Vương, tước đoạt thân phận đệ tử lãnh tụ, đây là sỉ nhục khổng lồ bực nào a!

Cái thiệt thòi này, Không Thánh Vương đoán chừng không có bất kỳ cơ hội nào để tìm trở về.

- Lâm sư đệ làm như vậy có thỏa đáng hay không? Như vậy là bằng với đắc tội với người không ngớt a.

Khí Thánh Vương đột nhiên thở dài một tiếng nói, ánh mắt của hắn nhìn qua mấy tên Thánh Vương cách đó không xa.

- A, sư đệ, ngươi nói đắc tội với người là chỉ Lực Thánh Vương sao? Hay là Hỏa Thánh Vương? Hay là Băng Thánh Vương? Nếu như là bọn hắn mà nói, vậy thật đúng là có đắc tội hay không cũng không sao cả. Lâm sư đệ ở bên trong tông vốn là căn cơ đã mỏng, nếu như lại mềm yếu, nhân thiện, thì chỉ là khiến cho người ta càng thêm khinh thị hắn mà thôi, từng bước ức hiếp. Như bây giờ, ngược lại có thể ở trong Thập Thánh Vương ổn định, coi như là đám người Lực Thánh Vương muốn đối phó với Lâm sư đệ cũng phải nghĩ kỹ rồi.

Hải Thánh Vương cười nói, đồng dạng thi triển truyền âm nhập mật.

Tiên đạo đại thế giới nhược nhục cường thực là pháp tắc bất biến, đám người Lực Thánh Vương cũng là bởi vì vấn đề thân phận, địa vị của Lâm Hi mới dám làm khó dễ hắn. Thủ đoạn cường ngạnh của Lâm Hi nhìn ở trong mắt Hải Thánh Vương vừa vặn chính là đứng vững một chân ở trong Thập đại Thánh Vương, không có con đường thứ hai.

- Sư huynh, không phải.

Khí Thánh Vương lắc đầu, chân mày nhíu lại, lấy truyền âm nhập mật nói:

- Nếu là người khác thì cũng thôi đi, Lâm sư đệ cũng không cần thiết sợ hãi. Ta lo lắng,... là Địa Thánh Vương!

Hải Thánh Vương ngây ngốc, khẽ nhíu mày, im lặng không nói.

Địa Thánh Vương là Bát quả Thánh Vương, liền ngay cả mình cùng Khí Thánh Vương cũng không phải là đối thủ của hắn, không có cách nào chống lại hắn.

Thần Tiêu Thánh Vương bảng mỗi lần gặp phải Địa Thánh Vương, tất cả mọi người đều là không có chiến ý, bởi vì biết đánh không lại.

Hơn nữa nếu như chỉ là thân phận của Địa Thánh Vương cũng thôi đi, trong Thập đại Thánh Vương mọi người đều biết rõ, Địa Thánh Vương người này rất thần bí, trên người còn ẩn tàng rất nhiều bí mật.

So sánh với Lực Thánh Vương, Không Thánh Vương, Địa Thánh Vương hiển nhiên càng thêm khiến cho người ta kiêng kỵ!

- A!

Hải Thánh Vương không biết nhớ ra cái gì đó, đột nhiên nở nụ cười:

- Sư đệ, ngươi và ta hay vẫn là đừng có cái tâm này rồi. Lâm sư đệ cùng chúng ta bất đồng, người mà chúng ta không đối phó được, hắn chưa chắc liền không đối phó được. Ngươi đã quên, đứng ở phía sau hắn chính là người nào sao?

Khí Thánh Vương thân thể chấn động, cũng đã nghĩ tới, cười nói:

- Sư huynh nói đúng, là ta quá lo lắng.

Đứng ở sau lưng Lâm Hi dĩ nhiên là Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần.

Sau khi Hộ Pháp, Chấp Pháp hai điện chấm dứt tranh đấu, Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần nghiễm nhiên đã đoạt được vị trí trưởng lão đệ nhất quyền thế của Thần Tiêu tông.

Hiện tại chính là lúc nóng bỏng tay, như mặt trời ban trưa.

Địa Thánh Vương thân phận đặc biệt, Lâm Hi đắc tội hắn chưa chắc sống khá giả.

Nhưng Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần cũng chưa hẳn là Địa Thánh Vương đắc tội được.

Trời sinh vạn vật một vật khắc một vật, Thập đại Thánh Vương mặc dù nói là thân phận đặc thù, là nội môn đệ tử lãnh tụ, nhưng đúng vẫn còn là cấp bậc nội môn.

Là đệ tử, là ai cũng không thể chống đỡ được với trưởng lão trong tông, trừ phi thành tựu chân truyền đệ tử mới có thể không nhìn sắc mặt của trưởng lão.

Về phần Địa Thánh Vương trước mắt còn không có năng lực như thế.

Địa Thánh Vương nếu muốn hạ thủ với Lâm Hi liền phải suy nghĩ lửa giận của Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần. Lấy địa vị bây giờ của Lâm Hi ở trong Chấp Pháp điện, đây cũng là không phải không thể.

Đây cũng là khác biệt lớn nhất giữa Lâm Hi với bọn ho.

Cách đó không xa, Địa Thánh Vương thấy Lâm Hi một chưởng phế đi tu vi một viên đạo quả của Không Thánh Vương, trong mắt hiện lên một tia thần sắc kỳ dị, cũng không phải là tức giận, mà là một chút gì khác.

Sắc mặt của Địa Thánh Vương như tượng đất, người nào cũng nhìn không ra trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì. Lâm Hi bỏ đi mặt mũi của hắn, phế đi một viên đạo quả của Không Thánh Vương, song Địa Thánh Vương cũng không ở tại chỗ phát tác, ngược lại thoạt nhìn rất bình tĩnh.

- Hô!

Ống tay áo phất ra, Địa Thánh Vương xoay người lại, phiêu đãng mấy cái, xuyên qua đám người, trực tiếp rời đi Tiên khí cạnh kỹ trường.

Thắng làm vua thua làm giắc, chuyện đã phát triển đến một bước này đã không có gì hay để nhìn rồi. Lâm Hi tuy đã phế bỏ một viên đạo quả của Không Thánh Vương nhưng cũng không giết hắn. Đợi tiếp cũng không có ý gì, Địa Thánh Vương trực tiếp rời đi.

- Sư huynh!

Thấy Địa Thánh Vương rời đi, mấy tên Thánh Vương gọi một tiếng, cũng tung người rời đi.

Lâm Hi không để ý đến động tĩnh chung quanh, một màn này hắn kỳ thực đã sớm dự liệu cũng không có gì quá ngoài ý muốn.

Hô!

Thủ chưởng tung ra, trực tiếp đem Không Thánh Vương ném vào trong ngực của Cạnh kỹ trưởng lão:

- Trưởng lão, Không Thánh Vương giao cho ngươi. Ta nói sẽ không đả thương tính mạng hắn tự nhiên sẽ không đả thương tính mạng hắn. Hiện tại có thể sao.

Cạnh kỹ trưởng lão một thân trường viên, thở phào một cái. Cuộc khiêu chiến này không có chết người, nhiệm vụ của hắn cũng chính là đã hoàn thành, đối với thượng diện cũng có thể bàn giao, đây coi như là một kết quả tốt nhất rồi. Chỉ là Lâm Hi ở sau khi kết thúc chiến đấu còn phá hủy một viên đạo quả của Không Thánh Vương...

- Chuyện ngày hôm nay ta sẽ hướng phía trên tông phái hồi báo. Tài liệu cũng sẽ đưa tới nơi Chưởng môn để báo cáo. Bất quá, thán..., Lâm Hi ngươi cũng đã thắng, cần gì hủy đi đạo quả của hắn. Tông phái thượng diện sợ rằng còn có thể giáng xuống trách phạt đối với ngươi.

Cạnh kỹ trưởng lão thở dài nói, đối với Lâm Hi hắn đúng là cực kỳ có hảo cảm. Từ Thần Tiêu tinh tú bảng đến hiện tại khiêu chiến Thập đại Thánh Vương, nội môn đệ tử lãnh tụ, Cạnh kỹ trưởng lão coi như là từng bước nhìn thấy Lâm Hi lớn lên, ít nhiều có loại cảm giác sư phụ nhìn đệ tử.

- Trách phạt liền trách phạt đi, nam tử đại trượng phu còn có thể sợ cái này sao. Nhưng mà Không Thánh Vương người này hèn hạ vô sỉ, nếu không cho hắn chút ít giáo huấn, trong lòng ta vĩnh viễn không thoải mái.

Lâm Hi thản nhiên nói.

- ... Vậy cứ như thế đi.

Cạnh kỹ trưởng lão thở dài một tiếng, mang theo Không Thánh Vương hóa thành một đạo bạch quang phá không mà đi.

Oanh!

Trong hư không nhất thời bộc phát một trận hoan hô kinh thiên, đệ tử của Chấp Pháp điện cùng đệ tử của Thần Tiêu tông giao hảo với Lâm Hi cả đám đều hoan hô lên.

Đây là chúc cho thắng lợi của bọn hắn!

Thanks


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.