Thần Tọa

Chương 589: Chương 589: Khí linh cổ xưa. (2)




"Lôi Đình Đại Thế Giới" là thế giới trong truyền thuyết, nghe nói cường giả như mây, so với Tiên Đạo Đại Thế Giới còn nhiều hơn. Nhưng mà không ai biết phải đi thế nào, đây chẳng qua chỉ là truyền thuyết.

- Đương nhiên. Ta cũng không có ra đời ở Thần Tiêu Tông các ngươi, thời gian ta tồn tại xa xôi lắm. Những chuyện ta trải qua còn vượt qua tưởng tượng tiểu tu sĩ như ngươi. Trong đại vũ trụ này có quá nhiều bí mật mà ngươi không biết đấy.

"Sinh Mệnh Chi Môn" thản nhiên nói.

Nếu như Lâm Hi đã biết sự tồn tại của nó, như vậy nói thêm cũng chẳng ảnh hưởng bao nhiêu. Một ít gì đó có lẽ là tin tức khiến Lâm Hi rung động. Nhưng đối với kiện pháp khí cổ xưa như nó mà nói đây chỉ là hạt mè, không tính là quá quan trọng.

- Lôi Đình Đại Thế Giới là ở nơi nào?

Lâm Hi hỏi.

- Ngươi không phải nói ngươi tới từ Lôi Đình Đại Thế Giới sao? Tại sao hỏi ta chuyện này?

Sinh Mệnh Chi Môn nhìn qua Lâm Hi.

Dù Lâm Hi da mặt dày lúc này cũng phải xấu hổ nhiều. Lão gia hỏa này cũng không dễ đối phó như mặt ngoài của nó.

Cũng may "Sinh Mệnh Chi Môn" cũng không có so đo, mặc kệ Lâm Hi nói là đại thế giới nào đối với nó mà nói cũng không khác biệt gì cả.

- Lôi Đình Đại Thế Giới nằm ở vũ trụ khác, cách Tiên Đạo Đại Thế Giới của các ngươi quá xa. Đây không phải là dùng thứ nguyên, vị diện mà tính toán. Dùng cảnh giới của ngươi bây giờ cho dù ta chỉ rõ con đường cho ngươi. Ngươi cũng không đi được. Năng lượng ở Lôi Đình Đại Thế Giới phi thường dồi dào, khắp nơi đều có sấm sét mưa bão, đẳng cấp thế giới còn vượt qua Tiên Đạo Đại Thế Giới của các ngươi.

Sinh Mệnh Chi Môn nói.

Lâm Hi im lặng không nói, hắn không chú ý tới nguyên nhân này.

Trên người của Lâm Hi có Lôi Công Đại Pháp, đẳng cấp cũng cực cao. Nhưng mà khổ nổi không đủ lôi nguyên tố cho nên không phát triển được gì. Nếu như có thể tiếp xúc với "Lôi Đình Đại Thế Giới", dù tới thế giới này tu luyện một thời gian thì "Lôi Công Đại Pháp" cũng có thể đột nhiên tăng mạnh.

- Xem ra muốn dựa vào đi Lôi Đình Đại Thế Giới tu luyện là chuyện không khả thi rồi.

Trong nội tâm Lâm Hi nói thầm.

- Tiểu gia hỏa, nếu quả thực như lời ngươi nói. Đợi đến lúc ngươi đạt tới Tiên Đạo Cảnh mới đi tìm ta, lúc đó ta sẽ chỉ điểm ngươi một chút. Nhưng mà trước mắt không phải ta xem thường ngươi, một chút lôi điện bình thường ở chỗ đó cũng có thể đánh ngươi thành tro bụi đấy.

"Sinh Mệnh Chi Môn" nói chuyện không có chút khách khí.

- Tốt rồi, tới ngươi, cũng nên nói tại sao ngươi xuất hiện ở chỗ này. Có thể đạt tới cấp bậc đoạt xá thì thực lực vốn có của ngươi không kém nha, nhưng mà tại sao ngươi yếu như vậy.

"Sinh Mệnh Chi Môn" hóa thành lão đạo nhân nhíu mày hỏi.

Rất hiển nhiên đối với Lâm Hi có thân phận "Người từ ngoài đến" nó đã sớm chắc chắn, bất luận Lâm Hi có giải thích thế nào nó cũng nhận định như vậy cả.

Lâm Hi do dự một chút mang chuyện liên quan tới bí mật của mình nói một ít. Vốn không thể nói nhưng hiển nhiên trước mặt "Sinh Mệnh Chi Môn" hắn phủ nhận cũng chẳng có ý nghĩa lớn.

"Sinh Mệnh Chi Môn" đã có phán đoán của mình, hắn thề thốt phủ nhận chỉ sợ mất đi cơ hội câu thông với "Sinh Mệnh Chi Môn".

Làm một kiện pháp khí cổ xưa trôi dạt khắp nơi, "Sinh Mệnh Chi Môn" biết rõ các bí mật vượt xa tưởng tượng. Nếu móc ra được một ít bí mật trên người của nó cũng có thể hưởng thụ vô cùng.

Nếu hiện tại phủ nhận thì hiển nhiên cũng đẩy cơ hội kết giao bằng hữu với khí linh pháp khí cổ xưa cường đại này ra ngoài.

- Sinh Mệnh Chi Môn có thể quét linh hồn của ta, phủ nhận không có ý nghĩa gì. Hơn nữa nó cũng không muốn bị cao tầng phát hiện ra. Trong chốc lát chỉ sợ còn cầu ta, bây giờ nói cũng được.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này.

Pháp khí khác với ngươi, không có xung đột lợi ích. Nói cho một kiện pháp khí nghe và nói cho người nghe là hai chuyện khác nhau.

Lâm Hi hơi suy nghĩ sau đó quyết định chủ ý của mình.

- Không quản tiền bối có tin hay không, kỳ thật ta không phải là đoạt xá, mà là có chuyện ngoài ý muốn.

Lâm Hi nói xong mang chuyện mình gặp gỡ nói ra một chút.

Trong quá trình hàng lâm tự thuật đơn giản một lần, nói tới khi vừa mở mắt ra đã xuất hiện trong Ngũ Lôi Phái.

- Nói như vậy ngươi không xuất hiện thì tiểu tử kia đã chết rồi?

Sinh Mệnh Chi Môn hóa thành "Lão đạo nhân" vuốt vuốt râu, lộ ra thần sắc suy nghĩ.

- Xác thực như thế. Cho nên cũng không tính là đoạt xá.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Linh hồn của hắn hiện giờ đã hợp làm một với "Lâm Hi", không có gì khác nhau."Đoạt hay không đoạt xá" không còn ý nghĩa.

"Lão đạo nhân" nhìn kỹ Lâm Hi, Lâm Hi cũng nhìn qua hắn.

Chuyện này hắn nói là sự thật, ngược lại cũng không sợ cái gì.

"Lão đạo nhân" trầm mặc một lát, sau đó gật gật đầu. Hắn phân biệt ra được Lâm Hi nói không sai.

- Dựa theo ngươi nói, lúc ngươi sắp chết thì xuất hiện ở nơi này. Chính ngươi cũng không hiểu vì cái gì?

- Vâng.

Lâm Hi gật gật đầu.

Cái này không có gì không nói được.

- Muốn nghe ý kiến của ta không?

"Lão đạo nhân" mỉm cười nói, trong ánh mắt hiện ra thâm ý sâu sắc.

- Xin lắng tai nghe.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Chuyện này hắn biết rõ trong lòng, căn bản không cần gì giải thích. Nhưng mà "Sinh Mệnh Chi Môn" "Lịch duyệt" phong phú, nghe một chút cũng không sao.

Lâm Hi cũng không chuẩn bị nghe được bí mật kinh thế gì từ nó cả.

- Ha ha, tất cả mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó. Không có gì là không rõ ràng. Không có gì là ngẫu nhiên. Nếu như như ngươi nói trước kia ngươi chỉ là người bình thường, không có năng lực đoạt xá. Như vậy trong lúc ngươi hấp hối đã xuất hiện ở nơi đây tuyệt đối không phải là không có đạo lý. Tất nhiên có nguyên nhân kéo ngươi tới nơi này.

"Lão đạo nhân" vẻ mặt dáng tươi cười, sâu xa khó hiểu, hắn duỗi ngón tay chỉ vào Lâm Hi và nói:

- Trong thời gian dài trước kia đã từng có một mạch gọi là "phật đạo" truyền thừa. Hiện tại đã biến mất. Phật đạo thờ phụng đồ vật tên là "nhân quả". Thiếu niên này chỉ là vật "dẫn", mà "nhân" chính là ta đã xuất hiện ở đây, mà ngươi chính là "quả"...

Ông!

Trong nội tâm Lâm Hi chấn động mạnh mẽ.

"Sinh Mệnh Chi Môn" nói câu này không khác gì ném cục đá ta vào trong hồ nước lặng, làm xuất hiện nhiều chấn động.

Chuyện này vốn bị hắn quên lãng đi, hiện tại bị "Sinh Mệnh Chi Môn" nhắc tới thì hắn cũng hiểu được.

- Ngươi nói là. Ngươi xuất hiện ở chỗ này là có nguyên nhân?

Ánh mắt Lâm Hi có chút hoảng hốt.

Bởi vì không cần lo lắng "Sinh Mệnh Chi Môn" sẽ nói cái gì, bởi vì Sinh Mệnh Chi Môn chỉ là pháp khí, cho nên Lâm Hi lúc này mới dám đi bàn luận chuyện của bản thân mình.

- Vâng. Trong trí nhớ của ta có quá nhiều trí nhớ, nguyên nhân mỗi người xuất hiện là không giống nhau. Rốt cuộc vì nguyên nhân nào ngươi xuất hiện ở đây ta cũng không rõ lắm. Theo thời gian qua đi chôn vùi quá nhiều cường giả. Rất nhiều ý niệm cường giả bất diệt. Có lẽ ngươi chính là một trong số đó.

Lâm Hi lắc đầu, trầm mặc không nói.

Thanks

nguồn tunghoanh.com

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.