Thần Tọa

Chương 678: Chương 678: Không đáng. (2)




Chấp Pháp trưởng lão thở dài một tiếng, vạch trần một đoạn tranh chấp bí ẩn giữa hai Chấp Pháp Điện, Hộ Pháp Điện. Từ những lời tự thuật của Hình Tuấn Thần, Lâm Hi rốt cục cũng đã biết lai lịch của tên đệ tử kia, cùng với ngọn ngành sâu xa của hắn và Chấp Pháp Điện.

Xung đột giữa Chấp Pháp Điện và Hộ Pháp Điện, vào một ngàn năm trước đã hoàn toàn chấm dứt với thất bại của Chấp Pháp Điện.

Cuộc tranh đấu về bề ngoài mặc dù đã kết thúc, nhưng bên dưới ngấm ngầm đả kích lại cũng không có kết thúc. Có Lý Trọng Đạo tỏ ý, đệ tử Hộ Pháp Điện về các phương diện đều chèn ép đệ tử Chấp Pháp Điện.

Rất nhiều đệ tử Chấp Pháp bởi vì không chịu nổi được loại đè nén lăng nhục đã nhao nhao rời khỏi Chấp Pháp Phong.

Chấp Pháp trưởng lão cũng không phải không nghĩ đến việc thay đổi loại hiện trạng đó. Trong đó một thay đổi chủ yếu nhất chính là bồi dưỡng một người Đệ tử riêng cường đại, để rồi trọng chấn sĩ khí, lại dẫn dắt Chấp Pháp Điện thoát khỏi khốn cảnh.

Chấp Pháp trưởng lão biết việc chính mình bại dưới tay Lý Trọng Đạo, điều này đã là sự thật vô phương thay đổi. Chỉ có bồi dưỡng ra một người Đệ tử riêng, một người hoàn toàn cao hơn tất cả đệ tử và người nối nghiệp Hộ Pháp Điện thì mới có thể lại có cơ hội quật khởi.

Lý Lộc Quang chính là loại kết quả thí nghiệm.

Trước Lâm Hi, cũng không chỉ có một người đón nhận ba lần loại Nhiệm vụ trưởng lão này. Nhưng mà đại bộ phận ngay tại nhiệm vụ thứ nhất liền thất bại thảm hại, hơn nữa, độ khó khăn trong nhiệm vụ lại cũng không bằng ngay cả một nửa của Lâm Hi.

Thỉnh thoảng lại có một người tiêu hao lượng lớn kim tiền như vậy, dùng phương pháp mưu lợi để hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất. Nhưng là nghe nhắc đến nhiệm vụ thứ hai, nhiệm vụ thứ ba thì cũng đánh trống bãi đường, rút lui khỏi sát hạch Nhiệm vụ của trưởng lão.

Chấp Pháp trưởng lão mặc dù hy vọng có người có thể qua được toàn bộ cả ba nhiệm vụ.

Nhưng mà người như thế, ngay cả quyết tâm làm nhiệm vụ cũng không có thì cho dù để hắn qua được cũng có ý nghĩa gì?

Thời gian kéo dài, Chấp Pháp trưởng lão càng ngày càng sa sút tinh thần, cơ hồ từ bỏ ý nghĩ này. Cho đến khi gặp phải Lý Lộc Quang.

Đây là người đệ tử thứ nhất mà Chấp Pháp trưởng lão phải tốn hao lượng lớn thời gian, tự mình chọn lựa.

Lý Lộc Quang vốn là một Võ Giả thế tục không có tiếng tăm gì. Chấp Pháp trưởng lão trong một lần ngẫu nhiên đã phát hiện hắn có thiên phú thật tốt. Cơ hồ là tự mình chỉ đạo hắn từng bước một quật khởi.

Vào lúc đó, Chấp Pháp trưởng lão hoàn toàn là sắm vai một người Vô Danh không họ, nhân vật Cao nhân lánh đời lai lịch không rõ. Lão truyền cho hắn công pháp, cho hắn đan dược, dạy hắn luyện công.

Để hắn đi bước một từ một Võ Giả không có tiếng tăm gì, biến thành bá chủ võ đạo danh chấn tứ phương. Lại tự mình thu xếp để cho hắn tiến vào trong Thần Tiêu Tông. Chấp Pháp trưởng lão đã tốn hao đại lượng tâm huyết và tinh lực trên người hắn, cơ hồ là đi bước một bồi dưỡng hắn đứng lên. Hơn nữa trù tính cho hắn một con đường Tiên Đạo phù hợp, rộng rãi thênh thang.

Tất cả xuôi gió xuôi nước, mà biểu hiện của Lý Lộc Quang cũng không làm lão thất vọng.

Hiện tại, để đi tới một bước cuối cùng. Chỉ cần Lý Lộc Quang qua được một bước cuối cùng là Chấp Pháp trưởng lão sẽ thu hắn làm Đệ tử riêng. Đem hết một thân tuyệt học, truyền thụ toàn bộ cho hắn.

Con người ta đều có cảm tình.

Để đạt tới một bước cuối cùng, Chấp Pháp trưởng lão thậm chí giảm bớt không ít khó khăn của ba nhiệm vụ, chỉ vì để cho hắn thuận lợi qua được sát hạch. Không nghĩ tới, ngay tại một bước cuối cùng thì xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Lý Trọng Đạo đột nhiên xuất hiện. Ngay trước khi Chấp Pháp trưởng lão hoàn toàn thu Lý Lộc Quang làm Đệ tử riêng thì đều nói ra tất cả.

Những chuyện Chấp Pháp Điện, Hộ Pháp Điện tranh chấp, cùng với tình cảnh hiện tại của Chấp Pháp Điện, lão đều nói ra hết thảy.

Nghe thấy nói, Chấp Pháp Điện hiện tại hoàn toàn xuống dốc, còn rất xa mới là đối thủ của Hộ Pháp Điện, Lý Lộc Quang đột nhiên bộc phát ra ngoài một mặt xấu xí nhất trong tính cách con người. Hắn hoàn toàn phản bội Chấp Pháp Điện, gia nhập vào hàng ngũ của Lý Trọng Đạo.

- Hắn chỉ biết là Hộ Pháp Điện có thế lực còn lớn hơn nữa, chỉ biết là Lý Trọng Đạo lấy lợi để dụ dỗ hắn. Nhưng hắn không biết...trên người hắn trước sau vẫn có dấu vết tên tuổi của Chấp Pháp Điện, Lý Trọng Đạo làm thế nào mà sẽ thực sự tín nhiệm hắn...Nhiều năm như vậy, ta chỉ là cảm thấy rất là tiếc cho hắn.

Chấp Pháp trưởng lão tóc mai tung bay, toát ra một vẻ rất là tiếc nuối và buồn bã sâu sắc.

Người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình, đây là một đệ tử mà lão tự mình dẫn dắt, dạy dỗ từng bước một. Bởi vì dồn tâm sức, cho nên đã bị thương tổn cũng là lớn nhất. Mặc dù trong lòng căm giận, nhưng nhiều hơn cũng là thương xót và tiếc nuối sâu sắc.

Người xa quê hương hay ti tiện khác thường, chẳng qua Lý Trọng Đạo chỉ là muốn lợi dụng hắn để đả kích chính mình thôi. Nếu như ý chí của hắn có thể kiên định, cứ đi theo bên cạnh mình thì từ mấy trăm năm đã thật sớm trở thành Đệ tử chân truyền, làm sao chỉ có chút xíu tu vi như hôm nay.

- Đây đều là số mệnh a!...

Chấp Pháp trưởng lão thở dài bảo.

Lâm Hi im lặng không nói, tất cả điều này mặc dù hắn đã sớm đoán được đại khái, nhưng từ trong miệng Chấp Pháp trưởng lão nói ra thì lại có một loại tình cảm khác. Có thể ngay trước mặt mình mà nói ra những điều trong nội tâm này. Không hề nghi ngờ, Chấp Pháp trưởng lão cũng đã coi hắn trở thành người của mình.

Nhìn ra được, Chấp Pháp trưởng lão đối với Lộc Quang vẫn còn có chút tình cảm.

- Trưởng lão, không cần thương tiếc nữa. Người như thế, không đáng...

Lâm Hi trầm giọng nói.

Bình sinh là hắn hận nhất loại phản đồ. Người có thành tựu một đời như thế, cơ hồ đều đến từ chính Chấp Pháp trưởng lão. Nhưng mà chuyện hắn làm cũng là Khi sư diệt đạo, heo chó không bằng.

Lâm Hi lại muốn cố tình mắng mỏ thêm vài câu thật đau. Nhưng mà, suy nghĩ đến cảm nhận trong lòng Chấp Pháp trưởng lão thì cũng chỉ có thể nói thêm một câu Không đáng.

- Đúng vậy, không đáng...

Chấp Pháp trưởng lão chỉ là thở dài một tiếng, hồi lâu không nói, trong mắt lại lộ ra vẻ hồi tưởng lại.

Lâm Hi cũng không muốn dây dưa nhiều hơn về chuyện này, vì vậy mở miệng nói:

- Đúng rồi, nghe trưởng lão vừa mới nói, ta chịu thiệt thòi nhiều như vậy, tốn nhiều tiền như vậy, lúc đầu căn bản không phải là làm sát hạch nhập môn của Chấp Pháp Điện, mà là nhiệm vụ để giao cho đệ tử riêng?...

- Ha ha ha ha ha ha.

Chấp Pháp trưởng lão nghe thấy Lâm Hi nói, cũng nở nụ cười. Mặc dù đối với Lý Lộc Quang thì lão còn có chút tình cảm, nhưng cũng không phải vĩnh viễn đắm chìm vào người trước đây nữa:

- Sao nào? Tiểu tử, là ngươi không muốn hay như thế nào?

Chấp Pháp trưởng lão lại khôi phục vẻ đùa bỡn lúc đầu.

- Hắc hắc, không phải ta không muốn. Kỳ thật là trưởng lão một mực làm khó dễ ta.

Thấy Chấp Pháp trưởng lão khôi phục nụ cười, trong lòng Lâm Hi cũng âm thầm vui mừng, thuận tiện không mất thời cơ oán trách một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.