Sư thúc!
Thái Nguyên chưởng giáo thất kinh, vội vàng phi thân nhào tới ôm lấy thần bí cường giả bị đánh bay ra ngoài. Lão giả một đầu tóc xám xốc xếch vô cùng, máu tươi ở khóe miệng lại càng cho thấy đã gặp phải đả kích khổng lồ.
- Quỷ Thần nhị trọng,... Làm sao có thể cường đại như vậy!
Kinh hãi trong mắt lão giả làm sao cũng không che giấu được. Cường đại của người trẻ tuổi đối diện này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn. Vốn là cảm giác được cảnh giới của đối phương cũng không cao lắm, nhưng mà không nghĩ tới kết quả giao thủ lại là bị đối phương cường hành áp chế.
- Cái đại thế giới này đã không có người là đối thủ của ta!
Lâm Hi một chiêu đánh lui thần bí lão giả, cũng không truy kích, thần sắc của hắn nghiêm nghị, ánh mắt quét qua thiên địa, không giận mà uy:
- Bất kỳ phản kháng đều là dư thừa, cho nên... Đều chết đi!
- Ông!
Ở trong vô số con mắt, Lâm Hi tóc dài tung bay, thân thể giống như một cái cọc gỗ khuynh đảo, một cỗ kiếm ý kinh thiên động địa từ trên người hắn bộc phát ra, quán thông thiên địa.
Phiên cử động này thoạt nhìn vô cùng kỳ quái. Nhưng mà đột nhiên lúc này, trong đám người, một gã cường giả Quỷ Thần cảnh diện mục thanh quắc đột nhiên chợt hiểu đến cái gì, nhất thời sắc mặt đại biến:
- Cẩn thận, hắn muốn thi triển kiếm đạo lạt sát...
- Cái gì!
Nghe được câu này, mọi người nhất thời sắc mặt đại biến, cho dù là cường giả cường đại nhất cũng lộ ra thần sắc kinh hãi.
Một cường giả Quỷ Thần cảnh có thể bộc phát ra thực lực gấp ba lần bản thân, thi triển ra lạt sát chi thuật của kiếm đạo cường giả, vậy sẽ là loại kết quả gì?
Nếu như là ở lúc bình thường, mọi người không ngại thảo luận một chút. Nhưng mà ở trong trường hợp này, mọi người cảm giác được chỉ là một loại hàn ý phát ra từ sâu trong nội tâm.
Oanh!
Kiếm khí thông thiên, bức thẳng trời cao. Rất nhiều người còn không có kịp phản ứng đã thấy hai mươi mấy đạo thân ảnh của Lâm Hi biến mất, trong chiến trường nhiều ra hai mươi mấy đạo kiếm khí quán thông thiên địa.
Xùy!
Gặp nạn đầu tiên chính là trưởng lão Thái A Tông ở cách đó mấy trăm trượng, cho dù đã phi thường cẩn thận nhưng mà còn xa mới đủ. Con mắt của hắn chỉ thấy bạch quang lóe lên sau đó là cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế.
- Ah! --
Huyết vũ bay tán loạn, kiếm đạo Quỷ Thần Cảnh cường đại khủng bố, lúc trước không có bao nhiêu người biết rõ, mà bây giờ tất cả mọi người lại nhìn thấy một màn này.
Một đầu thần ma trong thời gian ngắn bị một đạo kiếm khí mang theo hỏa diễm thiêu đốt cắt hơn mười kiếm, trực tiếp cắt thành mảnh nhỏ rơi tán loạn chung quanh.
Rầm rầm rầm!
Một đạo lại một đạo, cường giả của ba phái vốn ở trong trạng thái xấu bỗng nhiên như một đóa hoa nhỏ héo tàn, không ngừng đổ rạp xuống trước mặt kiếm khí đang chém tới.
Không có người nào có thể hình dung sự khủng bố vào thời khắc này, trong khoảng thời gian ngắn có hơn mười tên cường giả Quỷ Thần Cảnh không ngừng ngã xuống trong hư không.
- Trốn!
- Nhanh rời khỏi nơi này!
Một gã trưởng lão Thái Nguyên Cung lúc này phát ra tiếng gầm gừ tê tâm liệt phế, sau đó trốn vào trong hư không, muốn rời khỏi phạm vi kiếm khí ngập trời này, nhưng mà đã muộn!
Mấy tháng qua Lâm Hi đã mang hai tuyệt học kiếm đạo này tăng lên cùng cấp độ với thực lực của bản thân. Trước mặt cường giả Tiên Đạo Đại Thế Giới thì Lâm Hi tái hiện vô hạn sự khủng bố của kiếm thuật.
Bành!
Trong vài ngàn dặm có bóng kiếm mảnh như giấy lóe lên, hư không mấy ngàn dặm lại bị cắt thành vô số vết nhỏ, tính cả đám cường giả bỏ trốn vào sâu trong thời không cũng bị một kiếm chặt đứt, bị chém thành hai đoạn.
Cả chiến trường hóa thành "Tu La tràng", thể hiện sự khủng bố của Lâm Hi.
Phốc!
Không hề dấu hiệu một đạo kiếm khí xẹt qua hư không, chém thẳng vào thân thể chưởng giáo Thái Nguyên Cung, từ trước ngực xuyên thủng qua phía sau, trong đó một dòng lũ lực lượng như nước thủy triều trút xuống thân thể của chưởng giáo Thái Nguyên Cung.
Xì xào!
Cổ họng phát ra tiếng khó nghe, hai tay chưởng giáo Thái Nguyên Cung tương hợp trước ngực kẹp lấy kiếm khí chói mắt, không thể tin nhìn qua Lâm Hi trước mặt.
- Làm sao có thể, làm sao có thể?
Trong miệng thì thào tự nói, mặc dù khi chết trong mắt cũng hiển lộ ra vẻ khiếp sợ, sau đó oanh một tiếng, nổ thành phấn vụn.
Chưởng giáo Thái Nguyên Cung vừa chết, đại quân "Tiên Đạo Đại Liên Minh" cũng triệt để sụp đổ, kêu to, chạy trốn tứ tán. Không biết lúc nàotrên mặt đát và không trung đại quân Tiên La Phái đã dừng chém giết, lẳng lặng đứng tại chỗ kinh ngạc nhìn qua bên này.
Cảm giác giống như mộng như ảo.
Ngay lúc trước bọn họ còn cho rằng mình gặp nguy hiểm diệt phái, mà bây giờ n người của "Tiên Đạo Đại Liên Minh" lại bỏ chạy tứ tán. Mà đối thủ của bọn họ chỉ có một người!
- Quá không thể tưởng tượng nổi,... Chúng ta đã thắng!
Thắng lợi đến quá nhanh, đến nỗi có cảm giác không chân thực. Đổi lại trước khi khai chiến thì bọn họ tuyệt đối không tin "Tiên La Phái" chẳng những có thể tránh được một kiếp, còn có thể đánh giết người của "Tiên Đạo Đại Liên Minh" đông và mạnh hơn nhiều bỏ chạy.
Ông!
Trên bầu trời kiếm khí vẫn còn lóng lánh, tốc độ nhanh đến cực độ, kiếm khí huy hoàng như dòng thác, mặc dù là cường giả lợi hại lúc này hầu cũng không cách nào nhìn rõ trên bầu trời rốt cuộc có bao nhiêu kiếm khí.
Cách chỗ sâu cực xa trong Tiên La Phái có mấy đạo thân ảnh nhìn qua chiến đấu trong Tiên La Sơn. Nhìn thấy cường giả của Tiên Đạo Đại Liên Minh bị giết đại bại trốn đi thật xa, cường giả ở đó mỉm cười không nói, không có chút ý muốn nhúng tay vào.
- Đạo huynh, ngươi thật sự không nhúng tay vào sao? ‘Tiên Đạo Đại Liên Minh’ chính là tâm huyết của ngươi nha, lại tiếp tục như vậy Tiên Đạo nhất mạch các ngươi sẽ tổn thất thảm trọng đấy.
Trong bóng tối có giọng nói lạnh như băng vang lên.
- Hừ, như vậy rất tốt! Tiên Đạo Đại Liên Minh tuy là ta sáng lập, nhưng Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái vẫn tranh đoạt quyền khống chế với ta. Hôm nay ba phái trọng thương, càng dễ dàng cho ta thu thập. Từ nay về sau cả Tiên Đạo Đại Thế Giới không ai có thể chống lại ta cả, đây mới là Tiên Đạo Đại Liên Minh mà ta muốn.
Trong bóng tối một giọng nói trẻ tuổi như bá chủ kiêu hùng vang lên:
- Ta muốn cả Tiên Đạo Đại Thế Giới đều nằm trong tầm khống chế của ta.
- Nhưng mà ngươi không ra tay sẽ bị hắn giết sạch toàn bộ, ta sợ ngươi muốn ra mặt cũng không có cơ hội.
Người nọ khẽ cười nói ra, tuy nói chuyện trên "Tiên La Sơn" chiến đấu ác liệt như vậy, nhưng mà hắn chẳng thèm quan tâm tới, tư thái cao cao tại thượng, hơn nữa giống như chuyện bình thản không có gì lạ cả.
- A! Hắn sẽ không thực hiện đuợc, chờ vai nhân vật hắn đang thực hiện hoàn tất cũng chính là lúc hắn tử vong.
Giọng nói kia để lộ ra huơng vị khinh thuờng và cao ngạo từ thực chất.
...
Trên Tiên La Sơn chiến đấu đã chuẩn bị kết thúc.
Lâm Hi đang muốn đuổi giết một tên thái thuợng truởng lão của Đâu Suất Cung thì đột nhiên một loại cảm giác kỳ dị hiện ra trong lòng.
Thanks