Liệt Dương chân hỏa tiên khí cấp mới chính là bộ dạng nên có của nó, đốt cháy vạn vật, không gì là
không làm được. Hiện tại trừ phi đồng dạng tu luyện khoáng thế tuyệt học cấp bậc Liệt Dương đại pháp, nếu không mà nói, chân khí của hắn không
kể là Thánh tử, Hư Tiên, Đạo Quả hay là Thánh Vương cấp đều bị Liệt
Dương chân khí tiên khí cấp của Lâm Hi đốt cháy.
- Liệt Dương đại pháp như thế, bh chân khí cũng không xê xích gì nhiều.
Lâm Hi xoay chuyển ánh mắt, lập tức nhìn về phía tay phải, một luồng
thương bạch hỏa diễm mang theo lam sắc nhất thời bay lên không trung.
Trong phòng, nhiệt độ nhất thời điên cuồng hạ xuống, từng sợi băng sương giống như là mạng nhện hướng hư không ở chung quanh kéo dài.
Đây là ở nhiệt độ cực lạnh, ngay cả không gian cũng chịu ảnh hưởng, bị đống kết lại.
Mặc dù là hình dáng hỏa diễm, bất quá một luồng hỏa diễm trong tay phải
Lâm Hi cũng không phải là hỏa diễm chân chính. Mà là vô số viên bi băng
hàn tụ lại ở một chỗ, hóa thành hình dáng hỏa diễm mà thôi.
Có hình dạng kia, nhưng bản chất vẫn là Băng Hoàng chân khí.
Sau khi Lâm Hi tăng lên tới Thánh tử cấp, chỗ tốt là rõ ràng thấy được.
Không chỉ là Liệt Dương đại pháp cùng Băng Hoàng đại pháp song song tăng lên đến Tiên khí cấp, có hai môn tuyệt học có một không hai chân chính, hơn nữa thủy hỏa hợp nhất, tạo thành Thủy Hỏa đại pháp, lực chiến đấu
trực tiếp tăng vọt.
Đồng thời có ba môn tuyệt học có một không hai, thanh danh thiên tài đệ
nhất tiên đạo giới trẻ tuổi của Lâm Hi là ngồi vững chắc hư thái sơn,
danh phù kỳ thực rồi.
Hô!
Bàn tay Lâm Hi run lên, dập tắt hai đạo thủy, hỏa hỏa diễm. Đồng thời
phát ra một cỗ chân khí, ông một tiếng đã đem hắc sắc ô thủy vừa mới
chảy ra trên sàn nhà toàn bộ bốc hơi lên sạch sẽ.
- Sư tỷ, ngươi đã đến rồi.
Lỗ tai của Lâm Hi run lên, xa xa gọi một tiếng, đồng thời đẩy cửa đi ra ngoài.
Ở ngoài huyền phù đảo tự, thiên không thoáng đãng. Bất quá Lâm Hi cũng
là thần sắc như thường nhìn chằm chằm về phía trước. Rất nhanh một cái
thân ảnh quen thuộc, thân thể lung linh, tư thế hiên ngang hiện ta cuối
tầm mắt của Lâm Hi, chính là Đại sư tỷ Tô Tử Huyên xuất thân Ngũ Lôi
phái.
Thực lực hiện nay của Lâm Hi đại trướng, cảm giác nhạy bén vô cùng. Tô
Tử Huyên còn chưa xuất hiện Lâm Hi đã cảm giác được, trước tiên ra cửa
nghênh đón.
- Tiểu sư đệ, ngươi bảo hôm nay muốn dẫn ta đi gặp khách nhân, hiện tại
ta tới rồi, người nói người kia rốt cuộc là người nào đi? Trịnh trọng
như vậy là chuyện lạ đấy!
Tô Tử Huyên vẻ mặt anh khí, ngó chừng Lâm Hi nói. Tốc độ của nàng cực
nhanh, bắt đầu còn đang cuối phạm vi Lâm Hi nhìn thấy, trong một hô hấp
cũng đã lướt trên khoảng không của huyền phù đảo.
- Ha hả, đến lúc đó ngươi nhìn thấy thì sẽ biết.
Lâm Hi cười cười.
Chuyện mang Tô Tử Huyên đi gặp Vương Lạc Anh, mấy ngày trước liền quyết
định rồi. Tô Tử Huyên không lay chuyển được Lâm Hi, cộng thêm có chút tò mò cho nên cũng là nhận lời.
Bất quá Lâm Hi cũng không nói cho nàng biết là đi gặp người nào. Lấy
tính cách của Đại sư tỷ hắn, nếu là biết ý đồ của mình, đoán chừng hơn
phân nửa cũng sẽ cự tuyệt.
Nhận lấy đan dược của mình là một chuyện, nhưng đi gặp Vương Lạc Anh lại là một chuyện khác.
- Âu Dương sư huynh, Bạch Nguyên sư huynh, chúng ta cùng đi thôi.
Lâm Hi quay đầu lại nói.
Thương thế của Âu Dương Nạp Hải trong khoảng thời gian này đã muốn tốt
không sai biệt lắm. Nghe được thanh âm của Lâm Hi, lập tức đứng lên.
Người hầu của Vương Lạc Anh ngày hôm qua đã đem thiếp mời đến. Cho nên
Âu Dương Nạp Hải đối với Lâm Hi muốn đi đâu là lòng dạ biết rõ. Đối với
nhân vật chính của tấn thăng đại điển Vương Lạc Anh này, Âu Dương Nạp
Hải cũng có chút ngạc nhiên, hơn nữa từng trải qua nhiều, nhãn giới
thoáng đạt, kết giao với một ít người trong tiên đạo tông là không sai.
Ở tiên đạo đại thế giới, đây là phong cách hành sự mà tất cả mọi người đều tiếp nhận.
Một bên khác, Bạch Nguyên do dự một chút, lắc đầu:
- Quên đi, sư đệ, các ngươi đi là được rồi. Ta nghĩ ở trong phòng yên lặng một chút.
- Vậy cũng tốt.
Lâm Hi gật đầu.
Đối với tính cách của Bạch Nguyên, hắn ít nhiều cũng có chút hiểu rõ.
Tính cách của Bạch Nguyên có chút quái gở, không phải là rất thích giao
hữu, bất quá mỗi người có chí riêng, Lâm Hi cũng không tốt cưỡng cầu.
- Chúng ta đi thôi.
Lâm Hi mang theo Âu Dương Nạp Hải cùng Tô Tử Huyên rời khỏi phòng.
Hô!
Tiếng gió mênh mông cuồn cuộn, từ sau khi rời đi huyền phù đảo, Lâm Hi
liền mang theo hai người trực tiếp hướng không trung bay đi.
- Sư đệ, ngươi rốt cuộc là muốn dẫn chúng ta đi gặp người nào a? Thần
thần bí bí, không phải là người của Tiên La phái chúng ta chứ?
Tô Tử Huyên nhìn qua phù đảo xẹt qua hai bên, ở một bên nói.
Người nói vô ý, người nghe hữu tâm. Tô Tử Huyên cũng không đem nó làm
chuyện quan trọng. Lâm Hi là một đệ tử của Thần Tiêu tông, còn có thể
giới thiệu đệ tử của Tiên La phái cho đệ tử Tiên La phái nhận thức?
Song trong lòng Lâm Hi lại hơi kinh hãi, thầm khen một tiếng:
- Hắc, Đại sư tỷ không hổ là Đại sư tỷ, cảm giác tương đối nhạy bén.
- Sư tỷ, ngươi đến lúc đó sẽ biết.
Lâm Hi cười cười, rất nhanh lấy ra một trương thiệp mới. Nếu nói là
thiệp mới, chủ yếu chính là một tờ pháp phù. Không có vật này, Lâm Hi
ngược lại không nhất định tìm được vị trí của Vương Lạc Anh.
Quang mang pháp phù thiểm thước, rất nhanh, một nhóm ba người dừng lại trước một chỗ hư không.
- Vương sư tỷ có ở đây, sư đệ Lâm Hi cầu kiến.
Lâm Hi ở trong mục quang kinh ngạc của Tô Tử Huyên, hướng về hư không thi lễ một cái, sau đó lớn tiếng nói.
Oanh long long!
Trong một trận tiếng vang như sấm, hư không trống rỗng trước mắt đột
nhiên xuất hiện một cái lỗ thủng cao bằng một người, mơ hồ có ánh sáng
phát ra từ trong đó.
- Nguyên lai là Lâm sư đệ, ta ở nơi này chờ đợi đã lâu, tiến vào đi.
Một cái thanh âm thanh thúy như chuông, trong mềm mại mang theo uy
nghiêm từ bên trong truyền ra, chính là thanh âm của Vương Lạc Anh.
- A!
Tô Tử Huyên hô nhỏ một tiếng, rốt cuộc hiểu được Lâm Hi muốn dẫn mình
đến là gặp mặt người nào rồi, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ. Ở trong
tiên đạo tông phái, có thể có loại không gian độc lập này chỉ có một
loại người, chính là đệ tử chân truyền.
Lâm Hi muốn giới thiệu cho nàng biết, lại là một gã đệ tử chân truyền của Tiên La phái.
- Sư tỷ, chúng ta đi vào thôi.
Lâm Hi khẽ mỉm cười, không nói lời nào lập tức đem Tô Tử Huyên đẩy vào.
Tiến vào động thiên không gian như vậy cũng không phải là lần đầu tiên
của Lâm Hi, coi như là quen thuộc. Theo dũng đạo đi vào, cung điện lầu
các, vườn hoa giác đình, cái gì cần có đều có, nhưng mà kiến trúc lộ ra
vẻ thật lớn, kim bích huy hoàng, cực kỳ tráng quan.
Vương Lạc Anh vừa mới trở thành đệ tử chân truyền không lâu, cấp cho
nàng cũng không phải là Tiểu động thiên pháp khí, mà là thần công đại
trưởng lão của Tiên La phái bổ ra một tiểu không gian độc lập.