Chương 746 : Lâm Hi bắt ngựa. (1)
- Tiểu sư đệ, không nên hành động mù quáng. Ta biết trên người của ngươi có chút kỳ dị. Nhưng mà con Tứ Cực Đại Uyển này chính là dị chủng hệ Lôi hiếm thấy nhất. Hơn nữa, thực lực của nó đã đạt tới Bán Bộ Thuần Dương, thậm chí trực tiếp chính là tình trạng cảnh giới Tiên Đạo. Ngươi căn bản không phải đối thủ của nó! Con Tứ Cực Đại Uyển này, không phải chúng ta có thể đối phó.
Khí Thánh Vương lúc này bất chấp đang chữa thương, cũng trầm giọng nói.
Không phải hắn không xem trọng Lâm Hi, thật sự là đây không phải chuyện nói giỡn.
Một con Tứ Cực Đại Uyển đã đạt cấp Bán Bộ Thuần Dương, sắp đạt tới Cảnh giới Tiên Đạo thì căn bản không phải người trong tiên đạo với cảnh giới Luyện Khí có thể đối phó.
Hơn nữa Tứ Cực Đại Uyển có tốc độ của nó cũng nhanh vô cùng, hơn rất xa tốc độ mà Tiểu Na Di Pháp có thể đạt tới. Với tài năng bẩm sinh khác thường của con Tứ Cực Đại Uyển này thì đó đã tương đương với tốc độ của Cường giả Tiên Đạo từng trải lâu năm.
Cho nên mặc dù là không đánh lại thì nó cũng tùy thời có khả năng chạy trốn.
Lâm Hi căn bản không thể bắt nó thì làm sao bây giờ, chỉ có thể là uổng phí tâm tư, làm một lần mất công vô ích.
Với cách nhìn của Khí Thánh Vương, có lẽ chỉ có ở cấp cao hơn cảnh giới Luyện Khí, cường giả cảnh giới Tiên Đạo đã nắm giữ Không gian quy tắc thì mới có khả năng đuổi bắt được con Tứ Cực Đại Uyển này, những người khác hết thảy đều không có khả năng.
Thập Bát hoàng tử đã lâu như vậy mà cũng không thể tóm được nó vào tay liền đủ để chứng minh điểm này.
Thái Bạch hoàng triều không phải không có cao thủ, nhưng người có thể bắt được con Tứ Cực Đại Uyển này thì tuyệt đối không nhiều lắm.
- Không sai! Tiểu sư đệ, hãy nghe Hầu sư huynh đi. Con Tứ Cực Đại Uyển này có thực lực quá cường đại. Vừa mới rồi chẳng qua bởi vì có Khí Thánh Vương chống đỡ ở phía trước, nên chúng ta mới có thể giữ được mạng sống. Nếu không như vậy..., ngươi thử nhìn một lượt những người của Thái Bạch hoàng triều này, xem còn có người nào sống?
Âu Dương Nạp Hải cũng nói, trong âm thanh toát ra sự lo lắng sâu sắc.
Lâm Hi dám nghĩ dám làm, chứng thật là một ưu điểm. Nhưng nhìn từ một góc độ khác mà xét thì đó cũng là một loại Lỗ mãng liều lĩnh. Ít nhất, đối với Âu Dương Nạp Hải mà nói, hành động của Lâm Hi muốn khiêu chiến Tứ Cực Đại Uyển, chính là một loại Lỗ mãng liều lĩnh.
Việc cấp bách, không phải là làm thế nào để đối phó với Tứ Cực Đại Uyển, mà là làm thế nào để chạy trối chết!
Ý nghĩ của Lâm Hi, quá điên khùng cuồng dại!
- Lâm sư đệ, bằng không, ngươi suy xét lại một phen nữa đi.
So với việc Khí Thánh Vương và Âu Dương Nạp Hải kịch liệt phản đối, Bạch Nguyên lên tiếng lại bình thản hơn nhiều. Nhưng mà ý tứ phản đối lại cũng cứ vẫn biểu lộ rõ ràng.
Ba người và Lâm Hi đều là đồng môn, hơn nữa quan hệ vô cùng tốt. Nhưng mà trong chuyện này thì ý kiến cũng là đặc biệt nhất trí.
Tứ Cực Đại Uyển, thật sự quá nguy hiểm!
- Ha ha, ba vị sư huynh, yên tâm đi. Trong lòng đệ đều biết!
Lâm Hi nhìn lên bầu trời, trong mắt hào quang rạng rỡ. Không hề bởi vì ba người phản đối mà hắn có dao động chút nào.
Một việc vừa mới rồi kia, nếu như không phải có Khí Thánh Vương thực lực mạnh nhất xuất ra pháp khí và chống đỡ ở phía trước, thì hai người phía sau chỉ sợ sẽ bị thương không nhẹ.
Những lời này không sai, nhưng điều Âu Dương Nạp Hải không biết chính là, nếu như không phải Khí Thánh Vương chống đỡ ở phía trước, thì lợi ích Lâm Hi thu được trong lúc như vậy, e rằng so sánh bây giờ sẽ còn nhiều hơn.
Lâm Hi tập trung tinh thần nhìn vào bên trong, chỉ thấy trong đan điền, một cái Lôi Công Phù Lục kia đang óng ánh trong suốt. Nó đã nở ra không ít, trong đó ẩn chứa năng lượng sấm chớp, so sánh với trước đây đã dồi dào hơn không ít
- Ta vơ vét nguyên liệu hệ Lôi khắp thiên hạ, khổ công tìm mà không được. Thật không ngờ được rằng nơi này còn có một con Tứ Cực Đại Uyển hệ Lôi. Năng lượng sấm chớp của nó đối với người khác là uy hiếp, nhưng đối với ta cũng là đại bổ.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Âu Dương Nạp Hải và Khí Thánh Vương tiếp xúc với Lâm Hi cũng chỉ có một thời gian ngắn, họ cũng biết thực lực của hắn phi phàm, trên người có tuyệt học trấn phái Thủy Hỏa Đại Pháp cho cảnh giới Luyện Khí của Đâu Suất Cung. Nhưng mà mấy người cũng không biết, trên người Lâm Hi còn có Thiên Lôi đại pháp hàng đầu cũng không kém cỏi. Pháp môn Thiên Lôi đại pháp này, là khi Lâm Hi gia nhập Thần Tiêu Tông thì dùng nó làm môn để bước vào tôi luyện, hắn học được từ trên người Đại Lôi chân nhân. Công pháp hệ Lôi từ trước đến giờ vốn được Tiên Đạo Đại Thế Giới công nhận là cường đại.
Nhưng mà tuyệt học hệ Lôi từ trước tới nay rất ít, hơn nữa lại cực thiếu nguyên liệu. Đại Lôi chân nhân kia có được Thiên Lôi đại pháp, nhưng lại bởi vì bối cảnh không có thế lực, thiếu hụt nguyên liệu tu luyện, nên vẻn vẹn tu luyện tới Khí Tiên Kỳ.
Cho dù là Lâm Hi có được Thần Tiêu Tông làm chỗ dựa, lại rất được coi trọng. Cũng bởi vì bị quản chế với cũng không đủ nguyên liệu tu luyện hệ Lôi, Thiên Lôi đại pháp chậm chạp không có đại thành, uy lực cũng so ra kém vài môn tuyệt học khác.
Vì nguyên nhân đó, Lâm Hi cơ hồ không biết làm thế nào thi triển Thiên Lôi đại pháp. Cho nên dù là Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương và Bạch Nguyên, đều cũng không biết trên người hắn có tuyệt học cường đại hàng đầu đã thất truyền như vậy.
Tứ Cực Đại Uyển đi đi về về mà không một dấu vết, tốc độ cực nhanh, thực lực càng là vô cùng cường đại. Nó còn có thể thi triển Tử Điện Lôi Hải.
Tuy nhiên, Tứ Cực Đại Uyển mặc dù khống chế được Tử Điện Lôi Hải cường đại, là thiên địa dị chủng, sinh vật trời sinh hệ Lôi, nhưng mà so sánh với lôi điện thần linh Thiên Lôi là loại thiên địa sơ sinh ra từ xa xưa thì nó vẫn kém không chỉ một bậc.
Cái loại Tử Điện cuồng lôi điên cuồng thịnh nộ này, đối với Thiên Lôi từ xa xưa vốn thuộc về Lôi Điện Chi Linh mà nói, nó cũng là thuộc về một loại vạn lôi. Phân bậc của nó dựa vào phạm vi có thể khống chế lôi điện.
Tử Điện cuồng lôi mặc dù lợi hại, nhưng đối với Lâm Hi mà nói, cũng là có lợi mà vô hại.
- Mấy vị sư huynh, lát nữa đệ sẽ giải thích với mọi người.
Thời gian khẩn cấp, Lâm Hi lúc này cũng không nói nhiều. Thân hình hắn nhoáng lên, xoạt một phen liền xé gió bay lên không trung.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Ánh sáng vàng chói chớp động, hai tràng tiếng nổ. Vào lúc trước khi rời đi, Lâm Hi giơ hai bàn tay lên, hai đạo tiên khí dồi dào lập tức phá không xuất ra. Chúng giống hệt như con Cuồng Long mà Ầm! Ầm! chui vào trong cơ thể của Âu Dương Nạp Hải và Khí Thánh Vương.
- !!!
- Tiểu sư đệ lại vẫn còn có chân khí mạnh như vậy!
Âu Dương Nạp Hải và Khí Thánh Vương lúc này trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Lâm Hi muốn đi khiêu chiến Tứ Cực Đại Uyển, nhưng lại còn có dư lực lượng bổ sung chân khí cho bọn họ. Có thể thấy được trạng thái của hắn là tốt đến đâu.
Thanks