Nhiệm vụ hướng cao tầng Tiên La trình thư tín, biểu đạt ý kết minh của Thần Tiêu tông, Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên không biết, cũng chưa biết chuyện gì, còn tưởng rằng chỉ là đơn thuần đi xem lễ.
Chuyện kết minh quan hệ trọng đại, ở trước khi hoàn thành nhiệm vụ, Lâm Hi cũng không dám có ý lộ ra. Dù sao đây là sự tình mà trước khi lên đường, Phó chưởng môn đã dặn dò lần nữa.
Nặng nhẹ thế nào Lâm Hi vẫn còn phân biệt được.
Hô!
Chỉ nháy mắt, phong thanh hạo đãng, đám người Lâm Hi liền rơi vào trên ngọn núi hiểm trở, cao ngất. Đại phong gào thét, ở chỗ đỉnh núi ít người lui tới này có một tòa Tiên môn cao bằng hai người màu sắc rực rỡ, hai bên tiên môn có hai đệ tử Tiên La phái mặt mày tuấn tú đang đứng, y cẩm hoa phục, nho nhã lễ độ.
- Ba vị sư huynh, xin mời.
Nhìn thấy một chuyến ba người, hai gã đệ tử trẻ tuổi Tiên La phái vẻ mặt mỉm cười, thi lễ một cái, vượt lên trước chào hỏi:
- Xin hỏi xưng hô như thế nào, cũng tốt để cho chúng ta thông báo lên, dùng hết hữu nghị địa chủ.
- Thần Tiêu tông Âu Dương Nạp Hải!
- Thần Tiêu tông Bạch Nguyên!
- Thần Tiêu tông Lâm Hi!
Ba người nhất nhất báo lên tính danh.
- Chúng ta là phụng ý sư môn đến đây quan khán tấn thăng đại điển chân truyền đệ tử Lạc Anh sư tỷ của Tiên La phái!
Âu Dương Nạp Hải nói xong liền đem một tấm thiệp mời màu đỏ thẫm đưa tới. Đúng là thiệp mời xem lễ mà Tiên La phái đưa đến Thần Tiêu tông.
Trong ba người, cảnh giới của Âu Dương Nạp Hải là cao nhất, là thập trọng thánh vương, cho nên sự tình trả thiệp mời cũng là để hắn làm.
Âu Dương Nạp Hải nói xong một phen, hai gã đệ tử tiếp khách của Tiên La phái cũng không lập tức tiếp nhận Thiệp mời xem lễ, mà là mí mắt chấn động một chút, có chút không dám tin nhìn xem Lâm Hi.
- Xin hỏi ngươi chính là Lâm Hi sư huynh?
Âm thanh run rẩy giống như là nhìn thấy đại nhân vật nào đó.
Hai người Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên hai mặt nhìn nhau, ba người họ là lần đầu tiên đến Tiên La phái, phần lớn thời gian Lâm Hi cũng là ở bên trong Thần Tiêu tông, như thế nào mà hai người đệ tử Tiên La phái này có bộ dạng như sấm bên tai.
- Chính là ta. Các ngươi biết ta à?
Vẻ mặt Lâm Hi ngạc nhiên nói.
Trí nhớ của hắn không kém, nhưng mà lúc qua lại, bất luận là làm nhiệm vụ tông phái hay là đi du lịch có lẽ đều không quen biết với đệ tử Tiên La phái nào.
- Không phải, không phải!
Hai tên đệ tử liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên gương mặt kích động cùng mừng rỡ:
- Sư huynh có thể không biết chúng ta, bất quá tên tuổi của Lâm sư huynh nổi tiếng đã lâu, đây là chúng ta thông truyền, đây là thông truyền!
Hai người kích động đến nỗi nói chuyện đều có chút không lanh lẹ rồi.
Vẻ mặt ba người khó hiểu.
- Thần Tiêu tông Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên, Lâm Hi đến đây xem lễ!
Một tên đệ tử trong đó quay lại đem một cái kim linh trên tiên môn lắc lư một chút, lập tức một hồi thanh âm Linh linh truyền vang thiên địa, vọng vào trong Tiên La phái ở sau tiên môn.
Thanh âm của hai tên đệ tử khi báo ra tên của Lâm Hi rõ ràng là tăng thêm, lộ ra vẻ phá lệ.
- Ba vị sư huynh, xin mời! Xin mời!
- Sau tiên môn chính là Tiên La phái của chúng ta. Sau khi vào trong đó, hết thảy đều sẽ có người của Tiên La phái chúng ta an bài.
Hai gã tiếp khách đệ tử của Tiên La phái gương mặt nhiệt tình, mà ngay cả Âu Dương Nạp Hải đều có cảm giác thụ sủng nhược kinh, cảm giác mình giống như là đại nhân vật nào đó.
- Phiền toái hai vị rồi.
Lâm Hi tuy cũng hiểu được hai người có chút nhiệt tình quá phận, nhưng vào lúc này cũng không kịp nghĩ nhiều, thi lễ một cái lập tức mang theo hai người Âu Dương Nạp Hải hướng về phía sau tiên môn đi đến.
- Lâm sư huynh, lúc ở Tiên La chúng ta nếu như có cần gì có thể nói với chúng ta.
- Ừ, đúng vậy. Đối với Lâm sư huynh, chúng ta đều là bội phục vô cùng. Phong bạo chi môn, vậy mới tốt!
Hai gã để tụ trẻ tuổi của Tiên La phái ở sau lưng, vẻ mặt kích động nói, gương mặt đều đỏ lên.
- !!!
Lâm Hi đưa lưng về phía hai người, nghe được hai người nói như thế, thân hình liền run rẩy một chút.
Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên ở một bên cũng bừng tỉnh đại ngộ, giờ mới hiểu được hai người này vì cái gì mà ân cần như vậy.
- Ha ha ha...
Âu Dương Nạp Hải nhịn không được cười ha hả, cúi đầu xuống nhỏ giọng cười trộm nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi bây giờ thế nhưng mà là người nổi tiếng a. Ta cùng Bạch Nguyên sư huynh cũng đều được dính hào quang của ngươi...
Mặc dù là cười, nhưng mà gương mặt Âu Dương Nạp Hải lại vui mừng, trong thanh âm lại không che giấu được một cỗ tự hào. Thân ở trong nhà, danh vang thiên hạ, đây chính là tình huống của tiểu sư đệ nhà mình.
Lâm Hi ở Tiên La có thể có được lễ ngộ như vậy, đó chính là chuyện của bản thân hắn, nhưng lại làm sao lại không phải là ánh sáng của tông môn. Ngay cả Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên đi theo cũng được thơm lây không ít.
- Cái gì mà người nổi tiếng, sư huynh cũng đừng nói míc ta, vẫn là mau vào đi thôi.
Lâm Hi cười khổ.
Chuyện ở Phong bạo chi môn đã qua lâu rồi. Hắn vốn cho rằng chuyện này chỉ là truyền trong Thần Tiêu tông, đối với hắn có chút ảnh hưởng mà thôi.
Lúc này được hai đệ tử tiếp khách của Tiên La náo một phát như vậy, Lâm Hi mới nhớ tới ngày đó ở phía Bắc băng nguyên, ngoại trừ đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A cùng với Thần Tiêu, kỳ thật còn cso không ít những đệ tử tông phái khác, tán tu, người trong ma đạo cùng hải ngoại tu sĩ.
Nghĩ đến, trong những người này ngày đó có lẽ có đệ tử Tiên La phái đem chuyện này truyền trở về.
- Ông!
Một trận quang hoa năm màu từ trong tòa tiên môn rực rõ này nhộn nhạo lên. Đám người Lâm Hi bước vào trong đó cũng cảm giác được cảnh vật xung quanh đều vặn vẹo cực nhanh, sau đó hướng trong Tiên La sơn rơi xuống.
Tiên đạo đại thế giới, các môn các phái đều có phương thức ra vào đặc biệt của mình, như Thần Tiêu tông bằng vào lệnh bài đệ tử ra vào coi như là phổ biến, người dùng tương đối nhiều.
Mà ra vào môn hộ Tiên La phái, lại chính là một tòa tiên môn ở trên đỉnh núi này.
Phanh!
Một loại cảm giác kiên cố xuất hiện dưới chân. Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải đứng trong tiên môn.
- Nguyên khí nơi này thật nồng đậm.
Lâm Hi mở mắt ra, trong nội tâm âm thầm khiếp sợ.
Mặc dù được Âu Dương Nạp Hải giới thiệu qua, nhưng chính thức đặt chân Tiên La Phái thì hắn vẫn ăn cả kinh. Thiên địa nguyên khí ở nơi này nồng đậm tới mức đưa tay ra là chạm vào được rồi.
Lâm Hi có thể rõ ràng cảm giác được không cần hắn vận công, nguyên khí chung quanh không ngứng rót vào người của hắn, nguyên khí ở nơi này rất chủ động. Trong hoàn cảnh như vậy dù tư chất của ngươi kém không tu luyện, chỉ ở trong này thì thực lực cũng không thể kém được.
- Đi thôi, đệ tử Tiên La Phái đang đợi đấy.
Một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai.
Thanks