Thần Tọa

Chương 922: Chương 922: Lý Khí Thuận Khí quyết. (1)




- Ti!

Lâm Hi hít một hơi thật dài, đem một màn này khắc sâu vào trong đầu.

Thần Tiêu tông danh liệt thập đại tông phái, ở trong tiên đạo đại thế giới danh tiếng lừng lẫy, song những hồng lưu đan dược cùng với những đệ tử không ngừng thu thập đan dược ở trong Tiên La hạch tâm động thiên kỳ thực mới là nguyên nhân cái tông phái này cường đại.

Một khi không đủ đan dược, tông phái cho dù có đại lượng pháp khí cũng khó mà tre già măng mọc, bồi dưỡng được đại lượng, ngàn vạn tinh anh đệ tử!

- Nơi này chính là Tiên La hạch tâm động thiên rồi. Sau này ngươi liền sống ở đây, cả Tiên La hạch tâm động thiên cùng phía ngoài đều có ngăn cách, chỉ có một số không gian thông đạo tương thông. Ở chỗ này hết thảy tất cả cũng là quay chung quanh Tiên La thánh thụ, sau này liền sẽ minh bạch. Ngươi trước tiên ở chỗ này đợi một lát, ta đi tìm người giới thiệu tình huống nơi này cho ngươi, cho người làm quen với tình huống nơi đây một chút.

Trương Giai Diệp nói xong, xoay người hướng cách đó không xa, một gã thanh niên tuấn tú vóc người cao ráo, mày kiếm mắt sáng liền đi tới. Ở bên cạnh hắn nói thầm mấy câu, vừa chỉ chỉ Lâm Hi, hai người nói chuyện thêm vài câu, sau đó gật đầu, cũng không còn cùng Lâm Hi chào hỏi, trực tiếp rời đi rồi.

- Có phải là Lâm Hi sư huynh, tại hạ Lưu Thần, sau này sư huynh có chuyện gì không rõ liền trực tiếp tới tìm ta đi.

Thanh niên kia cười, hướng Lâm Hi thi lễ một cái, mở miệng nói.

- Lưu sư huynh, làm phiền rồi. Ta là nhận được thông tri của Thánh tử tông dịch trong tông mà đến nơi đây, đối với những thứ này một mực cũng không quen thuộc, còn làm phiền Lưu sư huynh hướng ta giới thiệu một chút.

Lâm Hi nói.

- Ha ha, không có vấn đề.

Lưu Thần nở nụ cười:

- Đi theo ta, ta trước tiên giới thiệu cho ngươi một chút tình huống ở nơi này đi.

Lưu Thần nói xong, mang theo Lâm Hi một đường đi tham quan Tiên La hạch tâm động thiên này.

- Liền như ngươi thấy được, cả Tiên La hạch tâm động thiên không gian cũng không lớn. Cơ hồ hơn một nửa không gian cũng bị Tiên La thánh thụ chiếm cứ, không gian còn dư lại mới là không gian hoạt động của chúng ta.

Lưu Thần mang theo Lâm Hi, một đường từ trên mặt đất hướng về phía trước bay đi.

Lâm Hi ngẩng đầu nhìn một cái, cả Tiên La hạch tâm động thiên quả thật không phải rất lớn, nhưng lại là rất cao và sâu. Thoạt nhìn giống như một cái thùng sắt cự đại bao lấy một cây đại thụ.

- Tất cả đệ tử Đan Đỉnh điện chúng ta ở chỗ này đều là vì chăm sóc cho khỏa Tiên La thánh thụ này. Giống như ngươi thấy được, khỏa đại thụ này chính là ý nghĩa tồn tại của tất cả đệ tử Đan Đỉnh điện chúng ta. Căn cứ vào tình huống của Tiên La thánh thụ, đệ tử ở chỗ này chia làm mấy khu vực chức năng, theo thứ tự là tống đan đệ tử mỗi ngày chịu trách nhiệm vận chuyển đan dược, chứa đựng vào trong Đan Đỉnh đại điện; Thu đáo đệ tử chịu trách nhiệm thu lấy đan dược không ngừng rơi xuống từ trên Tiên La thánh thụ; Điều khí đệ tử chịu trách nhiệm cấp lý thuận nguyên khí cho Tiên La thánh thụ; Trảo trùng đệ tử chịu trách nhiệm giết trùng, khu trùng. Đệ tử của mỗi bộ phận, căn cứ chức năng không giống nhau, độ cao phân bố cũng không giống nhau. Trong đó Tống đan đệ tử cùng Thu đan đệ tử chúng ta đều là ở dưới thân Tiên La thụ, dĩ nhiên phía trên cũng có một bộ phận nhưng tổng thể không nhiều lắm; Vị trí của Điều khí đệ tử cao hơn chúng ta một chút; Về phần Trảo trùng đệ tử bình thường cũng là tùy những đệ tử trưởng lão của điện khác cùng với sư huynh đệ trên núi thay phiên nhau chịu trách nhiệm. Về bộ phận tán cây, nơi đó vô cùng nguy hiểm, thuộc về cấm khu. Sư đệ, ngươi sau này nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng đi địa phương quá cao trên thân cây.

Lưu Thần nói xong một câu cuối cùng, chân thành nói.

- Bởi vì sâu trùng?

Lâm Hi nói.

- Không chỉ là sâu trùng, còn có vòng xoáy không gian cùng phong bạo.

Lưu Thần nói:

- Tiên La thánh thụ của Thần Tiêu tông chúng ta có mười hai vạn cành lá, cành cành lá lá đâm sâu vào chỗ sâu thời không khác nhau. Đây là năng lực xuyên thấu thời không độc hữu của Tiên La thánh thụ, tiên đạo đệ tử chúng ta nhưng không có thần thông như thế. Những thứ nguyên, vị diện, thế giới, thời không không ngừng trọng điệp, cho nên đưa tới tán cây một bộ phận vặn vẹo thời không, toàn qua, phong bạo..., ngược lại còn có thật nhiều tiền bối bổn phái lưu lại cấm chế không trọn vẹn, cũng là cực kỳ nguy hiểm.

- Ngô. Đã biết.

Lâm Hi gật đầu, lần nữa ngẩng đầu nhìn chỗ sâu nhất trong thương khung một cái, như có điều suy nghĩ.

- Đúng rồi, sư huynh, ngươi nhận được Thánh tử tông dịch, là nhiệm vụ gì?

Lưu Thần nói.

- Điều khí trảo trùng.

Lâm Hi nói.

- Ha hả, ta cũng đoán thế. Sư huynh đến từ phía ngoài, bình thường cũng là những thứ này. Lâm sư huynh, ngươi đến nơi đây mới một ngày, ta đề nghị ngươi tốt nhất vẫn là từ điều trị nguyên khí thánh thụ mà bắt tay vào làm. Đây là vào tay dễ dàng nhất, đồng thời ngươi cũng có thể nhân cơ hội làm quen một chút hoàn cảnh nơi đây.

Lưu Thần thiện ý nói.

- Ừ.

Lâm Hi suy nghĩ một chút, gật gật đầu, điều khí hẳn là dễ dàng nhất, từ dễ đến khó, như vậy cũng có thể từ từ quen thuộc tình huống của Tiên La thánh thụ:

- Sư huynh, chăm sóc nguyên khí thánh thụ nên làm như thế nào?

Lâm Hi hỏi, đối với chuyện mà mình chưa quen thuộc, hắn luôn luôn vui lòng thỉnh giáo những người am hiểu.

- A, chăm sóc thánh thụ thật ra thì rất đơn giản. Trưởng lão nơi đó hẳn đã cho ngươi một quyển sách đi?

Lưu Thần cười nói.

- Đúng vậy.

Lâm Hi gật đầu, lấy ra bản Lý Khí Thuận Khí quyết mà Đan Đỉnh trưởng lão cấp cho.

- Ha hả, có quyển sách này liền dễ nói. Chúng ta làm việc nơi này rất nhẹ nhàng, nhưng mà có chút ít hạn chế. Sau khi sư huynh học xong pháp thuật, chỉ cần làm giống như ta là được rồi.

Lưu Thần mỉm cười, bàn tay nhấn một cái, rơi vào trên thân Tiên La thánh thụ.

Ầm!

Một tiếng nguyên khí nổ vang, sau đó Lâm Hi lập tức nhạy cảm nhận thấy được, nguyên khí chung quanh đột nhiên nổi lên sóng gió, một cỗ rung động vô hình lấy nơi thủ chưởng của Lưu Thần đánh xuống làm hạch tâm, dọc theo thân cây khổng lồ ngàn người ôm hướng bốn phía cùng với bên trong khuếch tán ra.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Lâm Hi loáng thoáng cảm giác khí tức bên trong Tiên La thánh thụ phát ra đột nhiên hài hòa mềm mại rất nhiều. Tựa như một cái đầu có tóc hơi lộn xộn đột nhiên được chảy gọn gàng.

- Loại pháp thuật này một ngày cần đánh bao nhiêu lần?

Lâm Hi đột nhiên hỏi.

Thân thể Lưu Thần rung lên, ngẩng đầu nhìn Lâm Hi, trong mắt lần đầu tiên lộ ra một tia kinh ngạc cùng ngoài ý muốn, nói:

- 5300 lần, một ngày thi triển 5300 lần Lý Khí Thuận Khí quyết cho Tiên La thánh thụ, không sai biệt lắm tính là hoàn thành.

- Cái gì!

Lâm Hi rốt cục biến sắc:

- 5300 lần?

Nếu như một ngày thi triển pháp thuật nhiều lần như vậy, thời gian cũng hao phí trên loại vật này, hắn ngược lại có thể làm chuyện gì? Luyện cái gì chân khí, tu cái gì tiên?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.