Thần Tọa

Chương 1157: Chương 1157: Nếm thử.




Ngay cả Thần Tiêu tông làm ra nhiều ứng đối như vậy cũng phải rất chật vật, chớ nói chi là những tông phái khác. Cả cái Vị Diện chinh chiến chi địa căn bản cũng không có thoải mái, 'không thể lạc quan' nói như thế là dùng thái độ rất bình thường rồi.

Thật sự lạc quan, đó mới là hiếm thấy rồi.

Lâm Hi chính mình mặc dù không cảm thấy cái gì nhưng Lạc Anh tiên tử hiển nhiên là không nghĩ như vậy. Nàng cúi đầu xuống, lông mày nhíu lên, trong mắt rõ ràng lộ ra thần sắc lo lắng.

Tiên La phái nguy cấp, nàng lại đang ở bên trong Thời không chủ thành của Thần Tiêu tông, lấy tâm tính của Lạc Anh tiên tử, trong lòng sao có thể thoải mái được. Mỗi một khắc đều giống như là bị dày vò.

Chỉ bất quá bên ngoài Thời không chủ thành nguy hiểm trùng trùng, không biết còn có bao nhiêu yêu ma tiềm phục ở trong đám ác ma, lấy năng lực của Lạc Anh tiên tử, trừ phi tìm được thời cơ tốt, nếu không, cứ rời đi như vậy thì chỉ có thể là tự chui đầu vào lưới.

Lạc Anh tiên tử mặc dù có chút không muốn, nhưng lúc này cũng chỉ có thể ổn định tâm thần lại.

- Lâm sư đệ, ngươi có tâm sự.

Lạc Anh tiên tử đột nhiên nói.

Lúc Lâm Hi vừa mới trở lại liền lộ ra vẻ không yên lòng, bất quá khi đó nàng không để ý, lúc này bình tĩnh lại, tâm tư của nữ nhi như thế nào lại phát hiện không được?

Lâm Hi do dự một chút, vốn là muốn lắc đầu, nhưng cuối cùng vẫn là gật đầu:

- Đúng, tông phái hiện tại không ổn. Mặc dù phía trên giết một đầu Địa ngục Ma Vương nhưng mà trưởng lão Hiểu Nhật trấn thủ Thời không chủ thành cũng thụ trọng thương, tình huống không ổn.

Những lời này của Lâm Hi là dùng truyền âm nhập mật mà nói. Chuyện lớn như thế hắn cũng không dám truyền loạn.

Lạc Anh tiên tử khẽ ngạc nhiên, khí thế của trưởng lão Thần Tiêu tông đánh chết đầu Địa ngục Ma Vương kia, nàng nhưng là tự mình nhận thức, tuyệt đối được xưng tụng là kinh thiên động địa. Chẳng qua là không nghĩ tới sau lưng lại có loại lo lắng âm thầm này.

- Lâm sư đệ, ngươi trước đừng lo lắng. Đợt tiến công này của Địa ngục đại thế giới nhận lấy thất bại, sẽ không nhanh như vậy liền ra tới một đầu Ma Vương đâu.

An ủi của Lạc Anh tiên tử cùng với ý nghĩ ban đầu của Lâm Hi giống nhau như đúc.

Lâm Hi cười khổ, chỉ đành phải đem lời nói của mấy tên Chân truyền sư huynh một năm một mười nói hết ra.

Nghe được lời nói của Lâm Hi, sắc mặt của Lạc Anh tiên tử tái nhợt đi một chút. Nếu quả thật là giống như Lâm Hi nói, vậy thật sự là không thể lạc quan rồi.

Trong Thời không chủ thành khuyết thiếu trưởng lão cường đại tọa trấn chủ trì, như vậy tất cả đệ tử tông phái trong Thời không chủ thành đều phải lâm vào nguy hiểm, bao gồm cả những Đệ tử chân truyền kia.

Một khi chủ thành công phá, chuyện kế tiếp kia là tất cả mọi người đều không dám tưởng tượng.

Lạc Anh tiên tử trầm mặc, nhìn Lâm Hi muốn nói nhưng lại thôi.

Liên quan đến một gã trưởng lão Tiên Đạo tứ trọng, chỉ sợ loại Chân truyền như Lạc Anh tiên tử cũng không thể nói được. Đối với cường giả tầng thứ này mà nói, trừ phi là cường giả cùng tầng thứ, bằng không mà nói cho dù là Chân truyền đệ tử như hoàng đế trong tông cũng không thể giúp đỡ được cái gì.

- Lâm sư đệ, ngươi tại sao không đi nếm thử một chút đi?

Câu nói đầu tiên của Lạc Anh tiên tử liền khiến cho Lâm Hi lấy làm kinh hãi.

- Lạc Anh sư tỷ, ngươi là nói ta?

Lâm Hi chỉ chỉ chính mình, lấy làm kinh hãi.

- Ừ. Ngươi đã quên, ban đầu ta cũng bị yêu ma trọng thương, sư huynh sư tỷ bọn họ cũng thúc thủ vô sách, cuối cùng vẫn là ngươi hỗ trợ trị liệu.

Lạc Anh tiên tử nói.

- Nhưng mà, cái kia không giống như vậy.

Lâm Hi cười khổ.

Hắn có thể cứu Lạc Anh tiên tử đó là bởi vì trên người hắn lúc đó vừa có Thánh hoàn của Quang Minh đại thế giới, hơn nữa long khí khắc chế ma khí. Nhưng mà đối với loại tông phái trưởng lão cường đại như Hiểu Nhật trưởng lão mà nói, Thánh hoàn liền không khỏi quá không đủ nhìn, hơn nữa, cấp bậc của Lâm Hi cũng kém quá nhiều rồi.

Cái này giống như là một võ giả bình thường võ đạo cảnh muốn đi lên cao trị liệu cho cường giả Luyện Khí cảnh, bản thân cái này chính là không bình thường.

Có đôi khi, không chỉ là có tâm ý liền là được.

- Mặc dù không thành công, nếm thử một chút lại có vấn đề gì? Tình huống bây giờ quan hệ đến mọi người trong Thời không chủ thành, làm hết sức tổng so sánh với không làm cái gì thì tốt hơn nhiều. Hơn nữa mặc dù thất bại, ngươi ít nhất cũng đã tận lực, những cái khác liền là không quan trọng rồi.

Lạc Anh tiên tử chân thành nói.

Đối với Lâm Hi, nàng tựa hồ có loại tin cậy quá mức. Ngược lại cũng không phải là cảm thấy Lâm Hi nhất định có thể đủ thành công, mà là ở trong hàng đệ tử Thần Tiêu tông đông đúc, nếu như nói ai có thể giúp đỡ Hiểu Nhật trưởng lão mà nói..., Lạc Anh tiên tử theo bản năng lựa chọn Lâm Hi.

Mặc dù bất khả tư nghị nhưng đây lại là ý nghĩ chân chính của nàng.

Đây đều là một thân kinh nghiệm của nàng thúc đẩy.

Bình thường trên ý nghĩa, Chân truyền đệ tử nhất, nhị trọng cũng không giúp được một vị trưởng lão tông phái giết chết Ma Vương. Nhưng mà trên ý nghĩa bình thường, Luyện Khí cảnh đệ tử tiện tay có thể lấy ra mấy chục vạn Thuần Dương tiên đan sao?

Ở trên người Lâm Hi, có nhiều thứ hoàn toàn không thể lấy lẽ thường để đo lường được.

Lâm Hi chính mình có thể không phát hiện ra, nhưng Lạc Anh tiên tử nhìn thấy được.

Lâm Hi có chút ngoài ý muốn nhìn Lạc Anh tiên tử, hắn vốn là cảm thấy đề nghị của Lạc Anh tiên tử có chút đột ngột, quá mức mù quáng rồi. Nhưng mà nhìn đến bộ dạng rất nghiêm túc của nàng, cẩn thận suy nghĩ, nàng nói cũng không phải là không có đạo lý.

Cục diện trước mắt làm một cái gì đó tổng so sánh với cái gì cũng không làm thì tốt hơn.

Mặc dù không thành công, nhưng ít nhất cũng đã tận lực a.

Lâm Hi suy tư trong chốc lát, sau đó đứng dậy, trong lòng đã có chủ ý.

- Lạc Anh sư tỷ, ngươi trước ở chỗ này nghỉ ngơi một chút đi. Ta đi qua hỏi một chút, xem tình huống của trưởng lão như thế nào rồi.

Lâm Hi nói xong liền đứng dậy rời đi.

Lúc này chỉ là lo nghe, cũng quên hỏi tình huống cặn kẽ của Hiểu Nhật trưởng lão rồi.

Mặc dù Lạc Anh tiên tử đối với mình có tín nhiệm gần như mù quáng, nhưng Lâm Hi chính mình cũng không cho rằng là như vậy.

Hắn chỉ có tu vi Luyện Khí cảnh, ngay cả Tiên Đạo cảnh cũng không đạt tới, lại làm sao có thể chữa thương cho một người có cấp bậc cùng với sư phụ Hình Tuấn Thần của mình?

Nếu như là một Chân truyền đệ tử bình thường, hắn nói không chừng còn có biện pháp. Nhưng mà liên quan đến trưởng lão tông phái, đó thật đúng là ngoài tầm tay với rồi.

Bất quá, tông phái đang đứng ở trong cục diện khó khăn, là một đệ tử của Thần Tiêu tông nếm thử một chút, làm hết sức, chung quy là không có gì sai.

... ... Thời không chủ thành không giống với căn cứ thời không, bên trong phức tạp hơn rất nhiều. Từng cái khu vực không chỉ bị ngăn cách, hơn nữa còn có địa phương chuyên môn cho trưởng lão nghỉ ngơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.