Thần Tọa

Chương 1460: Chương 1460: Phần mộ hải thần. (1)




- Chết! --

Âm ảnh cự nhân màu trắng cũng phát hiện Lâm Hi, trong miệng nói khàn khàn, giọng nói

Lâm Hi cảm giác được ý thức của nó đần độn, hoàn toàn là bằng vào bản năng mà giết chóc.

Oanh!

Lâm Hi phát hiện nó thì bóng mờ này hóa thành một đoàn, hóa thành một đạo bạch quang đánh thẳng vào Lâm Hi.

Nghi hoặc trước kia đã được giải quyết, Lâm Hi rốt cục hiểu trên trưởng lão Hắc Long Giáo chết như thế nào rồi.

Sinh vật bóng mờ này chuyên săn linh hồn, trưởng lão Hắc Long Giáo bị sinh vật này cắn nuốt linh hồn, cho nên mới giống như chết từ lâu như thế.

- Linh... Hồn...

Giọng nói mơ hồ vang vọng đáy biển, hốc mắt bóng mờ màu trắng này thậm chí tỏa ra hào quang lóng lánh, toát ra bản năng săn thức ăn mạnh mẽ.

Linh hồn của Lâm Hi còn mạnh hơn tu sĩ Tiên Đạo quá nhiều, nhưng mà bởi vì như thế mới có lực hấp dẫn với nó, khiến cho nó vừa săn bắt không lâu lại muốn săn bắt tiếp.

Khí tức trong người của hào quang này nhanh chóng vận chuyển, -- đó là "Thần lực"!

- Lại muốn săn linh hồn của ta, buồn cười!

Lâm Hi nhìn qua âm ảnh cự nhân màu trắng bổ nhào tới trước, đột nhiên cười rộ lên.

Đó cũng không phải lần đầu tiên hắn gặp đãi ngộ này, trước kia gặp được "Vạn Thú đại đế" thì, Lâm Hi đã từng bị cự phách thượng cổ này đoạt xá qua.

Tinh thần thể hóa thân, không sợ năng lượng công kích, đặc biệt là sinh vật kỳ dị này có thần lực cao cấp hơn cả "Cửu Dương tiên khí", đây là nguyên nhân nó có thể thuấn sát trưởng lão Hắc Long Giáo.

- Oanh!

Trong nháy mắt màu trắng bóng mờ nhào tới thì biến dị nổi lên, một đạo lực lượng tinh thần đột nhiên từ trong người Lâm Hi phá thể ra ngoài.

Trong tích tắc này thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang.

Ngang!

Một tiếng gào thảm thiết vang lên, sinh vật bóng mờ này vốn ôm thành một đoàn, nhưng giờ khắc này đột nhiên giãn ra, thân thể thống khổ vặn vẹo, bắt đầu giãy dụa. Nó vốn là thân thể mơ hồ, trực tiếp bị Lâm Hi đánh ra vô số khe hở

- Phong Ma Đại Tiên Thuật!

Bàn tay của Lâm Hi tỏa ra hào quang phô thiên cái địa, lập tức bao phủ sinh vật biển kỳ dị này. Hào quang thu vào và tất cả kết thúc, lòng bàn tay của Lâm Hi xuất hiện một hạt châu.

Khác với Băng Hoàng đại tiên thuật, Lâm Hi chỉ cần biết tính chất của đối phương thì lập tức đưa ra đối sách phù hợp.

Tiên Đạo Đại Thế Giới có tuyệt học đối phó tinh thần thể không nhiều lắm, mà Lâm Hi dùng "Phong Ma Đại Tiên Thuật" hoàn toàn là một trong số đó.

Nhưng mà đẳng cấp của âm ảnh cự nhân màu trắng này rất cao, trong linh hồn được thần lực bảo vệ, tất nhiên muốn phong ấn toàn bộ là khó khăn.

Lâm Hi cầm lấy hạt châu, hắn có thể cảm giác rõ ràng năng lượng triều tịch trong đó, loại tinh thần châu này đối với tu sĩ Tiên Đạo tăng linh hồn rất có lợi.

Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, tinh thần châu tuy cũng không ít, nhưng mà đẳng cấp cao như trong tay Lâm Hi là quá hiếm thấy, tới mức độ nào đó một viên này có thể đổi được chính phẩm tiên khí.

Tinh thần châu tuy ở nơi tay, nhưng mà sinh vật bóng mờ màu trắng lại chưa chết.

- Đáng tiếc, thứ này đần độn, cũng không phải thật thể, nếu không nhất định sẽ biết lai lịch của nó.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Thời gian tuy ngắn ngủi, nhưng Lâm Hi lại biết ý thức sinh vật này đã hỗn độn, chỉ còn lại bản năng, cho dù khảo vấn gì cũng không có kết quả.

Kế tiếp Lâm Hi vận dụng "Âm Dương Đại Tiên Thuật" dứt khoát đi dạo khu vực này một vòng, nhưng mà lúc này không có phát hiện. Cũng không có sinh vật như trước công kích, không biết có phải là khí tức tử vong của sinh vật đó lưu lại trên người Lâm Hi hay không.

Cả khu vực này phi thường hỗn loạn, mặc dù có "Âm Dương Đại Tiên Thuật" hộ thân, nhưng mà từ áp lực vô hình vẫn tồn tại.

Về phần không gian cùng thời gian quy tắc, ở chỗ này càng triệt để mất đi hiệu lực.

Lâm Hi tìm tòi chung quanh không có thu hoạch, cũng tựu không hề kiên trì.

- Đi.

Thân hình nhoáng một cái, Lâm Hi lập tức rời đi.

Tiên đế nguyên thần của Lâm Hi tỏa ra hào quang chói mắt bay qua khu rừng rậm dưới đáy biển, rừng rậm này chuyển động giống như từng tia ánh mắt nhìn thấy bóng lưng của hắn rời đi, cuối cùng phân tán khắp nơi.

...

Lâm Hi quay về Thủy Tinh Cung, "Thị Huyết lãnh tụ" mang theo đám người chờ đợi ở đó.

- Lâm lão đệ, chúc mừng.

Thị Huyết lãnh tụ đổi xưng hô, mang theo mọi người đi tới trước.

- Đa tạ.

Lâm Hi cười cười, biết rõ đối phương đã tiếp nhận mình là Tiến Đế Cảnh.

- Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên ah, trong thời gian ngắn như vậy ngươi đã đột phá lên Tiên Đế Cảnh rồi,... Nghe nói ngươi mới tu tiên vài năm, hôm nay đã đạt tới Cửu Dương nguyên thần sơ bộ, thật sự là sóng sau đáng sợ nha!

Thị Huyết lãnh tụ cảm khái.

Lần này cũng không phải lấy lòng, mà là tràn đầy cảm xúc. Tiên đồ của Lâm Hi làm cho hắn nhớ lại "Đại sư huynh", trong nội tâm cũng cảm thấy tiếc nuối.

Nhân vật như thế thật đáng tiếc ah! Vẫn không muốn gia nhập tổ chức Thị Huyết kế thừa mình.

- Tiền bối khách khí!

Lâm Hi thản nhiên nói, cũng không có ngang ngược hay tự hào.

- Đúng rồi, vừa mới tấn chức chấm dứt, vốn muốn tới chúc mừng ngươi, lại phát hiện nguyên thần của ngươi bỏ chạy, biến mất vô tung. Như thế nào? Đã xảy ra chuyện gì?

Thị Huyết lãnh tụ nói.

Lâm Hi cười lắc đầu, mang chuyện trước đó nói ra một lần.

Lâm Hi nói tới ý cảnh hải dương kia, "Thị Huyết lãnh tụ" đã có chút suy nghĩ, cho tới khi nghe Lâm Hi nói tới tấm bia dưới đáy biển thì biến sắc.

- Thì ra là thế..., không thể ngờ ngươi đi tới hải chi phần mộ!

Thị Huyết lãnh tụ dùng ngữ khí cảm khái nói ra.

- Như thế nào?

Lâm Hi nhíu mày, nghe Thị Huyết lãnh tụ có ý khác.

- A, chúng ta đi vào trong nói sau.

Thị Huyết lãnh tụ nói xong, Lâm Hi đi theo.

- Lâm lão đệ..., Lá gan của ngươi đúng là lớn nha, dám đem nguyên thần độn tới phần mộ tử vong. Mặc dù chúng ta cắm rễ ở đây và Hải ngoại thập phái cũng không dám tiến vào phần mộ tử vong đâu. -- có biết hay không, người ở đây gọi nơi đó là phần mộ nguyên thần.

- Cái tên này không phải gọi loạn, mà là các tu sĩ nguyên thần ở Hải ngoại dùng rất nhiều tính mạng điền vào mới có đấy. Vào lúc ban đầu có nhiều người không cẩn thận đi vào; Nhưng về sau rất nhiều người không tin tà đặc biệt đi qua khảo sát..., kết quả nguyên thần mất mạng tại chỗ. Khá tốt ngươi đi tới khối mộ bia là dừng lại. -- Lại nói tiếp, đây cũng là ta sơ sẩy, lúc ấy nếu biết rõ ngươi đi vào thì ta đã ngăn cản rồi.

Thị Huyết lãnh tụ nói.

Người nói vô tình ý, người nghe cố tình. "Thị Huyết lãnh tụ" chỉ cảm thấy Lâm Hi tiến vào đó rất nguy hiểm, bình thường có lẽ chỉ đi vòng vèo. Nhưng mà hắn không biết Lâm Hi đã sớm đi qua hạch tâm của phong bạo, hơn nữa bình yên quay về.

- Ta ở chỗ phần mộ tử vong tìm được thứ này.

Lâm Hi trầm mặc một lát, mở lòng bàn tay cầm "Tinh thần châu", "Tinh thần châu" sáng như ngọc, như Dạ Minh Châu tỏa ra hào quang sáng ngời, lòng bàn tay Lâm Hi nhấp nhô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.