- Thật là đáng sợ, hắn thật đạt đến Thuần Dương cảnh!
Mặt đất, trong mắt của Lý Tuyết Cơ lộ vẻ sợ hãi.
Đồng dạng là Thuần Dương cảnh, khí tức trên người Lâm Hi so với bất kỳ cường giả nhất trọng nào mà Lý Tuyết Cơ gặp qua trong Phong Bạo đại thế giới đều phải cường đại hơn rất nhiều.
Trước đó, nàng cũng không có nghĩ qua, cường giả Thuần Dương cảnh lại có thể cường đại đến loại tình trạng này!
Lâm Hi hiện tại chí dương chí cương, cả người thật giống như một đoàn hỏa cầu đang hừng hực thiêu đốt, liếc mắt nhìn đều cảm giác sẽ bị đả thương, chớ nói chi là đi tới gần.
Luyện Khí thập cấp cùng Tiên Đạo nhất trọng mặc dù chỉ là cách xa nhau một cái cảnh giới, nhưng cảnh giới này là lại là khác biệt trời cùng đất, mây cùng bùn, tiên cùng phàm.
Trước lúc Lâm Hi tấn thăng, Lý Tuyết Cơ còn nhiều ít có chút hi vọng có thể đối phó được với Lâm Hi, nhưng mà hiện tại cảm giác được lực lượng cực kỳ khổng lồ, Lý Tuyết Cơ hoàn toàn tuyệt vọng.
Chỉ bằng vào thực lực của mình nàng vĩnh viễn cũng không thể là đối thủ của Lâm Hi.
- Hô!
Tiếng gió rung động, Lâm Hi từ thiên không phiêu đãng xuống dưới.
Tiếu dung trên mặt của hắn, vui sướng trong lòng có thể nhìn ra được.
Rốt cục đột phá cảnh giới, đạt đến Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh, từ nay về say chính là một bước lên trời, tiên phàm hữu biệt. Đặt ở trong tông phái chính là Đệ tử chân truyền tiêu chuẩn, trước kia không thể so sánh nổi.
Lâm Hi hiện tại cảm giác hít thở một hơi đều có đại lượng Thuần Dương tiên khí từ trong hư không ức vạn vị diện cuồn cuộn không ngừng mãnh liệt mà đến. Toàn thân từng cái lỗ chân lông đều phụt lên khí tức Thuần Dương chí dương chí cương, đó là một loại cảm giác thư thái không cách nào hình dung.
Từ Luyện Khí thập trọng đến Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cấp, thực lực của Lâm Hi tăng cường không chỉ là gấp mười lần, lực lượng cường đại mang đến chính là tự tin cường đại, hiện tại mặc dù tình cảnh cũng không có thay đổi, vẫn là đang ở một cái Phong Bạo đại thế giới xa lạ, nhưng mà trong lòng Lâm Hi lại là tâm thần đại định, xa không giống như trước kia lo lắng chính mình sẽ bị vây công.
- Đi thôi, lúc này rời đi thôi.
Lâm Hi nhìn Lý Tuyết Cơ một cái, thản nhiên nói.
Vừa mới tấn thăng, bộc phát ra khí tức Thuần Dương mãnh liệt, nhất định sẽ đưa tới chú ý của cường giả Phong Bạo đại thế giới. Lâm Hi cũng không e ngại chiến đấu, cho dù là quần công, nhưng chiến đấu vô ý nghĩ lại là một chuyện khác rồi.
- Ngươi muốn đi nơi nào?
Lý Tuyết Cơ đảo mắt nhìn Lâm Hi, tĩnh mịch nói. Muốn đi chung quy phải có một cái phương hướng, hiện tại Lâm Hi nắm giữ quyền chủ đạo, nàng nhưng không có chuẩn bị chủ động trợ giúp Lâm Hi làm cái gì.
Ý niệm trong đầu Lâm Hi vừa chuyển, trong lòng liền có chủ ý, lặng lẽ cười một tiếng, nói:
- Như vậy đi, đại thọ của Phong Bạo lão tổ sư phụ ngươi không phải là đã tới rồi sao? Chúng ta liền đi nhìn sư phụ ngươi một chút đi.
- ! ! !
Lý Tuyết Cơ cả người kịch chấn, đăng đăng đăng lui lại mấy bước, vẻ mặt như gặp quỷ nhìn Lâm Hi.
Lâm Hi bế quan hơn ba tháng, tính toán thời gian cũng không sai biệt lắm là sinh nhật của Phong Bạo lão tổ sư phụ nàng rồi. Trong khoảng thời gian này Lý Tuyết Cơ kỳ thật vẫn đang trù tính như thế nào đem Lâm Hi dẫn tới chỗ của sư phụ Phong Bạo lão tổ, mượn tay của sư phụ để đối phó với Lâm Hi.
Nhưng mà khi Lâm Hi chủ động nhắc tới, muốn đi bái phỏng Phong Bạo lão tổ, đó chính là một loại tình huống khác rồi. Một sát na này trong lòng Lý Tuyết Cơ thậm chí có một loại cảm giác nổi dậy, tựa hồ tất cả ý niệm cùng ý nghĩ trong đầu của mình đều ở trước mắt Lâm Hi không có chỗ nào che giấu, bại lộ không thể nghi ngờ.
- Làm sao? Ngươi không muốn sao?
Lâm Hi giống như cười mà không phải cười nói.
Một sát na này, trong đầu Lý Tuyết Cơ chuyển qua rất nhiều ý niệm, mạnh mẽ cắn răng một cái, hạ quyết tâm. Thực lực Lâm Hi càng ngày càng cao, mỗi ngày qua đi hắn đều đang tiến bộ.
Nếu như còn có một cái cơ hội đối phó với hắn, liền chính là sư phụ Phong Bạo lão tổ của mình, sau này sợ rằng cũng không báo được thù của sư huynh rồi, cũng lại vô pháp thoát khỏi không chế của Lâm Hi.
- Hiện tại tính mạng của ta bị nắm trong tay của ngươi, ngươi là dao thớt, ta là thịt cá, ngươi muốn cái gì ta còn có thể ngăn cản được sao!
Lý Tuyết Cơ hừ lạnh một tiếng, một bộ dáng bị hiếp bức.
Lâm Hi cười nhạt một tiếng, chủ ý của Lý Tuyết Cơ làm sao giấu diếm được hắn. Bất quá hắn cũng không nói ra, thực lực cường đại, mang đến chính là tự tin cường đại.
Hắn muốn tìm được phương pháp rời đi khỏi cái thế giới này, đầu tiên phải nhập vào trong cái thế giới này, sau đó mới có thể dò thăm tin tức. Mà không chút nghi ngờ nào, Phong Bạo lão tổ chính là một điểm rất tốt để bắt tay vào làm.
Cường giả Tiên Đạo cảnh là ý nghĩ duy nhất hắn nghĩ đến ở trong cái thế giới này, tiếp theo, là một tán tu, tu vi của Phong Bạo lão tổ chắc chắn sẽ không quá cao, như vậy Lâm Hi đối phó cũng sẽ dễ dàng, không sợ lão có thể lật trời.
Hơn nữa đánh không lại, chạy cũng là có thể. Ít nhất trên người hắn còn có ba đầu mộc bài của Túng Vân tiên thú.
- Ông!
Lâm Hi lần nữa tế lên Tiểu động thiên pháp khí, bá một tiếng nhanh chóng thu nhỏ lại, nhanh như chớp nhập vào trong miệng Lý Tuyết Cơ, phụ ở trên thân thể nàng.
Từ thủy tinh cung dưới mặt đất rời đi, Lý Tuyết Cơ một người lẻ loi độc hành, trên đường thấy được rất nhiều Tiên Đạo cường giả đều là bị quang mang tấn thăng lúc trước của Lâm Hi hấp dẫn, hướng tới thủy tinh cũng dưới mặt đất mà đi.
Ánh mắt của Lý Tuyết Cơ nhìn theo những người này đi qua, đôi môi nhiều lần giật giật, muốn nói cho những người này Lâm Hi đang ở trong miệng của nàng, nhưng mà mấy lần mấp máy đều không thể nói ra miệng.
'Hắn là dao thớt, ta là thịt cá', tính mạng của nàng đang ở trong tay Lâm Hi. Lâm Hi như thế nào tạm không nói đến, nhưng mà Lâm Hi muốn giết chết nàng chỉ là chuyện một ý niệm.
- Ai!
Thở dài một tiếng, trong mắt Lý Tuyết Cơ hiện lên một tia mất mác thật sâu, sau đó hướng về phía tây mà đi.
Ở Phong Bạo đại thế giới, cường giả lợi dụng hoàn cảnh phong bạo cường đại để tu luyện đếm không hết, đạt tới trình độ nhất định liền có xưng hào thành danh của riêng mình, mà có thể lấy Phong Bạo làm danh, phần lớn là cường giả trong đó, tỷ như Phong Bạo tà quân, Phong Bạo chi nha, Phong Bạo chân quân, Phong Bạo nộ ma..., Phong Bạo lão tổ chính là một người trong số đó, có thể dạy dỗ ra hai gã đệ tử Lục quả Thánh Vương cũng đủ để thấy sự cường đại của hắn.
Ở phương hướng tây bắc, bạo phong cùng băng tuyết đan vào như mưa, một phiến khu vực có diện tích khổng lồ. Ở ven khu vực này có thể nhìn thấy một tòa sơn mạch dài đến trăm dặm, như cuộn sóng chập chùng, sơn mạch toàn thân trong suốt, giống như băng tinh.