Thần Tọa

Chương 1121: Chương 1121: Rời đi




- Aizz!

Thở thật dài một tiếng, Công Thâu Mộ Long vươn tay ra.

Bên kia, Lâm Hi giao Thuần Dương Tiên Đan giao cho Lạc Anh Tiên Tử cũng không đi quản nữa, trực tiếp đi về phía Tạp Mễ Lạp

- Chủ nhân, có hay không...

Tạp Mễ Lạp nhìn qua Lâm Hi, vẻ mặt cười hì hì, trong tươi cười có vẻ ám muội nói không nên lời.

- Không có.

Lâm Hi xụ mặt, cắt đứt lời Tạp Mễ Lạp.

- Cái kia có hay không...

Hấp Huyết Nữ Vương vẫn không chịu từ bỏ.

- Không có.

Lâm Hi xụ mặt.

- Ta còn không có...

Tạp Mễ Lạp nói.

- Không có.

Lâm Hi mặt lạnh như băng nói.

- Khanh khách, chủ nhân, ta cũng không nói gì mà, ngươi gấp gáp như vậy làm gì?

Tạp Mễ Lạp ôm lấy tay mịn tuyết trắng, vẻ mặt đùa giỡn:

- Ta chỉ là hỏi ngươi có tăng công lực lên không thôi mà?

- Ngươi muốn ăn đòn phải không?

Lâm Hi mặt đỏ bừng, giương cánh tay lên, oán hận nói.

Yêu tinh này, trong mắt có còn chủ nhân như hắn không, rõ ràng dám lấy hắn ra làm trò đùa, xem lúc không có người làm sao mình thu thập nàng.

Trong sơn động chỉ còn lại năm người một sủng, nghỉ ngơi trong chốc lát, Công Thâu Mộ Long mượn nhờ "Thuần Dương Tiên Đan" mà Lâm Hi, cũng đã khôi phục lại được thực lực của chân truyền đệ tử "Tiên Đạo Cảnh" .

-- Lâm sư đệ, tới đây một chút a. Các ngươi đã xuất quan. Giờ có một chuyện phải thương lượng với các ngươi một chút.

Tô Tự thấy thời cơ không sai biệt lắm liền gọi Lâm Hi và Lạc Anh Tiên Tử qua.

- Tô sư tỷ, làm sao vậy?

Lâm Hi và Lạc Anh Tiên Tử đều tụ qua.

Tạp Mễ Lạp trong lòng hiểu rõ, cười hắc hắc, yên lặng nhìn mọi người.

-= Lâm sư đệ, Lạc Anh sư muội, ngươi xem, chúng ta đã ở chỗ này thật lâu. Trước kia là vì cấn các sư đệ sư muội khác nên không dám mạo hiểm hiểm. Nhưng hiện giờ đã không có gì lo lắng nữa, thương thế của ngươi cũng dần dần chuyển biến tốt đẹp, các ngươi xem, chúng ta giờ cũng nên cân nhắc rời khỏi đây được rồi.

Tô Tự nghiêm mặt nói.

- Sư tỷ nói có lý, hiện giờ trong tông đang là lúc cần chúng ta hỗ trợ. Chúng ta ở chỗ này quá thật đã quá lâu rồi.

Lạc Anh Tiên Tử vẻ mặt suy tư nói.

- Sư muội, nói đúng.

Tô Tự trong nội tâm cười to, đợi đúng là câu này của ngươi. Lập tức, lập tức nói kết quả thảo luận giữa nàng và Tôn Vĩ Tín, Công Thâu Mộ ra.

Hai người nghe xong lời của Tô Tự đều lắp bắp kinh hãi.

- Tô sư tỷ, ngươi bảo Lạc Anh sư tỷ đi cùng với ta, còn các ngươi thì quay lại các trụ sở khác sao?

Lâm Hi giật mình nói.

Lạc Anh Tiên Tử bên tai ửng đỏ, nhìn thoáng qua Tô Tự, cũng không biết nghĩ tới điều gì.

- Sao hả, không muốn?

Tô Tự trừng mắt liếc Lâm Hi.

- Vậy cũng không phải... chỉ là quá mức bất ngờ thôi.

Lâm Hi chần chờ một chút nói. Dùng quan hệ giữa hắn và Lạc Anh Tiên Tử hiện giờ cũng không có cấm kỵ cả, bất quá cũng như hắn nói, quyết định này của ba người cũng khiến hắn có chút giật mình.

- Đây là quyết định mà ba người chúng ta thương lượng. Thuần Dương chi thể của sư muội còn chưa tốt, thực lực cũng không khôi phục. Ở loại tình huống này, rất nhiều hành động mà chúng ta bạn bạc nàng đều không tham gia được. Như vậy, chúng ta cũng bó tay bó chân, nàng cũng nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, còn không bằng để nàng tạm thời đi theo ngươi. Dù sao ngươi sớm muộn gì cũng phải quay lại Thần Tiêu Sơn, đến lúc đó lại để nàng quay về tông là được.

Tô Tự nói, tuy rằng không thiếu ý tứ tác hợp Lâm Hi và Lạc Anh Tiên Tử, nhưng kỳ thật cũng đã trải qua suy nghĩ kĩ càng.

Tô Tự bọn hắn tiến đến trợ giúp đệ tử Tiên La Phái khác, khó tránh tránh khỏi phải giao thủ với yêu ma Tiên Đạo Cảnh. Dùng tình huống của Lạc Anh Tiên Tử hiện giờ, một khi đụng phải Địa Ngục Yêu Ma, tất nhiên chỉ có đường chết.

Thay vì đẩy nàng vào hiểm cảnh, còn không bằng để cho nàng đi theo Lâm Hi, hai người còn có thể một đường song tu, cùng nhau xúc tiến, khôi phục công lực.

- Như vậy...

Lâm Hi như có điều suy nghĩ. Cẩn thận suy nghĩ, Tô Tự nói cũng không phải không có đạo lý. Hơn nữa, cẩn thận tính ra, hắn lần này đến đây cứu viện đệ tử Tiên La Phái cũng trì hoãn ở đây rất lâu rồi, cũng nên đến lúc quay lại "Dục Huyết Chi Hoàng" rồi.

- Không biết sư huynh bọn hắn ra sao rồi?

Lâm Hi trong đầu đột nhiên xẹt qua một ý niệm.

Hắn tuy rằng cỡi Tứ Cực Đại Uyển, đi đường nhanh hơn một chút. Nhưng ở thời gian trì hoãn ở không gian "Tiên La chi nhận" cũng rất dài, vì giúp Lạc Anh Tiên Tử chữa thương nên đã trọn vẹn chậm trễ hơn hai mươi ngày, tính cả lộ trình nữa thì còn dài hơn.

Trái lại bọn Tôn Ất, Thẩm Canh, Hoàng Lượng tuy rằng chạy đi tốc độ chậm một chút, nhưng "Chân truyền đệ tử" cũng chậm không quá nhiều. Hơn nữa, cứu được người liền đi, căn bản không trì hoãn bao nhiêu cả.

Lâm Hi trong nội tâm phỏng đoán, có thể mười ngày trước, bọn hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, quay về "Dục Huyết Chi Hoàng" rồi cũng nên.

- Tiểu tử, ngươi là một nam nhân, ta cũng không cần hỏi. Chỉ thông báo cho ngươi một tiếng thôi, mấu chốt vẫn là ở chỗ Lạc Anh sư muội, sư muội ngươi cảm thấy thế nào?

Tô Tự trực tiếp nhìn về phía Lạc Anh Tiên Tử.

...

Lâm Hi.

Trong sơn động im ắng, dưới các ánh mắt nhìn qua, Lạc Anh Tiên Tử cũng không khỏi khuôn mặt ửng đỏ, đều là "Chân truyền đệ tử" thân phận địa vị không dưới nàng, ý tứ của mọi người sao nàng lại không rõ chứ?

Tô Tự mặc dù nói có đạo lý, nhưng chân chính luận ra..., nàng là một đệ tử Tiên La Phái kỳ thật phải nên đi theo mọi người quay về Tiên La Phái mới phải.

Bất quá, trứng chọi đá, tình huống hiện giờ của nàng quả thật cũng không giúp gì được mọi người.

- Ân.

Lạc Anh Tiên Tử rốt cục nhẹ gật đầu, thanh âm không lớn lắm nhưng Tô Tự lại cười ha hả:

- Ha ha ha, sư muội, chuyện cứ quyết định vậy đi. Ngươi và tiểu tử kia đi Dục Huyết Chi Hoàng, ta và Tôn sư đệ, Công Thâu sư đệ bọn hắn đi tìm các sư huynh đệ đồng môn khác.

Tôn Vĩ Tín cũng mắt sáng rực lên.

Liên minh giữa Thần Tiêu Tông và Tiên La Phái còn dừng lại ở trên giấy, chuyện này đều xuất phát từ Lâm Hi và Lạc Anh Tiên Tử, hôm nay do bọn hắn đến xúc tiến quả thật không có gì tốt hơn

Hắn và Tô Tự biểu hiện ra có vẻ như là thúc đẩy Lâm Hi và Lạc Anh Tiên Tử, nhưng thật chất cũng không phải không cân nhắc vì hai phái. Đợi đến lúc Lạc Anh Tiên Tử và Lâm Hi cùng lúc xuất hiện ở Thần Tiêu Sơn, cái này phải đối với hai phái đều cực kỳ có lợi.

Cái này cực kỳ hữu ích trong việc trợ giúp hai phái hình thành liên minh chính thức, ngày sau đệ tử hai phái ở bên ngoài công thủ tương vọng, cùng nhau tiến thối, đây mới là liên minh kiên cố, có thể khiến cho người của ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A kiêng kị.

-Tốt rồi, chuyện cứ quyết định vậy đi. Chuẩn bị một chút, hôm nào lên đường đi.

Cứ như vậy, dưới Tô Tự dẫn đầu, ba người cùng nhau quyết định, "Phân công" giữa mọi người cứ như vậy được lập ra.

Xác định rời khỏi vị diện "Tiên La chi nhận", trong lòng mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.