Thần Tọa

Chương 339: Chương 339: Tấn chức nội môn




Hấp Huyết Nữ Vương sau khi sống lại cường đại không thể tưởng tượng nổi. Rõ ràng ngay cả "Ngũ Thải Họa Phảng" cũng có thể ngạnh kháng. Hiển nhiên, sau đoạn thời gian sống lại, Tạp Mễ Lạp cũng từ chỗ Thần Tiêu Tông phó chưởng môn nhận được không ít chỗ tốt.

Mỗi một kích của nàng đều cường đại đến không thể tưởng nổi.

Thượng Quan Dao Tuyết là tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh cũng không phải dễ gây như vậy. Lần này tông môn tranh tài, đại lượng đấu pháp, cộng thêm pháp khí trợ giúp nên cũng hung hãn đến rối tinh rối mù.

- Yêu tinh, xem chiêu! Tinh Vệ đại pháp!

Thượng Quan Dao Tuyết dựng mày, thấy Hấp Huyết Nữ Vương cường hãn, lập tức tế lên tuyệt chiêu ẩn giấu.

Đối với Hấp Huyết Nữ Vương, lúc trên Tài Quyết Phong, cách nhìn của Thượng Quan Dao Tuyết đối với nàng kỳ thật đã thay đổi không ít. Đặc biệt Hấp Huyết Nữ Vương vì Lâm Hi nên cuối cùng bị Hộ Pháp trưởng lão hủy diệt, càng giành được sự tôn trọng từ nàng.

Thượng Quan Dao Tuyết thậm chí từng nghĩ, nếu như Tạp Mễ Lạp trọng sinh, nhất định phải đối tốt với nàng một chút.

Bất quá, lúc chính thức thấy Tạp Mễ Lạp trọng sinh thì Thượng Quan Dao Tuyết căn bản không cách nào "Chung sống hoà bình" với nàng như trong tưởng tượng được!

Yêu tinh này, thật sự quá đáng hận rồi. Rõ ràng lại câu dẫn Lâm Hi!

Bình dấm chua trong lòng thiếu nữ cũng bị đánh ngã rồi.

Rầm rầm rầm!

Khí tức mãnh liết khiến phòng Lâm Hi bị nổ đến rối tinh rối mù. Một tiếng ầm vang, gian phòng mà Lâm Hi đã ở mấy tháng trực tiếp bị đánh sập.

- Aizz!

Lâm Hi đau cả đầu. Nhìn xem hai nữ nhân đấu thành một đoàn, thế như nước với lửa trong nội tâm một hồi vô lực, thở một hơi thật dài, sau đó dứt khoát mặc kệ, đi ra.

Cũng may mắn là hắn đã mua "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại", bằng không giống như trước kia, cất dấu mọi thứ ở trong phòng thì đoán chừng tổn thất sẽ rất lớn. Về phần gian phòng sụp đổ, một gian phòng mà thôi, tiên đạo thế giới cũng không thèm để ý, huống chi, Lâm Hi rất nhanh sẽ chuyển vào nội môn, cũng không còn ở bao lâu nữa.

Bất quá, bồi thường một ít giá trị công huân, lại không thể tránh khỏi!

- Chậc chậc, những nữ nhân này, thật sự quá hung mãnh rồi!

Cách đó không xa, Địa Ngục Ma Long len lén đánh giá hai nữ nhân tiếp tục đấu thành một đoàn, rất có khí thế "Không triệt để hủy chỗ ở Lâm Hi sẽ không dừng tay", âm thầm líu lưỡi.

May mắn Ma Đồ ta hiện giờ một không tìm một ai khác, nếu cũng như chủ nhân, cua được hai người, vậy thì lật trời rồi!

Giờ khắc này, Địa Ngục Ma Long rất đồng tình với chủ nhân nhà mình.

Lâm Hi nhìn trong chốc lát, phát hiện trận chiến đấu này, trong thời gian ngắn không thể nào chấm dứt. Trong nội tâm khẽ động, quyết định dứt khoát đi hoàn thành "cuộc thi tấn thăng", trực tiếp chuyển vào trong khu nội môn, như vậy cũng sẽ không có quá nhiều vấn đề nữa.

- Ma Đồ, tới.

Lâm Hi chiêu ra tay.

- Chủ nhân, đã đến...

Thân hình Địa Ngục Ma Long tháo chạy, lướt đi như thiểm điện. Đối với Địa Ngục Ma Long mà nói, nịnh bợ chủ nhân, vĩnh viễn cao hơn tất cả, như một pháp tắc vậy.

- Đi thôi. Đi với ta đến Cạnh Kỹ Đại Điện.

Lâm Hi nói.

Lúc hai nữ nhân ra sức ghen tuông, công kích chẳng thể phân biệt được địch ta. Lâm Hi tự mình hiểu lấy, sau khi đoán được trận đấu này sẽ không có người bị thương lập tức liền quyết định rút khỏi.

Bá!

Thân hình lướt đi, Lâm Hi lập tức liền mang theo Ma Long, tiến đến Tấn Thăng Đại Điện.

Đối với "Cuộc thi tấn thăng" trong tông phái, Lâm Hi rất quen thuộc. Rất nhẹ nhàng liền thông qua được cuộc thi của "Tấn Thăng Đại Điện". Bất quá, dựa theo quy tắc Thần Tiêu Tông quy tắc, minh bài và chỗ ở của nội môn đệ tử đều cần thời gian nhất định để một lần nữa an bài, đại khái cần bảy, tám ngày. So với thời gian "Ký danh đệ tử" tấn chức "Ngoại môn đệ tử" còn lâu hơn một chút.

Thần Tiêu Tông mỗi lần tấn chức, đều cần một mặt minh bài khác

Minh bài của ngoại môn đệ tử chỉ có thể ra vào cấm chế sơn môn, không thể tiến vào cấm chế nội môn. Mà minh bài của nội môn đệ tử lại có thể đồng thời xuất nhập nội môn và ngoại môn. Mỗi lần có một đệ tử mới tấn chức, đều cần chế ra một minh bài mới, hơn nữa khắc pháp trận xuất nhập vào đó.

Những cái này đều cần thời gian cả!

Lâm Hi mang theo Địa Ngục Ma Long, đi dạo một vòng trên núi, đến trời tối mới quay lại chỗ ở.

Đại điện trước kia sớm đã tường đổ, một bộ hoang vu, tiêu điều, phảng phất đã hoang phế mấy trăm năm. Ở trước phế tích, Lâm Hi thấy được Tạp Mễ Lạp.

- Dao Tuyết đâu rồi?

Lâm Hi hỏi.

- Bị ta nói vài câu liền nổi giận đùng đùng rời đi rồi.

Hấp Huyết Nữ Vương dựa vào một cây trụ gãy, cười mỉm, phảng phất như đánh thắng một trận:

- Tiểu cô nương, vẫn quá mức thiếu kinh nghiệm!

- Hai ngươi các ngươi không thể ở chung hòa bình sao?

Lâm Hi nhìn qua chỗ ở bị phá hủy nói.

- Không thể.

Hấp Huyết Nữ Vương cười tủm tỉm lắc đầu.

Mà ngay cả Địa Ngục Ma Long bên cạnh cũng không cần suy nghĩ lắc đầu theo.

Muốn hai nữ nhân hung hãn này ở chung hòa bình, quả thực là nói giỡn!

- Bất quá, ngược lại cũng không phải không được.

Tạp Mễ Lạp đột nhiên nói, sâu trong đôi mắt hiện lên hào quang ranh mãnh.

- Cái gì?

Lâm Hi vô thức hỏi một câu, bất quá sau khi hỏi xong, đã biết rõ không ổn.

Quả nhiên, Hấp Huyết Nữ Vương vẻ mặt cười hề hề nói:

- Rất đơn giản, trừ phi chủ nhân "ăn" nàng!

- Xem như ta chưa nói!

Lâm Hi lắc đầu.

Nói đùa gì vậy, các nàng hai người không có gì gặp mặt đã đánh thành như vậy, nếu ở cùng một chỗ, mỗi ngày gặp mặt, vậy không biết sẽ đánh thành bộ dáng gì nữa.

- Đúng rồi, Phó chưởng môn sau khi mang ngươi rời đi đã xảy ra chuyện gì. Thực lực ngươi bây giờ sao lại cường đại như thế?

Lâm Hi hỏi, rất sáng suốt chuyển dời chủ đề.

Trên mặt Tạp Mễ Lạp lộ ra thần sắc nhớ lại, cuối cùng không dây dưa ở chuyện "Thượng Quan Dao Tuyết" nữa.

- Chuyện này, nói ra rất dài dòng...

Tạp Mễ Lạp thoáng cái hóa thành một đạo ảo ảnh, xuất hiện ở bên người Lâm Hi, sau đó ngồi xuống, thần sắc không khỏi thổn thức... Ban đầu trên Tài Quyết Phong, Tạp Mễ Lạp cự tuyệt Hộ Pháp trưởng lão, trong nội tâm đã có giác ngộ về cái chết. Tạp Mễ Lạp cũng không phải lần đầu đối mặt với uy hiếp tử vong, nhưng một lần kia lại đến gần tử vong nhất

Chuẩn xác mà nói, Tạp Mễ Lạp kỳ thật đã chết qua một lần rồi!

Lúc thân thể Tạp Mễ Lạp nát bấy, bị hút vào trong không gian vị diện vô cùng, dựa theo ý nghĩa bình thường thì kỳ thật đã chết rồi. Nhưng thần thông của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.

Hắn không chỉ khiến thời gian đảo lưu, thu thập máu tươi nàng về, mà còn ngưng tụ ra thân thể nguyên thủy của nàng nữa.

- Chuyện sau đó, cũng tương đối đơn giản...

...

- Nói như vậy, trên Thần Tiêu Sơn chỉ qua mấy tháng, nhưng chỗ mà Phó chưởng môn đưa ngươi đi kỳ thật đã qua mấy trăm năm rồi sao? !

Lâm Hi nói.

- Ân.

Tạp Mễ Lạp thần sắc trịnh trọng nhẹ gật đầu:

- Ý thức của ta rất yếu ớt, nhưng có thể cảm giác được rõ ràng, tốc độ chảy thời gian ở không gian kia nhanh hơn chỗ này nhiều lắm. Hơn nữa khắp nơi đều tràn ngập năng lượng vàng óng ánh. Nếu như không phải đã qua mấy trăm năm, linh hồn của ta cũng không thể hồi phục tốt như vậy được.

Trong mắt Tạp Mễ Lạp tràn đầy kính sợ.

Thần thông của cường giả Tiên Đạo, theo ánh mắt của nàng kỳ thật đã như thần chính thức rồi. Tạp Mễ Lạp cho tới giờ cũng chưa từng nghĩ qua, sau khi nàng chết còn có thể lần nữa sống lại!

Đối với Thần Tiêu Phó chưởng môn, Tạp Mễ Lạp tràn ngập cảm kích.

- Về sau, nếu có năng lực, lại đi báo đáp Phó chưởng môn a.

Lâm Hi nói.

Hắn tự mình hiểu lấy, Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn cao minh hơn hắn gấp trăm vạn lần, dùng năng lực hắn hiện giờ, căn bản đừng nói chuyện hồi báo. Chỉ có thể chờ tương lai tu vi tăng lên rồi xem thử có khả năng hồi báo không.

- Đúng rồi, người này là ai thế?

Tạp Mễ Lạp đột nhiên chỉ vào Địa Ngục Ma Long đã biến hóa thành như một đầu xà ở bên người Lâm Hi, trong mắt lóe ra hào quang giảo hoạt:

- Sao trước kia chưa từng gặp qua?

Lâm Hi trong nội tâm chấn động, loại thần sắc này hắn quá quen thuộc. Đó là biểu lộ lúc Hấp Huyết Nữ Vương đói khát lại nhìn thấy đồ ăn.

Chỉ có Địa Ngục Ma Long vẫn không tự biết, híp mắt, vẻ mặt nịnh nọt:

- Tạp Mễ Lạp tiểu thư xinh đẹp mỹ lệ, ta là ma sủng mới của chủ nhân, Ma Đồ. Chủ nhân trước kia một mực nhắc tới ngươi, trông thấy ngài thật sự rất cao hứng...

- Vậy sao?

Hấp Huyết Nữ Vương một mảnh hưng phấn, trong mắt còn lóe ra hào quang nguy hiểm. Nói xong, trước khi Địa Ngục Ma Long kịp phản ứng đã mãnh liệt ôm đồm qua, hai khỏa răng nanh sâm bạch, sắc bén đột nhiên cắn xuống, cắm vào cơ thể Ma Đồ:

- Trông thấy ngài, ta cũng thật cao hứng đấy!

- Ah!

Trong tiếng kêu gào thảm thiết của Địa Ngục Ma Long, máu tươi bắn lên, máu tươi đổ ra, dũng mãnh tiến vào trong miệng Hấp Huyết Nữ Vương.

Lần đầu tiên, Địa Ngục Ma Long gặp một người không nghe lời mã thí tâng bốc của hắn một chút nào cả. Ân, chuẩn xác mà nói, là một con dơi!

Nữ nhân ah! Quả nhiên không có ai tốt!

Địa Ngục Ma Long dùng sức giãy dụa, trong nội tâm khóc rống.

Cú vỗ mông ngựa này, đã vỗ không rồi!

... ...

Thời gian kế tiếp, Lâm Hi vượt qua trong tu luyện

Vài ngày sau đó, bọn người Khổng Kinh Thế, Đỗ Duy Ma, Yến Kỷ Đạo liên tiếp đến chỗ Lâm Hi chúc mừng.

Tuy rằng trên danh nghĩa, là tới chúc mừng Lâm Hi đoạt được quán quân "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng", bất quá trên thực tế cũng giống như sau khi sĩ tử đỗ trúng Trạng Nguyên, đồng hương, đồng học đến bái phỏng như tại thế tục vậy, đều là mượn đó để kéo gần quan hệ.

Lâm Hi đoạt được quán quân Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, lại phá tan Khí Tiên Kỳ, về sau tất nhiên tiền đồ vô lượng. Mọi người tự nhiên mượn cơ hội này để kéo gần quan hệ một chút. Về phần Lâm Hi, cũng không tỏ thái độ gì cả.

Mọi người trên đấu trường là đối thủ của nhau, nhưng xuống đài, chính là đồng môn sư huynh đệ. Hơn nữa, bọn người Khổng Kinh Thế đều là "Đệ tử đạo thống", tương lai nhất định sẽ là "Chân truyền đệ tử", nói không chừng sau này sẽ có chỗ nào đó cần đối phương trợ giúp cũng nên.

Dù sao, bằng hữu nhiều chung quy cũng không có gì xấu.

Điểm này, Lâm Hi đã nếm qua đủ thiệt thòi từ chỗ Long Băng Nhan rồi!

Thời gian vài ngày, Lâm Hi nghênh đón một đám lại một đám người đến bái phỏng, cơ hồi nối liền không dứt. Bất quá, trong đám người bái phỏng, cũng không có Lý Phần Đính, Sở Vân Vũ và Long Đan Ny.

Ba ngày sau đó.

Ầm ầm!

Một đạo tinh khí từ hướng tây bắc phóng lên trời, hạo hạo đãng đãng, chấn động toàn bộ Thần Tiêu Sơn.

Lý Phần Đính rốt cục cũng đột phá bình cảnh, đạt đến Khí Tiên Kỳ!

Sáu ngày sau đó, lại một đạo tinh khí phóng lên trời.

Bất quá, đạo khí tức thứ ba phá tan Khí Tiên Kỳ này lại vượt quá dự liệu của mọi người. Không phải Khổng Kinh Thế, cũng không phải Yến Kỷ Đạo, cũng không phải Long Đan Ny, lại càng không phải Tần Quan, mà là "Sở Vân Vũ"!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.