Đây là một loại sinh vật kỳ dị, toàn thân Lôi Vân quấn quanh, lớn lên mặt xanh nanh vàng, trán sinh mắt, lưng đeo hai cánh, hai chân phảng
phất như móng vuốt của Ưng điêu, thần sắc hung thần ác sát, phảng phất
như quỷ thần vậy, cực kỳ khủng bố!
Nó một tay cầm chùy, một
tay cầm tiết, lộ ra ngực bụng, một bộ dạng như muốn đánh. Bất quá, quỷ
dị nhất, cũng khiến người chú ý nhất chính là từng cái lôi cổ đeo trên
bùng đầu sinh vật kia. Trên những lôi cổ kia có khắc văn tự cổ xưa, đã
vượt qua tất cả văn minh và lịch sử của thế gian, mang theo một cổ hương vị Hồng Hoang cổ xưa.
Đầu sinh vật không biết tên kia chính là Lôi Công!
Trong truyền thuyết, Lôi Công là sinh linh cường đại lúc Thiên Địa khởi nguyên đã sinh ra. Là thuộc một trong các thần linh cường đại cổ xưa.
Được thai nghén ra trong lôi điện, là thuộc về lôi điện chi linh, có
được thần thông vô cùng!
Tiêu chí bước đầu tiên đặt móng thành công của Lôi Công đại pháp chính là ngưng luyện ra hình chiếu của Thái Cổ Lôi Công!
Thời gian trong lúc bất tri bất giác trôi qua, Lâm Hi vẫn đứng ở đó
không nhúc nhích, hút vào năng lượng Lôi Đình trong không trung, đồng
thời không ngừng cô đọng lấy Lôi Công chân khí trong cơ thể. Ở sau lưng
Lâm Hi, lúc cô đọng ra Thái Cổ Lôi Công, chân khí vốn cuồng bạo y, phảng phất Liệt Mã khó có thể khống chế cũng dần dần trở nên phục tùng.
Đây là sức mạnh của Lôi Công, là một Lôi Đình chi linh, nó trời sinh đã có được năng lực điều khiển tất cả Lôi Đình rồi.
Lâm Hi ngưng tụ ra hóa thân của Lôi Công liền có được năng lực khống chế đối với lôi điện!
Thời gian trôi qua trong vô thanh vô tức, Lôi Công hóa thân hiện ra sau lưng Lâm Hi cũng càng ngày càng ngưng thực, càng ngày càng rõ ràng. Mà
đồng thời, hắn đối với khống chế Lôi Công chân khí trong cơ thể cũng
đang nhanh chóng tăng cường.
Trong Không Gian Thương Khố, tài liệu chồng chất mà Lôi Đức đạo nhân chuẩn bị đã hoàn toàn biến mất,
năng lượng trong đó đã hoàn toàn bị Lâm Hi hấp thu. Nhưng Lâm Hi vẫn
không mở mắt ra.
Lôi Công đại pháp chỉ vừa tế luyện, cũng
chưa vững chắc. Còn cần tốn hao thời gian đi đánh bóng. Hơn nữa, Lâm
Hi tuy rằng đã sớm đạt được "Lôi Công đại pháp", nhưng vì một mực không
tu luyện, cho nên cũng chưa từng phỏng đoán qua kinh nghĩa của nó.
Hiện giờ tất cả đều là Tòng Linh Khai Thủy, Lâm Hi cần một lần nữa
phỏng đoán, lý giải áo nghĩa của Lôi Công đại pháp. Chỉ riêng về mặt văn tự kinh nghĩa, kinh văn của Lôi Công đại pháp quả thật còn tối nghĩa,
khó hiểu hơn kinh văn của Liệt Dương đại pháp rất nhiều. Rất nhiều chỗ, còn sử dụng một loại cách dùng văn tự cổ xưa, nếu như không phải Lâm Hi từng tu luyện Linh Hỏa, lại hấp thu hai khối Linh Hỏa Chi Thạch, ngộ
tính đề cao thật lớn thì chỉ riêng lĩnh ngộ kinh nghĩa thôi đã rất khó
khăn rồi.
- Liệt Dương đại pháp mặc dù chỉ là tuyệt học Luyện Khí Cảnh, nhưng Xích Long Đại Tiên Thuật sau khi tấn chức lại là tuyệt
học Tiên Đạo Cảnh cấp truyền kỳ. Sao kinh văn của Lôi Công đại pháp còn
khó hiểu hơn cả Liệt Dương đại pháp chứ?
Trong nội tâm Lâm Hi âm thầm kinh ngạc.
Bình thường quy tắc của thế giới tiên đạo là tuyệt học càng cường đại,
văn tự càng tối nghĩa, càng cần ngộ tính cường đại hơn mới có thể lĩnh hội. Ngộ tính không đủ, dù đạt được bí tịch, thậm chí có người chỉ dạy
cũng khó mà lĩnh hội được.
Lôi Công đại pháp có áo nghĩa sâu
như vậy, luận phẩm cấp, chỉ sợ còn trên cả Liệt Dương đại pháp. Bất quá, Đại Lôi chân nhân lưu cho hắn chỉ có một quyển sách, tin tức khác cái
gì cũng không có cả.
Trong nội tâm Lâm Hi thậm chí ẩn ẩn có
một loại hoài nghi, "Đại Lôi chân nhân" có phải hiểu biết về Lôi Công
đại pháp cũng không hơn mình bao nhiêu không. Dù sao, tu vi Đại Lôi chân nhân lúc đó cũng chỉ là Khí Tiên Kỳ.
Hơn nữa, Lôi Công đại
pháp rõ ràng không phải do "Đại Lôi chân nhân" sáng chế, nó còn cổ xưa
hơn rất nhiều. "Đại Lôi chân nhân" chỉ vì tu luyện môn công pháp lôi hệ
này cho nên mới được gọi như vậy.
- Chuyện này, chỉ sợ còn muốn phải hỏi Tạp Mễ Lạp.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tạp Mễ Lạp là Nữ Vương Hấp Huyết, đã từng giao thủ cùng Đại Lôi chân
nhân, tình huống của Đại Lôi chân nhân nàng khẳng định nên biết một ít.
Bất quá, tất cả còn phải đợi đến khi mình đạt đến Khí Tiên Kỳ, từ trong
tay Thần Tiêu Tông phó chưởng môn đoạt lại Tạp Mễ Lạp đã rồi nói sau.
Trong khi tu luyện, không biết ngày đêm.
Ước chừng lúc hiệu lực của Tích Cốc đan trong bụng sắp triệt để biến mất thì Lâm Hi liền mở mắt.
- Tốt rồi, thành công rồi!
Lâm Hi mở to hai mắt.
- Thử uy lực một chút xem!
Lâm Hi bàn tay run lên, một đạo lôi điện bắn ra, oanh một tiếng, rơi
vào trên hư không. Tiếp theo Phong Lôi đại tác, lôi điện tung toé, không gian trong Không Gian Thương Khố mãnh liệt nổ tung lên, giống như can
trường thuốc nổ mấy ngàn cân vậy.
Loại uy lực này, sợ rằng dù là một ngọn núi cũng bị đánh sụp.
- Mới chỉ cảnh giới tiểu thành, rõ ràng đã có loại uy lực này, quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Lâm Hi trông thấy một màn trước mắt cũng thầm giật mình.
Đặc tính của "Liệt Dương đại pháp" ở chỗ rừng rực và thiêu đốt, hủy
diệt tất cả. Mà đặc tính của "Lôi Công đại pháp" ở ngay chỗ bạo tạc. Chỉ một chưởng tùy ý đã bộc phát ra uy lực như thế đã rất kinh người rồi.
Dù sao, "Lôi Công đại pháp" của Lâm Hi chỉ vừa luyện thành, hơn nữa,
còn chỉ có cảnh giới tiểu thành. Nhưng chỉ đơn thuần so uy lực thì đã
vượt qua một môn tuyệt học Luyện Khí Cảnh đại thành rồi!
-
Loại uy lực này, quả thực kinh người. Trách không được tuyệt học lôi hệ
được xưng là công kích sắc bén nhất. Chỉ đáng tiếc, Lôi Công đại pháp
của ta cũng chỉ có thể tu luyện tới cảnh giới tiểu thành. Về sau còn
muốn tinh tiến không biết phải tìm tài liệu lôi hệ ở đâu nữa.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tài liệu lôi hệ ở Thế giới tiên đạo là loại thưa thớt nhất trong tất cả tài liệu. Trong giới tự nhiên muốn thành hình, phi thường khó khăn. Độ
khó gấp vạn lần các tài liệu khác.
Cho nên uy lực của "Lôi
Công đại pháp" tuy rằng khiến người kinh hỷ nhưng vấn đề tiếp theo Lâm
Hi phải đối mặt cũng rất hiện thật không có tài liệu tu luyện!
- Được rồi. Chuyện này về sau này hãy nói. Đợi lâu như vậy, cũng nên đi ra rồi!
Lâm Hi tâm niệm vừa động, lập tức đi ra ngoài.
Một viên "Tích Cốc đan" có dược hiệu là hai ngày, dựa theo thời gian
của Tích Cốc đan để tính toán, Lâm Hi đã ở trong Không Gian Thương Khố
của Tiên Đạo Đại Thương Minh bốn ngày rồi. Cũng nên đi ra ngoài rồi!
BA~!
Lâm Hi vỗ lên vách tường, cửa của Không Gian Thương Khố tự động mở ra. Lâm Hi lướt một cái, lập tức liền đi ra ngoài.
Thiết kết tất cả Không Gian Thương Khố tư nhân của Tiên Đạo Đại Thương
Minh đều là từ bên ngoài mở ra khó khăn, từ bên trong mở ra dễ dàng. Bất quá, đại môn tức khai tức hợp, nếu như không có tạp phiến Tiên Đạo Đại
Thương Minh đối ứng, còn muốn tiến vào sẽ rất khó khăn.
Lâm
Hi bước ra khỏi Không Gian Thương Khố tư nhân liếc thấy một người của
Tiên Đạo Đại Thương Minh đứng bên ngoài thông đạo, hơi cong cong thân
thể, chờ đợi mình.
Ánh mắt của hắn né tránh, thần sắc cũng có chút là lạ, có chút mất tự nhiên.
Lâm Hi cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đi tới.
- Vị công tử này, xin chờ một chút. Đây là phía trên để cho ta giao cho ngươi.
Thanh niên đợi ngoài thông đạo cúi người xuống, đưa tới một tấm Thanh Đồng tạp phiến.
Tấm Thanh Đồng tạp phiến này Lâm Hi rất quen thuộc, đúng là tấm mà Lâm
Hi và Thượng Quan Dao Tuyết dùng để tiến vào Tiên Đạo Đại Thương Minh
lúc trước.
- Xin hỏi một chút, cô nương đi cùng ta đâu rồi?
Lâm Hi nhận lấy Thanh Đồng tạp phiến, hỏi.
- Ah, ngươi nói là tiểu công chúa sao?
Thanh niên cúi đầu, thần sắc cực kỳ không được tự nhiên, bất quá thanh âm lại cực kỳ cung kính:
- Tiểu công chúa đi đến Mộng Điệp quán ở bên ngoài. Nàng trước khi đi
đã từng nói qua, nói nếu như sau khi ngươi xuất quan nàng còn chưa trở
lại thì bảo ngươi đi tìm nàng.
- Tiểu công chúa?
Lâm Hi giật mình, biết rõ hắn nói chính là Thượng Quan Dao Tuyết. Xưng
hô thế này phi thường kỳ quái, bất quá Lâm Hi cũng không có hỏi nhiều:
- Đã biết, đa tạ.
Lâm Hi nhẹ gật đầu, bước nhanh đi.
Thẳng đến khi Lâm Hi triệt để đi ra, người kia mới ngẩng đầu, thở dài một hơi thật sâu.
- Thiếu niên này, mới bao nhiêu ah. Sao ánh mắt lại đáng sợ vậy chứ!
Người thanh niên kia xoa xoa cái trán, vẻ mặt lòng còn sợ hãi.
Lâm Hi mới vừa đi ra khỏi Không Gian Thương Khố, ánh mắt lợi hại, ẩn
hàm lôi quang, phi thường đáng sợ. Thực lực của hắn coi như không yếu,
nhưng lúc đối mặt Lâm Hi, rõ ràng căn bản không dám nhìn ánh mắt của
hắn, giống như từ trong linh hồn sinh ra một loại cảm giác sợ hãi vậy!
Đây là khí tức và uy áp của Lôi Công!
Lôi đại biểu cho uy áp của Thượng Thiên, sự phẫn nộ của thần chi. Bất
kể là người hay thú, trời sinh đã có một loại sợ hãi theo bản năng đối
với Lôi Đình.
Lâm Hi cũng không tự mình cảm thấy, nhưng đối
với những người khác , loại uy áp của Lôi Đình này chấn nhiếp linh hồn,
phi thường rõ ràng!
...
Trong phòng khách quý ở
lầu hai, Lâm Hi trong nháy mắt quét qua, một mảnh màn sáng bắn ra, trên
đó liền hiện lên con số trong Thanh Đồng tạp phiến 56000 miếng Tiên La
Đan!
Chứng kiến con số này, mí mắt Lâm Hi nhảy lên một cái.
Tài liệu của "Lục Đức đạo nhân" rất đáng tiền, cái này hắn biết. Chỉ là không có nghĩ đến, Thượng Quan Dao Tuyết rõ ràng có thể bán được giá
cao như vậy. Phải biết rằng, tài liệu trong sáu khu vực ở Không Gian
Thương Khố đã bị hắn đã luyện hóa hai khu vực rồi.
Đặc biệt
Lôi Đức đạo nhân đứng đầu "Lục Đức đạo nhân", tài liệu mà hắn vơ vét
cũng là loại đắt tiền nhất. Lâm Hi vốn đoán chừng, những tài liệu kia có thể bán được 30000 cũng đã không tệ rồi, không nghĩ tới, Thượng Quan
Dao Tuyết rõ ràng bán được nhiều như vậy.
Tiên Đạo Đại Thương Minh là tổ chức buôn bán, mua thấp bán cao, đó là nguyên tắc cơ bản.
Muốn bán những tài liệu này cho Tiên Đạo Đại Thương Minh với giá gốc là chuyện không có khả năng. Thượng Quan Dao Tuyết rõ ràng bán đi với giá
cao như vậy, hoàn toàn vượt quá dự đoán của Lâm Hi.
- Cũng không biết Dao Tuyết làm thế nào bán đi giá cao như vậy.
Trong nội tâm Lâm Hi suy nghĩ nói:
- Hơn 5 vạn Tiên La Đan, nếu như hối đoái thành giá trị công huân tông
phái, vậy chính là hơn 3000 vạn giá trị công huân. Chỉ có điều, đáng
tiếc, từ trong tông phái hối đoái ra vật phẩm dễ dàng, muốn dùng vật
phẩm hối đoái thành giá trị công huân, lại rất khó khăn!
Quy
tắc của Thần Tiêu Tông là giá trị công huân chỉ cần hối đoái rồi, sẽ
không cách nào đổi ý. Muốn chuyển đổi đan dược thành giá trị công huân,
đó là chuyện không thể