Hào khí hiện tại trở nên vô cùng vi diệu, trước khi Lâm Hi xuất hiện, vốn đệ tử ba phái tới đây vì chuyện hai tên đệ tử Thần Tiêu Tông, nhưng mà toàn bộ đệ tử Thần Tiêu Tông được Lâm Hi cổ động mà toàn bộ đứng bên cạnh hắn, ẩn ẩn hình thành xung đột với ba phái.
Tuy mặc kệ
Đâu Suất Cung cùng Thái A Tông đều hi vọng đánh áp Thần Tiêu Tông. Nhưng tuyệt đối không phải phương pháp hiển nhiên vạch mặt nhau ra.
Hiện tại Trần Động Thiên cùng Đặng Dương chỉ có thể mang hi vọng ký
thác vào Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân, hy vọng hai người vẫn còn bảo
trì lý trí như trước khuyên can đệ tử Thần Tiêu Tông.
Ở gần Phong bạo chi môn im ắng, chỉ có âm thanh gào khóc.
Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A và tán tu cùng các đệ tử tông phái khác,
tất cả phải nhìn qua hai người này cả, chuyện này đệ tử Thần Tiêu Tông
và Lâm Hi đều nhìn qua, nhìn thẳng vào Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân,
chờ câu trả lời của bọn họ.
- Hiện tại đành phải nghe hai tên Hư Tiên của Thần Tiêu Tông trả lời thế nào đã.
Trong đám người giữa không trung, Huyền Băng Thánh tử nhìn qua hai
đạo thân ảnh đầy tiên khí và trong nội tâm yên lặng nói thầm.
Trong lòng của hắn có một loại trực giác, mặc kệ Đông Phương Nghi cùng
Lưu Hân hai Hư Tiên nói gì, cơ hồ tất cả đệ tử Thần Tiêu Tông dưới ảnh
hưởng của Lâm Hi đều đứng ra, như vậy đại sẽ bắt đầu từ Bắc băng nguyên.
Nó ảnh hưởng đã không phải vì đại kỳ ngộ của Thất Lạc Chi Địa, cũng
không phải vận mệnh của hai tên đệ tử Thần Tiêu Tông. Sau này sẽ dẫn
phát phong bạo trong thời gian thật dài, chuyện này sẽ ảnh hưởng nhiều.
Chỉ là cho dù là Huyền Băng Thánh tử cũng không cách nào đánh giá,
chuyện này sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ Tiên Đạo Đại Thế Giới. Hoặc tốt hoặc xấu.
Trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, cuồng phong gào thét.
Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân cảm nhận ánh mắt chung quanh và cảm khái ngàn vạn, trăm vị tạp trần.
Trong tiềm thức lý trí nói cho bọn họ hiện tại ba phái vạch mặt không có chuyện tốt gì.
Nhưng mà nhìn thấy ánh mắt của hai tên đồng môn thì tâm của hai người khó giữ được bình tĩnh.
- Tình đồng môn ah...
Trong lòng hai người buồn vô cớ, suy nghĩ miên mãn bất định, ánh mắt
nhìn gió tuyết phong bạo bên ngoài, nhớ lại thời điểm xa xăm.
Không biết vì cái gì khi thấy Lâm Hi và ánh mắt của đám đệ tử Thần Tiêu Tông thì trong lòng hai người rung động, đồ vật sâu trong trí nhớ rốt
cuộc cũng thức tỉnh lại.
Tiên Đạo Đại Thế Giới mạnh được yếu
thua, đây chính là pháp tắc không thay đổi được. Cho dù là tại tông phái cũng có đẳng cấp sâm nghiêm. Địa vị của Hư Tiên vượt xa đệ tử khác.
Nhưng mà trong thế giới vô tận vô cùng hung hiểm. Ở bất cứ nơi nào cũng có khả năng gặp phải nguy hiểm, có thể là người tông phái khác, ma đạo, yêu tộc, có thể là thế giới vũ trụ không biết... Lúc gặp phải nguy hiểm nhất thì thứ dựa vào không phải là tình đồng môn sao?
- Đông Phương Nghi, Lưu Hân, ý của các ngươi là gì?
Đặng Dương cao giọng quát.
Trần Động Thiên cũng chần chờ khi thấy hai người trầm mặc, cảm giác bất an.
Chần chờ chính là biểu hiện bị dao động!
Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân phục hồi tinh thần lại, hai người đưa mắt nhìn nhau, nhìn thấy ánh mắt đệ tử Thần Tiêu Tông thì sau đó thở dài.
- Thật sự xin lỗi! Trần huynh, Đặng huynh, thiếu niên này chính là đệ
tử Thần Tiêu Tông chúng ta, chúng ta chỉ sợ không cách nào cho các ngươi giết hắn được.
Nói xong đều nhìn qua Đặng Dương cùng Trần Động Thiên.
Tuy hai người nói năng uyển chyển nhưng ý cự tuyệt hiện ra rõ ràng.
- Sư huynh!
- Quá tốt!
- Không hổ là sư huynh của chúng ta!
...
Đệ tử trận doanh Thần Tiêu Tông phát ra âm thanh hoan hô kinh thiên.
Trong nội tâm Lâm Hi rốt cục thở ra.
Trong lòng của hắn rõ ràng, hắn chỉ sợ rất khó ảnh hưởng được những Hư
Tiên thực lực cường đại. Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân hai gã Hư Tiên
quyết định vượt qua đoán trước của hắn.
Ầm ầm!
Ngũ lôi oanh đỉnh!
Trần Động Thiên cùng Đặng Dương cả kinh lùi lại mấy bước, sắc mặt vô
cùng tái nhợt. Phía sau hai người đám đệ tử Đâu Suất, Thái A vô cùng xôn xao.
Quá ngoài ý muốn!
Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân quyết định vượt qua dự đoán của mọi người.
Trần Động Thiên cùng Đặng Dương vốn cho rằng đều là Hư Tiên , Đông
Phương Nghi cùng Lưu Hân có lẽ sáng suốt khuyên can đệ tử khác. Nhưng
mà không ngờ hai người đứng về phía Lâm Hi.
Hai người vừa quyết định thì lập tức cải biến lực lượng đối lập.
Thái Nguyên, Đâu Suất Cung, Thái A Tam ba phái tuy nhân số đông, nhưng
mà Thần Tiêu Tông đã có Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân hai gã Hư Tiên, mà Lâm Hi thậm chí còn mạnh hơn Đặng Dương là Hư Tiên thâm niên lâu năm áp trận!
Cho dù như thế nào thì ba phái khó áp chế công kích ba tên cường giả Hư Tiên!
Nhưng mà chuyện này không đơn giản như vậy, càng làm cho bọn họ sợ hãi
chính là hành động Bắc băng nguyên lần này có khả năng triệt để cải
biến cách cục tông phái.
Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới bởi vì
có được Thần Tiêu Tông Lý Trọng Đạo thỏa hiệp nhượng bộ và được Thái
Nguyên Cung che chở, Đâu Suất Cung và đệ tử Thần Tiêu Tông có xung đột,
đối kháng thì loại xung đột đối kháng này sẽ bị Thần Tiêu Tông hòa giải
nhượng bộ.
Ảnh hưởng trong thời gian dài nên đệ tử Thần Tiêu
Tông đối mặt Đâu Suất Cung dần dần hình thành tâm lý sợ hãi, càng làm
xung đột của Đâu Suất Cung tăng cấp. Mà Đâu Suất Cung cũng bằng điểm này cho nên càng cường ngạnh, cũng chiếm được nhiều lợi ích thực tế tăng
thực lực tông phái lên.
Trong Đâu Suất Cung đã có các đệ tử trọng yếu bí mật thảo luận qua.
Chỉ cần sách lược này không cải biến thì trải qua mấy trăm năm, thậm
chí một ngàn năm thì ảnh hưởng của Thần Tiêu Tông càng ngày càng yếu,
thực lực cũng càng ngày càng kém.
Thời điểm danh vọng của
Thần Tiêu Tông rớt xuống ngàn trượng, ngay cả tán tu cũng xem thường
Thần Tiêu Tông thì Đâu Suất Cung có thể chiêu được nhiều đệ tử ưu tú, mà Thần Tiêu Tông sẽ luân lạc thành tông phái nhị lưu, tam lưu, chỉ có thể thu được đệ tử bình thường.
Cứ thế mãi Đâu Suất Cung thực lực càng mạnh, không chiến mà thắng, một lần hành động vượt qua Thần Tiêu Tông.
Bởi vì nguyên nhân này cho nên Đâu Suất Cung vẫn cổ vũ đệ tử tông phái
của mình chén ép đệ tử phái khác. Xảy ra chuyện có tông phái gánh vác!
Nhưng mà ở trong đáy lòng mọi người thảo luận cũng hạ xuống thấp nhất.
Chính là tuyệt đối không được khơi mào đệ tử Thần Tiêu Tông phản kháng đại quy mô!
Con giun xéo lắm cũng quằn, Thần Tiêu Tông còn không phải con giun. Đâu Suất Cung tuy không tới mức sợ Thần Tiêu Tông, nhưng nếu như kích thích Thần Tiêu Tông toàn diện đối kháng thì hậu quả khiến Đâu Suất Cung khó
có thể thừa nhận được!
Thực lực đại phái tiên đạo thứ hai
không phải nói cho có. Nếu như triệt để sinh ra chiến tranh tông phái
thì chính là cấp bậc không chết không ngớt, cho dù là Thái Nguyên Cung
cũng phải tự định giá!
Giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm, tông phái nào cũng không muốn nhìn thấy.
Thái Nguyên Cung cho dù thắng cũng là thắng thảm, loại chuyện này không đáng! Chỉ có thể không công tiện nghi phái khác.
Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân quyết định không thể cải biến, xuất hiện
tình huống Đâu Suất Cung không nguyện ý nhìn thấy nhất.
Rốt
cuộc Bắc băng nguyên xuất hiện tình hình nguy cấp, áp bức đệ tử Thần
Tiêu Tông phản kháng, hơn nữa còn đạt tới cấp bậc Hư Tiên.
Lệ này chính là lần thứ nhất, sẽ có lần thứ hai, thứ ba... Đến lúc đó đệ
tử Thần Tiêu Tông tính tình biến hóa, khi đó phi thường bất lợi cho Đâu
Suất Cung!
- Hết! Lần này quay về chắc chắn bị trọng phạt.
Trong lòng Trần Động Thiên run rẩy lên.
- Đều là tiểu tử Lâm Hi gây ra.
Trong lòng Đặng Dương oán hận nói.
Nhưng mà thực lực Lâm Hi còn có, cho dù hận cũng không thắng được Lâm Hi!
- Ha ha, có ý tứ! Tông phái lần này sẽ có đại sự rồi.
Một gã Luyện khí sĩ Vạn Ma Lĩnh cười to.
Những người khác cũng phát giác khí tức quỷ dị.
- Chuyện hôm nay chắc chắn khó xong. Tuyệt đối không vì vậy mà chấm
dứt, mà chỉ là bắt đầu. Có lẽ đối với Đế Cực Tông mà nói đây cũng là
chuyện tốt. Có thể đánh tan cục diện bế tắc này!
Trong đám người một tên thanh niên nho nhã của Đế Cực Tông ánh mắt lập loè, trong con mắt hiện ra nhiều suy nghĩ.
Trước Phong bạo chi môn, đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái
bạo động. Đặc biệt là đệ tử Đâu Suất, Thái A quen nhìn đệ tử Thần Tiêu
Tông thuận theo, lúc này cảm thụ rung động và bị trùng kích.
Nhân tâm đệ tử ba phái bất ổn, dần dần sinh rối loạn, đúng lúc này này...
Vèo!
Một đạo hào quang màu vàng xé tan bóng tối bay tới nơi này.
Tia sáng này lướt qua và hư không chấn động, trong không khí sinh ra
rất nhiều khí tức màu vàng, một đạo uy áp tinh thần hiện ra, trong nháy
mắt màn sáng màu vàng này tự động hạ xuống, rơi vào trong tay Đâu Suất
Cung Trần Động Thiên.
Đây chính là pháp phù vàng óng, xen lẫn vô số hào quang thật nhỏ, theo sinh tới diệt, từ diệt lại sinh, ẩn ẩn
còn ẩn chứa kim giáp thật nhỏ.
Pháp phù này trang nghiêm, thần thánh, cho dù là phù chiếu của ông trời cũng không uy nghiêm như vậy.
Vừa nhìn thấy pháp phù này người ta không tự giác sinh ra kính sợ.
Trên pháp phù màu vàng này có hai chữ chữ triện cổ.
- Thái Nguyên!
- Pháp phù! Là Thái Nguyên Cung Lý Càn Thiên sư huynh! Hắn đến!
Trần Động Thiên tiếp nhận pháp phù, hoàn toàn hiện ra thần sắc mừng như điên, giống như nhìn thấy cứu tinh vậy.
- Cái gì! Là Lý Càn Thiên sư huynh!
Đặng Dương vui mừng quá đỗi.
Đệ tử ba phái lúc này thần sắc vui vẻ.
- Đi! Lý Càn Thiên sư huynh sắp tới, chúng ta phải nhanh chóng nghênh đón hắn.
Trần Động Thiên không nói hai lời, đột ngột từ mặt đất bay lên và đệ tử Đâu Suất Cung sau lưng cũng mặc kệ, lập tức bay về một hướng. Cùng một
thời gian Đặng Dương cũng bay lên.
- Nhất mạch hàm thiên địa, vận chưởng định giang sơn!
Âm thanh vang vọng trong thiên địa.
Lập tức Ầm ầm một tiếng, sâu trong bóng tối một đạo kim quang bỗng
nhiên nổ tung, lúc này một đạo thân ảnh xuất hiện ở Phong bạo chi môn.
Kim quang này sáng lạn, lúc đầu vẫn còn ngoài trăm dặm, sau đó một lát là cách Phong bạo chi môn vài dặm.