Xem ra tất cả mọi người muốn đạt được chìa khóa lắm sao?
Lâm Hi cười nói, ý tứ của hắn rất nhã nhặn, dường như không bị áp lực của mọi người ảnh hưởng.
Mọi người không nói một lời, nhưng trong ánh mắt kiên định đã biểu hiện rõ ràng. Nếu như Lâm Hi không đáp ứng, vậy thì không dễ dàng rời khỏi nơi đây.
- Giao ra đây, ngươi không xứng có nó!
Một tên "Hoàng triều đại đế" tục tằng trầm giọng nói ra.
- Hừ! Ta muốn nhìn các ngươi ai có thể đoạt!
Một nữ tử quát chói tai, lạnh như cốt tủy, đột nhiên hiện ra sau lưng Lâm Hi. Ầm ầm, mây đen cuồn cuộn, chỉ thấy bảo kỳ bay múa do mấy trăm tên Quỷ Thần Cảnh rậm rạp chằng chịt mang theo.
Được đại quân dẫn lối, một nữ tử mang mũ kim phượng, mặc đế bào, lông mày hàm sát, ánh mắt bễ nghễ, giơ tay nhấc chân chấn động tứ phương.
Oanh!
Bầu trời chấn động, đám mây trên cao biến mất, lập tức đồng thời xuất hiện bên cạnh Lâm Hi.
- Ta muốn nhìn ai dám động thủ?
Mày phượng của nàng nhuếch lên, giống như lưỡi dao cạo, tản mát ra sát khí lạnh thấu xương. Đám đại đế hoàng triều giật mình, trong ánh mắt hiện ra kiêng kỵ thật sâu.
- Huyền Dương Nữ Đế, ngươi có ý gì?
- Trước mặt nhiều đại đế như vậy ngươi tính ăn mảnh sao?
- Hừ! Sẽ không phải nhìn trúng tiểu tử này mang về làm đĩ đực đấy chứ?
- Ta khuyên ngươi tốt nhất nghĩ lại! Chuyện này không thể tầm thường, coi chừng thân tử đạo tiêu, tu luyện thành không.
...
Mọi người không ngừng châm chọc, cũng không sợ nàng tức giận. Nhưng mà hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút kiêng kỵ, không dám quá mức khác người.
Tuy cường giả Quỷ Thần thập trong Tiên Dương Cảnh được gọi là "Đại đế", khai sáng hoàng triều trong Hạch tâm vũ trụ. Nhưng mà nhất dương và thập dương lại không cùng cấp độ. Mà "Huyền Dương Nữ Đế" hoàn toàn là thập dương đại đế cực ít, cũng là đại đế duy nhất là nữ nhân!
Thủ đoạn của nàng tàn nhẫn, sát phạt quả quyết. Mà làm cho nàng kiêng kỵ chính là chiến tích của nàng, trong một hồi tranh phái với hoàng triều, tự mình chém giết một tên Quỷ Thần thập trọng thập dương!
Đây là một người vô tình.
Đây cũng là nguyên nhân mọi người kiêng kỵ.
Châm chọc kiêu khích của mọi người nàng chỉ cười lạnh.
- Ta đã nói thế rồi, ai không nghe cứ thử xem.
Giống như dội chậu nước lạnh, nhìn thấy thần sắc của Huyền Dương Nữ Đế, mọi người mới biết nàng không phải nói đùa. Mà là đang bảo vệ tiểu tử này.
- Ha ha ha ha...
Một tiếng cười dài ngoài ý định, đánh vỡ bình tĩnh là Lâm Hi. Tiếng cười dài này là làm mọi người nhìn sang, vô cùng tức giận.
- Bảo vật trong thiên hạ người có năng lực thì lấy, mạnh được yếu thua vốn là bình thường. Tất nhiên các ngươi muốn thì cứ tới đây, xem ai lấy được.
Giọng vừa dứt và Lâm Hi vỗ ra sau ót một tiếng ầm vang, ánh lửa phun ra, đạo hào quang còn sáng hơn mặt trời xuất hiện, thoáng cái ngăn cản khí tức của đám đại đế.
Bành bành bành!
Mọi người ở đây khiếp sợ, vạn đao hào quang hiện ra, mỗi tiếng nổ là một thái dương xuất hiện, mười thái dương liên tục xếp thành một vòng, hiển hiện sau đầu của Lâm Hi, chiếu rọi hàng tỉ hư không vũ trụ.
- Thập trọng Chân dương?
Nhìn thấy Chân dương sau đầu Lâm Hi thì tên đại đế vốn mỉa mai Lâm Hi bây giờ hiện ra thần sắc kiêng kỵ.
Lâm Hi lúc trước mềm yếu, nhưng giờ khắc này hiển lộ tu vi, mười Chân dương hiển thị khí tức, thậm chí còn muốn áp qua Huyền Dương Nữ Đế hung danh lừng lẫy. Mười Chân dương xoay tròn, mười đạo thái dương chân hỏa ẩn ẩn dung làm một thể, hình thành hư ảnh Chân dương càng lớn, hiển hiện sau đầu Lâm Hi.
Đó là thập trọng Chân dương đỉnh phong, tu vi đại viên mãn!
Trong cả Hạch tâm vũ trụ cũng là tồn tại có một không hai.
Một màn này nằm ngoài dự liệu của mọi người, một "Huyền Dương Nữ Đế" còn có thể đối phó, nhưng mà Lâm Hi thập dương đại viên mãn còn không phải mọi người có thể đối phó.
Trận này Lâm Hi có lẽ sẽ chết, "Huyền dương Nữ Đế" cũng sẽ chết, thậm chí mọi người cũng có thể đoạt được "Thần tọa chi thìa", nhưng mà đám người ở đây chín phần mười sẽ chết cùng.
Tu luyện đến loại tình trạng này, thành tựu "Đại đế", mỗi người đều tiếc mạng, không có ai nguyện ý hi sinh vì người khác, làm áo cưới cho người.
Tuy chìa khóa hấp dẫn thật lớn, nhưng phong hiểm quá lớn, đã không đáng mạo hiểm.
Bành!
Một tên đại đế hoàng triều rời đi, hắn đi chẳng nói một câu. Cục diện đã rõ ràng, đã không cần lá mặt lá trái cái gì.
Có một... Thì... Có thứ hai, Rất nhanh mọi người đã rời đi.
- Đi!
Ánh mắt hung hăng nhìn qua Lâm Hi cùng Huyền Dương Nữ Đế, trong nội tâm tuy có không cam lòng, nhưng lại cũng không thể không rút lui. Cùng một thời gian "Tử vong quốc độ" yên tĩnh.
Những đại đế hoàng triều tới nhanh và đi cũng nhanh.
Đợi khi mọi người rời đi.
- Ngươi rốt cục trở về!
Huyền Dương Nữ Đế nói, một tiếng nói mang theo chờ đợi vô hạn, cũng nói lên vất vả vô hạn, giống như nữ tử chờ phu quân.
Lâm Hi im lặng không nói gì. Nhìn qua cô gái trước mặt và cảm thấy quen thuộc, nhưng cũng không hoàn toàn.
Huyền Dương Nữ Đế hồn nhiên không nhận ra, nàng cẩn thận đánh giá Lâm Hi khuôn mặt, con mắt, lông mi, ngũ quan, thì thào tự nói:
- Rất giống, rất giống..., thật sự là ngươi sao? Thật sự ngươi trở về sao?
Vẻ mặt chờ mong nhìn qua Lâm Hi, trong mắt ẩn ẩn có chút ướt át, giờ khắc này nàng không còn là nữ đế cao cao tại thượng, giết chóc vô tình, mà là nữ tử bình thường đầy ôn nhu.
Lâm Hi do dự một chút, gật gật đầu lại lắc đầu:
- Là ta nhưng cũng không phải ta...
Trong thời gian dài, hắn từng có các thân phận khác nhau. Lâm Hi biết rõ nữ tử quen thuộc trước mặt này chính là thân phận trước kia của hắn.
Tuy là đồng nguyên, bản chất giống nhau, nhưng hắn và "Hắn" trong miệng của nàng là khác nhau.
Huyền Dương Nữ Đế kinh ngạc, có chút ngoài ý định, nhưng mà không có thất vọng, chỉ gật gật đầu, có chút thương cảm:
- Ngươi nói đúng, ngươi là ngươi, hắn là hắn, làm sao có thể giống nhau? Năm đó ta tự mình đưa hắn tới đây, nhìn thấy hắn biến mất, hắn làm sao có thể là ngươi được?
Hít sâu một hơi, "Huyền Dương Nữ Đế" vẫy tay với Lâm Hi:
- Đến đây đi. Thời gian không nhiều lắm, ta đã đáp ứng hắn, phải giao tất cả cho ngươi. Hiện tại, đi theo ta!
Lâm Hi gật gật đầu, đi theo sau lưng "Huyền Dương Nữ Đế", đi về phương xa.
...
Hướng nam của "Cổ chiến trường", "Trương Huyền Lãm" và vài tên thái thượng trưởng lão Thần Tiêu Tông hoảng sợ thoát đi, trong lòng tức giận, nghiến răng không thôi.
- Làm sao có thể? Làm sao có thể! Tiểu tử này làm sao mạnh như vậy?
Nếu như thời gian đảo ngược, cho hắn chọn lại một lần nữa, giữa "Thần tử" cùng "Lâm Hi" phải chọn một, "Trương Huyền Lãm" không biết mình có còn kiên định và tự tin như lúc trước hay không!
Chỉ cần nghĩ tới vấn đề này thì Trương Huyền Lãm cảm giác tâm tình của mình sụp đổ.
Trương Huyền Lãm chỉ lo chạy trốn, nhưng mà hồn nhiên không chú ý tới đám yêu ma ở vũ trụ hắc ám đang tới gần bọn họ.