Thanh âm bang bang, trịch địa hữu thanh, tựa như giang hà đông lưu, hạo nhật về Tây, vĩnh viễn không quay đầu.
- Nếu đã thế thì ngươi trở về cát bụi đi!
Thanh âm "Thần Tử" ù ù như sấm, trong hai tròng mắt lóe lên hàn quang, lập tức ra tay.
Oanh!
Không người nào phát hiện "Thần Tử" ra tay thế nào, đợi đến lúc phát hiện thì hắn đã đánh trúng vào Lâm Hi. "Cửu Dương tiên khí" vô biên vô hạn hóa thành một đạo Liệt Nhật cự đại, mãnh liệt bộc phát ra, đánh trúng vào năm đại hóa thân của Lâm Hi.
• Phù Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật •!
Môn tuyệt học trấn phái của Thái Nguyên Cung này ở trong tay "Thần Tử" được phát huy ra uy lực tận cùng, Lý Thu Bạch hoàn toàn không thể sánh nổi, một cái trên trời, một cái dưới đất!
- Ah! --
Lâm Hi quát to một tiếng, nhật hỏa lưu vô tận dũng mãnh tràn vào trong cơ thể, cả người phảng phất như bốc cháy lên. Chỉ nháy mắt liền bị đánh bay ra ngoài, máu bắn khắp trời cao, "Tiên Dương" chân khí liên tục kia như trước không dứt, kéo lấy Lâm Hi, vẽ ra một đường vòng cung lớn trong hư không, muốn khiến huyết nhục thân thể hắn triệt để bị kéo đến bốc hơi trên bầu trời.
"Tiên Dương" chi lực, đây là dương cương lực lượng chí dương chí cương, thuần túy nhất trong thiên địa, là lực lượng chí dương có thể đốt hết mọi huyết nhục và linh hồn !
Một kích, chỉ một cú đánh, "Thần Tử" trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, đã dùng thực lực mang tính nghiền áp gọn gàng đánh bại Lâm Hi!
Tiên Đạo thập trọng "Duy Nhất Cảnh"!
Mặc dù là điệp gia về số lượng cũng không cách nào đền bù được chênh lệch về cảnh giới.
- Sư huynh!
Thấy Lâm Hi toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm đỏ bừng, ở trong hư không vẽ ra một đường vòng cung rơi xuống dưới, đám đệ tử Chấp Pháp Điện nhao nhao lên tiếng kinh hô, bọn người Bạch Nguyên càng như muốn lao lên.
Nhưng vào lúc này, dị biến lại nổi lên!
Ông!
Hư không chấn động, một đạo hoa quang hóa thành "Vạn dặm trường hồng", lặng yên không một tiếng động xuyên qua cấm chế Thần Tiêu Sơn, xuất hiện ở phía sau Lâm Hi.
Ầm ầm!
Trong tiếng nổ vang kinh thiên, một tiên chưởng cực lớn, to như ngọn núi, đỏ như huyết ngọc, năm ngón tay bộc phát ra ngũ sắc hào quang vạn trượng, oanh một tiếng, nâng Lâm Hi lên, cứu lấy hắn.
Trong tiên chưởng cực lớn kia, càng có một cổ hồng quang mênh mông, nhảy vào trong cơ thể Lâm Hi, chống đỡ "Tiên Dương chi lực" cực đoan của "Thần Tử", cũng đuổi hơn phân nửa Tiên Dương chi lực ra ngoài.
- Vốn là đồng căn sinh, cần gì phải như vậy?
Một thanh âm huy hoàng, ù ù như sấm đột nhiên vang lên trong thiên địa:
- Trương Huyền Lãm, đệ tử này Thần Tiêu Tông các ngươi không muốn, ta thay các ngươi thu!
Vầng sáng đầy trời thu lại, "Vạn dặm trường hồng" kia lúc này cũng hiển lộ chân dung, lại là một tòa "Bạch Ngọc Trường Kiều". Bên trong "Bạch Ngọc Trường Kiều" có Động Thiên khác, càng thêm rộng lớn, bên ngoài Yên Hà mờ mịt, vân khí phân sinh, xinh đẹp tuyệt luân.
Ở đầu "Bạch Ngọc Trường Kiều", một gã trung niên văn sĩ khoát khinh bào, ngũ liễu trường tu sừng sững ở đó, ánh mắt của hắn như điện, chỉ khẽ đảo bàn tay đã ôm Lâm Hi kể cả bốn đầu hung thú hóa thân lên trên "Bạch Ngọc Trường Kiều".
Một màn này đột nhiên xuất hiện, rất nhiều người đều không kịp phản ứng.
"Thần Tử" đầu tiên liền biến sắc, có thể cưỡng ép chấn ra "Tiên Dương chi lực" của hắn, chỉ riêng phần năng lực này thì trong toàn bộ Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay
- Thị Huyết Tổ Chức?
Trông thấy tiêu chí huyết hồng trên ngực trung niên văn sĩ, "Thần Tử" ánh mắt lạnh lẽo, trong mắt lộ ra sát cơ rét lạnh:
- Các ngươi thật to gan! Rõ ràng dám xuất hiện trong Thần Tiêu Sơn!
Lời vừa nói ra, mọi người nhao nhao biến sắc.
- Thị Huyết Tổ Chức!
- Lại là bọn hắn!
- Bọn hắn thật to gan!
...
Một ít chân truyền đệ tử biết rõ chi tiết về "Thị Huyết Giả" nhìn lên "Trung niên văn sĩ" nho nhã nhẹ nhàng trên không trung, nhao nhao lộ ra thần sắc khiếp sợ.
- Ha ha ha, ‘Thần Tử’, cửu ngưỡng đại danh, hôm nay rốt cục gặp mặt. Bất quá, chúng ta hôm nay không phải vì ngươi mà đến. Cho nên Thần Tử cũng không cần tức giận như thế!
Trung niên văn sĩ thản nhiên cười, không để ý đến đám người xao động, vượt tay vỗ sau ót, trong nháy mắt, một vòng "Tiên Dương" đường hoàng đại khí hào quang mênh mông cuồn cuộn, đỏ hồng như máu liền hiển hiện trong hư không.
Người trung niên văn sĩ này rõ ràng cũng là cường giả Tiên Đạo thập trọng "Duy Nhất Cảnh"!
"Thần Tử" sắc mặt biến hóa, tròng mắt hơi híp, trong con mắt hiện lên một tia sát cơ lành lạnh, dưới chân giật giật, nhưng cuối cùng vẫn không mạo muội ra tay.
Khí cơ đối phương như một khối, cùng Thiên Địa dung hợp làm một, không chút sơ hở, vội vàng ra tay cũng chỉ hao tổn chân khí lẫn nhau, không có chút ý nghĩa nào cả.
Trung niên văn sĩ lại là mỉm cười, nhìn thoáng qua "Thần Tử", không hề để ý tới, bàn tay vỗ thu "Tiên Dương" về, sau đó nhìn về phía "Thần Tiêu Tông Chưởng Giáo" ở đối diện.
"Binh" đấu "Binh", "Tướng" đấu "Tướng"!
"Thần Tử" ở Tiên Đạo Đại Thế Giới quả thật thanh danh hiển hách, như mặt trời ban trưa, nhưng đối với trung niên văn sĩ mà nói, vẫn chỉ là một hậu bối thôi.
Trong toàn bộ Thần Tiêu Tông đáng giá để hắn trịnh trọng đối đãi, có thể có địa vị tương đương hắn cũng chỉ có vị Chưởng Giáo của Thần Tiêu Tông kia thôi.
- Từ biệt mấy năm, Trương Huyền Lãm, ngươi vẫn là như cũ ah! Tư tâm quấy phá, càn cương độc đoán, Thần Tiêu Tông rơi vào trong tay ngươi, còn không tan vỡ, thật sự
là hiếm thấy ah!
Câu đầu tiên của trung niên văn sĩ đã khiến rất nhiều người cảm thấy khiếp sợ.
Nghe lời hắn nói, rõ ràng phi thường quen thuộc Chưởng Giáo, lại không phải là quen thuộc bình tường. "Trương Huyền Lãm" cái tên này, ngay cả rất nhiều trưởng lão và chân truyền đệ tử thâm niên trong tông cũng không biết, nhưng người này lại một lời nói ra...!
Nhưng càng khiến người khiếp sợ chính là thái độ của Thần Tiêu Tông Chưởng Giáo.
- Ha ha, sư đệ, ngươi rốt cục xuất hiện!
Thần Tiêu Tông Chưởng Giáo nhìn bầu trời, bật cười lớn, tựa hồ sự xuất hiện của trung niên văn sĩ đều nằm trong dự đoán của hắn.
Oanh!
Lời vừa nói ra, mỗi người đều kinh hãi, ngay cả "Thần Tử" cũng lộ ra ngoài ý muốn.
Lâm Hi vốn đang chữa thương, đột nhiên nghe được câu này thì toàn thân chấn động, xoay mình mở mắt ra.
- Sư đệ?... Hắn là đệ tử Thần Tiêu Tông!
Lâm Hi nhìn qua trước đạo bóng lưng to lớn cao ngạo trước mặt, trong nội tâm nội lên sóng lớn kinh thiên.
Hắn tuy rằng bị thương, nhưng vừa rồi lúc "Thần Tử" gọi lên "Thị Huyết Tổ Chức" hắn cũng nghe rõ ràng, trong nội tâm lập tức hiểu rõ thân phận người cứu mình.
Chỉ là không nghĩ đến, đối phương rõ ràng xuất từ "Thần Tiêu Tông", hơn nữa địa vị còn cao như thế!
Có thể bị Thần Tiêu Chưởng Giáo chính miệng gọi là "Sư đệ", người này thân phận tôn quý có thể nghĩ.
Ở Thần Tiêu Tông, Lâm Hi và Thần Tử xem như nhất đại; các vị trưởng lão tông phái là nhị đại; Đại trưởng lão là tam đại, mà Thần Tiêu Chưởng Giáo đã là chuyện của đời tứ đại.