Không thể không nói đây là chuyện khó có thể tin nổi!
Người trong ma đạo từ trước đến nay kiệt ngạo bất tuần, muốn bọn họ kính nể một đệ tử tiên đạo thì đúng là không có khả năng. Ngay cả rất nhiều đệ tử chân truyền nổi danh trong Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng không làm được chuyện này. truyện copy từ tunghoanh.com
Diêm Triêu Ẩn đã ẩn ẩn có thể cảm giác chỉ cần thiếu niên này không chết non nửa đường, chỉ sợ tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng. Trở thành bá chủ tiên đạo danh chấn một phương, muốn làm chuyện gì cũng không phải không thể.
Vì chút lợi nhuận trước mặt mà tự đoạn tiền đồ, đây là chuyện ngu không ai bằng. Hơn nữa Lâm Hi cũng không có nói sai.
Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng chỉ lớn như vậy thì có thể trốn đi nơi nào? Hơn nữa có quan hệ với tiểu công chúa Tiên Đạo Đại Thương Minh, trừ phi hắn không muốn làm sinh ý nữa, nếu không hắn tuyệt đối không dám đắc tội Lâm Hi.
- Ha ha, vẫn là Lâm lão đệ hiểu rõ, chuyện này là ta hồ đồ.
Ánh mắt Diêm Triêu Ẩn khẽ động, hắn thu hồi túi không gian chứa mấy vạn Tiên La Đan:
- Lâm lão đệ, nói đi. Có chuyện gì cần dùng tới ta cứ việc nói thẳng, chỉ cần làm được ta sẽ không từ chối.
Đồ vật giá trị sáu bảy ngàn vạn công huân tông phái, Lâm Hi cứ như vậy đặt ở chỗ của hắn.
Diêm Triêu Ẩn cũng không ngốc, biết rõ Lâm Hi nhất định là có chuyện khác cần hỗ trợ.
- A, đây là chính là danh sách đồ vật mà ta cần. Ta hy vọng ngươi có thể giúp ta thu thập những tài liệu này. Thời gian không hạn chế, đương nhiên, nếu như có thể càng nhanh thì càng tốt.
Lâm Hi nói xong, ngón tay bắn ra, một tấm danh sách đồ vật Chấp pháp trưởng lão cần ném tới trước mặt Diêm Triêu Ẩn.
- Ah?
Diêm Triêu Ẩn hồ nghi nhìn qua Lâm Hi, sau đó tiếp nhận danh sách này và mở ra xem.
- Ah!
Nhìn thấy nội dung trên danh sách này đồng tử của Diêm Triêu Ẩn đột nhiên chấn động, đột nhiên lật xem danh sách và nhanh chóng xem toàn bộ.
Diêm Triêu Ẩn càng xem càng giật mình, khi thấy hàng cuối cùng, Chấp Pháp trưởng lão lưu lại nhiệm vụ này cần hai ức công huân thì nội tâm Diêm Triêu Ẩn chấn động, rốt cục hiểu vì cái gì Lâm Hi cần tới hắn đi làm.
- Một vạn loại tài liệu?
Diêm Triêu Ẩn ngẩng đầu lên, giật mình nhìn qua Lâm Hi.
Lâm Hi gật gật đầu.
- Hơn nữa toàn bộ đều là thiết?
Diêm Triêu Ẩn nhìn qua Lâm Hi nói.
- Ân.
Lâm Hi lần nữa gật gật đầu.
- Thứ cho ta lắm miệng hỏi một câu, Lâm lão đệ tại sao cần nhiều thiết như vậy?
Diêm Triêu Ẩn mở to hai mắt, hắn buôn bán trong Tiên Đạo Đại Thế Giới nhiều năm như vậy, chưa bao giờ nhìn thấy yêu cầu kỳ quái như thế. Hơn nữa toàn bộ đều là "Thiết".
- A, rất đáng tiếc, chuyện này liên quan tới cơ mật trong Thần Tiêu Tông của chúng ta, ta không thể nói cho ngươi biết được.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Hắn nói là lời nói thật, đây là nhiệm vụ thứ hai của Chấp Pháp trưởng lão bố trí cho hắn. Sưu tập một vạn loại "Thiết" quả nhiên là kỳ quái. Nhưng mà Chấp Pháp trưởng lão không nói thì hắn cũng không rõ.
Diêm Triêu Ẩn gật gật đầu, im lặng không nói. Nhưng mà trong lòng của hắn có suy nghĩ khác.
Tông phái tiên đạo đúng là có nhiều thứ liên quan đến bí mật tông môn, không thể cho người ngoài biết rõ. Diêm Triêu Ẩn vô ý thức liên tưởng tới phương diện này.
- Một vạn loại tài liệu xác thực quá nhiều. Trong thời gian ngắn nhất định là không thể nào hoàn thành được. Ta cũng không có cách nào cho ngươi thời gian chính xác được. Nhưng mà ta chỉ có thể hứa hẹn với ngươi chuyện này ta nhất định sẽ mau chóng hoàn thành, hơn nữa sẽ dùng toàn lực mà làm.
Diêm Triêu Ẩn nói.
- Như vậy đã đầy đủ.
Lâm Hi khoát khoát tay, nói.
Một vạn loại tài liệu xác thực quá nhiều, Lâm Hi cũng không trông cậy vào việc hoàn thành nó trong thời gian ngắn. Chỉ cần Diêm Triêu Ẩn hết sức đi làm là được.
- Diêm huynh, đây là pháp phù của ta. Lúc nào ngươi hoàn thành dùng nó thông tri cho ta.Tới lúc đó ta tự nhiên sẽ xuất hiện. Nếu như không có gì bất ngờ cũng sẽ phái người tới lấy. Đến lúc đó ta sẽ cho hắn tín vật của ta.
Bàn tay Lâm Hi mở ra, lòng bàn tay lập tức xuất hiện "Pháp phù", đưa tới.
- Tốt. Chuyện này ta nhất định sẽ mau chóng hoàn thành giúp ngươi.
Diêm Triêu Ẩn nói.
Song phương ước định ám hiệu, Lâm Hi cũng không có cầm đan dược, trực tiếp đứng dậy đi ra khỏi khách sạn Phúc Hỷ.
Bá!
Hào quang lóe lên Lâm Hi lập tức biến mất ở hướng đi tới Thần Tiêu Sơn.
- Chủ nhân, một vạn loại tài liệu này không dễ dàng nha!
Trong phòng một gã người hầu nói.
- Ha ha, Tiên Đạo Đại Thế Giới có chuyện gì dễ dàng chứ? Nếu thật sự dễ dàng thì cần gì Diêm Triêu Ẩn ta đi làm?
Diêm Triêu Ẩn đứng ở trước cửa sổ cũng không quay đầu lại trả lời.
- Mua bán có lớn có nhỏ, tiểu nhân làm việc nhỏ, đại nhân làm việc lớn. Chuyện lần này chính là mua bán lớn đấy.
Diêm Triêu Ẩn nhìn qua bầu trời, Lâm Hi biến mất phương hướng lẩm bẩm nói.
Hắn cơ hồ không thể tưởng tượng nổi, tương lai không xa thiếu niên này này sẽ thành bá chủ thiên hạ, là nhân vật hiển hách một phương. Lúc này dựa hơi hắn và kéo quan hệ, kết giao từ bây giờ, trở thành bằng hữu tin cậy của hắn, ngày sau đây là tâm nguyện của không biết bao nhiêu người đấy.
So sánh với việc này thì đồ vật trên bàn chẳng là cái gì cả.
Hô!
Áo bào Diêm Triêu Ẩn rung động, hắn xoay người lại cầm Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại cùng pháp khí trên bàn lên chứa vào trong túi không gian, đồng thời nói:
- Tất cả mọi người nghe đây, trong mấy tháng này phải dùng toàn lực sưu tìm tài liệu trong danh sách này. Mặc kệ trả giá thế nào đều nhất định phải đạt được.
- Vâng, chủ nhân!
Mọi người đồng thanh trả lời.
- C-K-Í-T..T...T ách!
Đột nhiên Diêm Triêu Ẩn đẩy cửa sổ ra. Tiếng gió rít gào vang lên, ngẩng đầu nhìn lên trời và nhìn mây bay.
- Thời cơ của chúng ta rốt cuộc đã tới rồi!
Trong lòng Diêm Triêu Ẩn hiện ra nhiều ý niệm khác.
Côn Bằng theo gió bay lên, không hề nghi ngờ thời cơ bay lên của hắn đã tới rồi.
Từ Thang Cốc Thành trở về, Lâm Hi đi vào trong Thần Tiêu Tông, sau đó lại đắm chìm vào trong tu luyện.
Tu luyện "Phấn Toái Đại Pháp" rất khó, cho dù là Lâm Hi lĩnh ngộ tâm pháp tầng thứ hai và có chân khí của "Nhiệm Vụ trưởng lão" lưu lại trợ giúp cũng không phải chuyện dễ dàng, cần tiêu hao nhiều thời gian đi tìm hiểu.
Sau khi gặp Diêm Triêu Ẩn bàn giao nhiệm vụ trưởng lão thứ hai, Lâm Hi cũng triệt để giao cho Diêm Triêu Ẩn đi làm. Chuyện này đã không cần hắn quan tâm nữa, Lâm Hi cần quan tâm chính là kiên nhẫn chờ đợi mà thôi.
Cho nên Lâm Hi dứt khoát đóng cửa điện chuyên tâm tu luyện trong phòng.
Vào ngày thứ ba Lâm Hi bế quan thì bên ngoài Thần Tiêu Sơn, một đoàn người đang đứng trong đầm lầy.
- Rốt cục đã trở về.
Mộ Dung Viễn lơ lửng trên không trung và thở dài một hơi.
Bên cạnh hắn chính là Công Tôn Lượng. Mà giữa hai người chính là Long Băng Nhan.
Những người này rời khỏi "Tử Quang Hải" trước Lâm Hi, theo lý có lẽ nên quay về Thần Tiêu Sơn trước Lâm Hi nhiều ngày. Nhưng mà Lâm Hi lại thông qua "Cổng truyền tống" tạm thời quay về Thần Tiêu Sơn. Cho nên Lâm Hi đến Thần Tiêu Sơn sớm hơn ba người.