Thần Tọa

Chương 612: Chương 612: Thức tỉnh. (2)




- Tất cả mọi người nghe kỹ. Tên đệ tử Thần Tiêu Tông Lâm Hi làm chuyện lúc trước liên quan tới ba phái. Hành động lần này chỉ được thành công, nếu không thành công sẽ không dụ được Lâm Hi, chỉ có giết hắn thì chỉ trích của Tiên Đạo Đại Thế Giới với chúng ta mới giảm nhiều. Cho nên chỉ cho phép thành công, không được phép thất bại, hiểu chứ?

Nói xong câu cuối cùng, tên cường giả cầm đầu Đâu Suất Cung hiện ra thần sắc lăng lệ ác liệt.

- Vâng, sư huynh!

Mọi người cùng kêu lên.

Vèo!

Đột nhiên một tiếng rít phá không bay tới.

Ông!

Tâm thần của mọi người chấn động, lập tức nhìn theo. Trong bóng tối trên bầu trời xuất hiện đạo cầu vòng hiện ra đặc biệt dễ làm người khác chú ý, trong nháy mắt hấp dẫn mọi người.

- Là pháp phù đưa tin.

Mọi người nhận ra. Nhưng mà khí tức trên pháp phù mọi người không nhận ra.

Vèo!

Pháp phù thoáng cái đã tới trong lúc mọi người còn đang nghi hoặc, pháp phù này bay thẳng tới tên cường giả Đâu Suất Cung.

- Ân?

Tên Đâu Suất Cung thập trọng Thánh Vương này trong mắt hiện ra thần sắc hung ác:

- Người nào đang giở trò!

Ông!

Cổ tay run lên tiếp vào trong tay.

- Cái gì!

Tiếp xúc với pháp phù và một chuỗi tin tức như thiểm điện chui vào trong đầu của hắn.

Tên thập trọng Thánh Vương này toàn thân chấn động, bật thốt lên kinh hô một tiếng.

Phanh!

Tất cả mọi người còn chưa hiểu cái gì, tấm pháp phù đưa tin lập tức biến thành phấn vụn trong tay tên cường giả Đâu Suất Cung cường kia, không còn lưu lại chút dấu vết nào cả.

- Ah!

! ! !

Bốn phía kinh hô. Không hề nghi ngờ không ai nghĩ tới tình huống này.

- Sư huynh, đã xảy ra chuyện gì?

Một tên hư tiên Đâu Suất Cung vẻ mặt hồ nghi.

Đạo pháp phù này quá đột ngột, cũng không biết là ai phát tới.

- Người kia kèm theo một đạo tiên lực trong pháp phù. Tin tức vừa nhận được sẽ lập tức biến thành phấn vụn. Nhưng mà chuyện này không trọng yếu.

Tên cường giả Đâu Suất Cung bóp tay, pháp phù nổ tung thành từng mảnh bụi kia dưới tiên lực của hắn không ngừng hàn gắn lại với nhau, không bao lâu sau lại hình thành pháp phù nguyên vẹn.

Phần khống chế lực lượng này cường đại không thể tưởng tượng nổi.

- Chúng ta có phiền toái.

Tên cường giả Đâu Suất Cung từ từ nói, trong mắt hiện ra hào quang khác thường.

- Thần Tiêu Tông đã phát hiện chúng ta. Bọn chúng phái một gã thập trọng Thánh Vương tới. Còn có các cao thủ khác ngày đêm đi gấp, cũng đang chạy tới Ngũ Lôi Sơn. Nếu như không có ngoài ý muốn thì có khả năng nhắm vào chúng ta đấy.

- Cái gì? !

- Làm sao có thể!

- Thần Tiêu Tông làm sao biết được chúng ta đi tới Ngũ Lôi Sơn?

...

Mọi người nghe vậy thần sắc khiếp sợ.

Bọn họ lúc xuất phát rất che dấu, cũng không có giống trống khua chiên. Theo đạo lý Thần Tiêu Tông không biết sớm như thế.

- Không cần cảm thấy kỳ quái. Chuyện này nhất định là có người trong chúng ta truyền ra. Đám đáng chết! ! Sau khi chuyện này chấm dứt trở lại trong nội cung nhất định phải báo với trưởng lão xử tử toàn bộ!

Trong mắt tên cường giả Đâu Suất Cung có sát cơ lạnh lẽo bắn ra ngoài.

Chuyện trong Đâu Suất Cung có nội gian cũng không khó đoán. Chỉ nhìn Thần Tiêu Tông ngày đêm đi gấp như vậy đã biết rõ nhất định là nội ứng đạt được tin tức báo đi.

- Sư huynh...

Một tên đệ tử Đâu Suất Cung đột nhiên nói chuyện, ánh mắt hiện ra thần sắc suy tư:

- Có lẽ, chúng ta có thể đi tới trước người của Thần Tiêu Tông, đến Ngũ Lôi Sơn.

- Cái gì!

Một tảng đá dâng lên ngàn cơn sóng.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua, ngay cả tên thập trọng Thánh Vương cũng như vậy.

- Ta biết rõ kề bên này có Truyền Tống Trận, có thể đi thông tới hướng đông nam. Nhưng mà cũng không phải đi Ngũ Lôi Sơn. Nhưng nếu như chúng ta trực tiếp thông qua Truyền Tống Trận mà đi có thể tiếp kiệm lộ trình vài ngày. Đủ để đi tới trước người của Thần Tiêu Tông, đến Ngũ Lôi Sơn. Nhưng mà Truyền Tống Trận cách chúng ta một đoạn.

Tên đệ tử Đâu Suất Cung nói.

Bốn phía lặng im, tên đệ tử Đâu Suất Cung này nói một câu làm tất cả mọi người nhìn qua hắn, thần sắc kỳ quái.

- Vậy còn chờ cái gì? Nhanh mang bọn ta đi.

Tên thập trọng Thánh Vương nói.

Hô!

Trong nháy mắt đám đệ tử Đâu Suất Cung lập tức gia tăng tốc độ đi tới Truyền Tống Trận trong lời tên đệ tử Đâu Suất Cung nói.

...

Trong nháy mắt lại mấy ngày trôi qua.

Ào ào!

Một âm thanh chấn động kỳ dị truyền tới.

Lâm Hi ban đầu còn không chú ý, nhưng rất nhanh đã cảm thấy trong lòng có nhúc nhích kỳ dị.

- Tạp Mễ Lạp?

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức truyền ra một đạo ý niệm.

Nhúc nhích đình chỉ, sau đó yên lặng trong ngắn ngủi, một âm thanh quen thuộc truyền tới.

- Chủ nhân...

Âm thanh còn có chút suy yếu, nhưng mà giống như ngủ quá lâu vừa mới thức tỉnh, còn có chút không rõ ràng.

- Ngươi tỉnh.

Lâm Hi có chút thở dài một hơn, trong nội tâm mừng rỡ.

Trong "Tử Quang Hải", Tạp Mễ Lạp tổn thất rất nhiều con dơi phân thân, không thể không lâm vào ngủ say. Nhưng mà tính toán thời gian trở về cũng thật lâu, Tạp Mễ Lạp cũng nên khôi phục lại rồi.

- Ân. Đã khôi phục được tám phần.

Tạp Mễ Lạp nói, âm thanh dần dần hữu lực, mang theo chút lười biếng.

- Đã khôi phục vậy xuất hiện đi.

Lâm Hi mỉm cười nói.

Phanh!

Một đạo sương mù nổ tung trong ngực của Lâm Hi, rất nhanh hào quang lóe lên, bên người Lâm Hi xuất hiện một nữ nhân ngực nở mông lớn.

Dọa! !

Hấp Huyết Nữ Vương vừa xuất hiện đã làm mọi người giật mình.

Khá tốt Thanh Liên thánh nữ kịp phản ứng đầu tiên.

- Là Tạp Mễ Lạp ah, ngươi khôi phục.

Thanh Liên thánh nữ lại cười nói, Hấp Huyết Nữ Vương bị thương ngủ say nàng cũng biết.

- A, thì ra là ma sủng của Lâm sư đệ!

- Luyện Khí thất trọng Hấp Huyết Nữ Vương? Đúng là hiếm thấy, có thể so với Thánh tử trong tông rồi.

- Tiểu sư đệ đúng là diễm phúc sâu nha.

...

Mọi người mỉm cười nói, một câu cuối cùng là Âu Dương Nạp Hải trêu chọc.

Lâm Hi chỉ cười cười, chỉ biết mọi người cũng không có ác ý. Nhưng mà Hấp Huyết Yêu Nữ phần lớn chỉ có lực lượng Võ Đạo thập trọng, còn có rất ít đạt tới Luyện Khí Cảnh Hấp Huyết Nữ Vương.

Tạp Mễ Lạp vừa xuất hiện hấp dẫn không ít ánh mắt.

Ánh mắt Lâm Hi nhìn qua Tạp Mễ Lạp, chỉ thấy Hấp Huyết Nữ Vương này ở trong Tiên Khí Hộ Tráo của Âu Dương Nạp Hải không nhúc nhích. Ánh mắt của nàng nhìn qua phía trước, dường như không nghe được mọi người nói, hàng lông mày nhíu lại giống như đang suy nghĩ cái gì đó.

Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp ở cùng chỗ thời gian đã lâu, đối với tình huống của nàng cũng hiểu được. Thấy nàng tập trung suy nghĩ như vậy, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, dường như nghĩ tới cái gì đó, nói:

- Tạp Mễ Lạp, như thế nào? Ngươi có phát giác được cái gì sao?

- Ta không phải rất xác định, rất nhạt, hình như là hương vị của Đâu Suất Cung!

Ông!

! ! !

Một câu làm tâm thần mọi người chấn động nhìn qua Tạp Mễ Lạp.

Trong "Tiên Khí Hộ Tráo" lặng ngắt như tờ.

Dựa theo mọi người tính ra có lẽ phải tới gần Ngũ Lôi Sơn mới chạm mặt người của Đâu Suất Cung, xung đột. Nhưng mà hiện tại xuất hiện tình huống xấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.