Thần Tọa

Chương 568: Chương 568: Thủy Hỏa Đạo Tôn. (2)




Hắn lúc trước tiếp xúc đệ tử Đâu Suất Cung đều là một đám ngang ngược càng rỡ, ấn tượng tuyệt học liên quan tới Đâu Suất Cung cũng cực kém. Nhưng mà khi tiếp xúc với Thủy Hỏa Đại Pháp thì hắn lại sinh ra hứng thú to lớn. Đệ tử Đâu Suất Cung thế hệ này cái khác không nói tới, tổ sư sáng tạo ra Đâu Suất Cung đúng là tiên đạo kỳ tài có một không hai mà.

Con người luôn có tham niệm khác nhau, Lâm Hi cũng giống như vậy.

Nhưng mà nghĩ lại Thủy Hỏa Đại Pháp là do hắn được Hoàng Tuyền thái tử trên tặng cho, là Vạn Ma Lĩnh đạt được trên người đệ tử Đâu Suất Cung đã xem như không tệ rồi, nào dám hy vọng xa vời vào Âm Dương Đại Tiên Thuật cơ chứ?

Suy nghĩ như vậy trong nội tâm Lâm Hi lập tức bình tĩnh rất nhiều.

- Lâm sư huynh có ở đây không?

Đột nhiên một âm thanh từ bên ngoài truyền vào.

- Ân!

Lâm Hi tâm niệm khẽ động, tinh thần lực khổng lồ phá thể mà ra, lập tức nhìn thấy một tên đệ tử Thần Tiêu Tông khom người đứng ngoài cửa, cúi đầu không nhúc nhích.

- Ai?

Lâm Hi phất phất tay, oanh, "Thủy Hỏa Đạo Tôn" sau lưng lập tức hóa thành thủy hỏa chân khí tiến vào trong cơ thể, tiến hành tuần hoàn đại chu thiên.

- Lâm sư huynh, ta phụng mệnh trưởng lão dẫn ngươi đi tiếp nhận điều tra của trưởng lão. Là về chuyện Bắc băng nguyên.

Đệ tử ngoài cửa nói ra, âm thanh của hắn không có gợn sóng và sợ hãi, không nghe ra chút tình cảm gì.

- Trưởng lão?

Ánh mắt Lâm Hi lóe lên, trong nội tâm chấn động một cái.

Tính toán thời gian thì mình đi về Thần Tiêu Sơn cũng hơn nửa tháng. Các trưởng lão phán quyết cũng đã xong rồi.

- Cũng không biết các trưởng lão sẽ trừng phạt gì ta đây?

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Sớm muộn gì cũng tới, trong nội tâm Lâm Hi sớm có chuẩn bị cho nên không có khủng hoảng.

- Ông!

Đột nhiên cánh cửa mở ra, Lâm Hi đi ra ngoài.

- Làm phiền.

Lâm Hi nhìn qua tên đệ tử ở bên ngoài nói ra.

- Chủ nhân, ngươi không có việc gì chứ?

Âm thanh của Địa Ngục Ma Long mang theo hương vị lo lắng từ góc đại điện truyền tới.

Lời vừa rồi nó cũng nghe được, bộ dáng lo lắng lo lắng.

Lâm Hi quay đầu nhìn qua thì thấy Địa Ngục Ma Long co lại còn chừng một trượng, nằm rạp trên mặt đất, trước người còn có nhiều trái cây, đó là trái cây "Hoàng Tuyền thái tử" trước khi đi đưa cho nó.

- Yên tâm, không có chuyện gì đâu.

Lâm Hi do dự một chút sau đó bình tĩnh tâm thần.

Phanh!

Đóng cửa điện lại, Lâm Hi nhảy xuống dưới tới gần đệ tử kia.

Gió mạnh trên bầu trời mênh mông cuồn cuộn, từng tòa "Huyền Phù Thánh Phong" không ngừng bay vút qua.

- Sư đệ, xin hỏi các trưởng lão thương nghị ở đâu?

Lâm Hi hỏi.

- Chuyện của trưởng lão ta không dám nói nhiều. Ta chỉ phụng mệnh làm việc, sư huynh có nghi vấn gì tới chỗ của trưởng lão thì biết rõ.

Đệ tử dẫn đường không cứng không mềm trả lời.

Lâm Hi nhíu mày, bờ môi động động cảm thấy có gì đó không đúng.

Thời gian chậm rãi qua đi, độ cao càng ngày càng cao, gió càng ngày càng mạnh.

Lâm Hi quét nhìn qua bốn phía, đột nhiên cảm giác được một tia không ổn:

- Không đúng, hướng này không phải đi qua chỗ trưởng lão phong. Tại sao là hướng thập vương phong?

Tuy Lâm Hi ở trong nội môn thời gian không dài, nhưng mà hắn đã sớm dò xét phương hướng rõ ràng. Các ngọn núi của trưởng lão rất tụ tập. Phân bố trong một phạm vi đặc biệt.

Mà hướng tên đệ tử này dẫn đường càng giống như đi ngang qua chỗ của "Thập Thánh Vương". Đây là chỗ của các Thánh Vương tụ tập.

Bởi vì "Thập đại Thánh Vương" thân phận đặc thù, là đệ tử đứng đầu nội môn. Hơn nữa chung quanh mười ngọn Thánh Vương Phong không có ngọn núi nào khác cho nên ấn tượng của Lâm Hi đặc biệt khắc sâu.

Lâm Hi vừa lúc phát hiện thì tên đệ tử dẫn đường không chuẩn bị tâm lý. Đột nhiên nghe được thì trên mặt hiện ra thần sắc bối rối. Tuy hắn che dấu rất nhanh nhưng vẫn bị Lâm Hi bắt được.

- Lâm sư huynh, ngươi nói cái gì vậy? Ta đang dẫn ngươi đi gặp trưởng lão đấy. Ngươi không cần nhiều nói, nhanh đi theo ta. Đừng để các trưởng lão sốt ruột!

Đệ tử đẫn đường nói.

- Trưởng lão phong ở nơi nào ta không biết sao? Nói! Ngươi có biết tội giả truyền lệnh của trưởng lão chính là tối kỵ, ngươi muốn hình phạt hầu hạ sao?

Lâm Hi lạnh lùng nói.

Tên đệ tử này thần sắc lạ lẫm, lừa qua người khác nhưng làm sao lừa hắn được?

- Sư huynh, ngươi...

Bị Lâm Hi quát như vậy, tên đệ tử Thần Tiêu Tông này rốt cuộc tâm thần bất định, tay chân luống cuống.

- Lâm sư huynh, ngươi không nên nói lung tung..., ta phụng lệnh...

Trong đầu tên đệ tử này hiện ra rất nhiều suy nghĩ khác nhau, nhưng Lâm Hi ở bên cạnh trừng mắt với hắn, trong khoảng thời gian ngắn hắn đại loạn làm gì nghĩ được lý do, ngay cả nói chuyện cũng trở nên lộn xộn.

- Hừ! Ngươi thật lớn mật!

Thần sắc Lâm Hi lạnh lẽo. Hắn là hạng người sắc bén thế nào mà còn không rõ, đây là có người muốn đối phó hắn!

- Nói mau, rốt cuộc là ai phái ngươi tới.

- Ta, ta, ta...

Tên đệ tử Thần Tiêu Tông này nhìn qua Lâm Hi và vô cùng hoảng sợ. Khí thế của Lâm Hi trở về đã mạnh mẽ, cộng thêm hắn tu thành Thủy Hỏa Đại Pháp thực lực đại trướng, uy nghiêm, khí thế tăng vọt một đoạn, lập tức áp đảo khí thế của tên đệ tử Thần Tiêu Tông này. Khiến cho nội tâm hắn bắn loạn lên, trong nháy mắt mồ hôi lạnh chảy xuống.

- Không cần hỏi. Là ta bảo hắn mang ngươi tới!

Âm thanh lạnh lùng vang vọng từ đằng xa truyền đến, trong một chớp mắt nhanh như thiểm điện bao phủ Lâm Hi.

- Ầm ầm!

Thiên địa chấn động, một đạo lực lượng khổng lồ không thể tưởng tượng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt bao phủ Lâm Hi, nói:

- Đi vào cho ta!

Trong một chớp mắt vòng xoáy lưu chuyển, một đạo lực lượng lăng lệ ác liệt hấp nhiếp Lâm Hi.

- Thánh Vương!

Lâm Hi chấn động, hắn cảm giác được trong hư không có năng lượng chấn động cường đại, còn cường đại hơn "Phong Ấn Đại Pháp" của hắn nhiều lắm.

- Là Không Thánh Vương! Là hắn gạt ta tới!

Trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo tinh quang và lập tức hiểu được.

Trong Thần Tiêu Tông trừ Tiên Đạo Cảnh cũng chỉ có Không Thánh Vương mới có được năng lượng không gian cường đại, trong Phấn toái chi địa ở Phong bạo chi môn Lâm Hi đã sớm nhìn thấy lực lượng này rồi.

Trong nháy mắt trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều tiền căn hậu quả, sau đó hắn hiểu ra.

Ông!

Đan điền của Lâm Hi chấn động, hắn muốn đánh đạo lực lượng đang trói buộc mình.

Nhưng mà hao quang lóe lên không chờ Lâm Hi ra tay thì năng lượng không gian này biến mất vô tung. Một âm thanh nhỏ từ dưới chân truyền tới, Lâm Hi trợn mắt ra và phát hiện mình đang ở trong đại điện vàng son lộng lẫy.

- Năng lượng không gian thật nồng đậm.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng. Hắn cảm giác được trong nơi này tràn ngập năng lượng không gian. Mà cơ hồ đồng thời Lâm Hi lập tức cảm giác được vài ánh mắt sắc bén nhìn qua phía mình.

Lâm Hi ngẩng đầu lên và phát hiện một thanh niên có gương mặt như ngọc nhưng thần thái lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống quan sát mình.

Thanks


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.