Ba!
Hai bàn tay duỗi ra nắm chặc vào nhau.
Giờ khắc này ánh mắt Lâm Hi cùng Quang Lộc Thánh tử sáng ngời tự nhiên.
Quang Lộc Thánh tử muốn mượn cơ hội này làm hắn lộ nguyên hình, cho hắn biết đúng mực. Mà Lâm Hi cũng muốn mượn cơ hội này giáo huấn Quang Lộc
Thánh tử, cho hắn biết "Người không thể xem bề ngoài, nước biển không
thể đo bằng đấu!"
Oanh!
Trong nháy mắt này chân khí trong người hai người lập tức trào ra ngoài, giống như hai con hồng hoang mãnh thú sôi trào lên.
- Hai gia hỏa này...
Thanh Liên Thánh nữ không kịp ngăn cản nhìn thấy hai người trên mặt
tươi cười nhưng mà nắm tay trước mặt hai người lại không như vậy. Trong
nội tâm nàng tức giận. Dùng trí tuệ của Thanh Liên Thánh nữ làm sao
không nhìn ra chuyện ẩn của Quang Lộc Thánh tử cùng Lâm Hi chứ.
Bọn họ giấu được người khác chứ sao dấu giấu nàng được.
Quang Lộc Thánh tử từ trước đến nay tâm cao khí ngạo, đối đãi với ngoại nhân ngoài vòng tròn luẩn quẩn thì lạnh lùng, cao ngạo, mắt cao hơn
đầu, nhưng mà ai mà hắn xem là người nhà thì sẽ hiền hòa, dễ gần.
Thanh Liên Thánh nữ trước mặt Quang Lộc Thánh tử tán dương Lâm Hi,
bổn ý chính là giới thiệu Lâm Hi cho Quang Lộc Thánh tử. Không ngờ Quang Lộc Thánh tử nhìn thấy Lâm Hi cảnh giới không cao, chỉ có tu vi Khí
Tiên Kỳ thì ngạo tính bộc phát, muốn làm cho Lâm Hi khó chịu.
Đây cũng là chuyện nàng không ngờ.
- Cái tính thối này sớm muộn gì cũng ăn thiệt thòi.
Thanh Liên Thánh nữ vừa bực mình vừa buồn cười.
Quang Lộc Thánh tử vừa trở về thì Thanh Liên Thánh nữ còn quên nói
cho hắn Lâm Hi đánh bại "Thương Dương Thánh tử". Quang Lộc Thánh tử tính tình không tốt, Lâm Hi tính tình cũng càng không tốt được.
Trong lòng Thanh Liên Thánh nữ lại biết chỉ sợ Quang Lộc Thánh tử phải ăn đau khổ rồi.
...
Ầm ầm!
Đan điền Quang Lộc Thánh tử chấn động, một đạo chân khí to lớn như bài
sơn đảo hải tiến vào trong người Lâm Hi. Quang Lộc Thánh tử cố kỵ Thanh
Liên Thánh nữ cho nên không dùng toàn lực, nhưng mà đạo chân khí này
đủ trấn áp đệ tử Khí Tiên Kỳ, khiến Lâm Hi bị xấu mặt.
- Tiểu tử, muốn trèo cành cây cao chen vào vòng tròn của Thánh tử, Thánh nữ không dễ dàng đâu.
Quang Lộc Thánh tử nhìn qua Lâm Hi, ánh mắt nhìn từ cao xuống, không che dấu trào phúng của mình.
Hắn muốn mượn cơ hội này làm Lâm Hi té đau.
Một Khí Tiên Kỳ đệ tử, không hảo hảo tu luyện, lại chạy tới chạy
lui, muốn cùng các sư huynh đàm đạo, làm giao dịch. Cái này đối với
Quang Lộc Thánh tử, chính là không biết tự lượng sức mình, không làm
tròn bổn phận, muốn hảo hảo giáo huấn.
Nhưng mà sau đó sắc mặt Quang Lộc Thánh tử thay đổi.
Ầm ầm!
Một đạo chân khí hùng hậu như biển, bá đạo liều lĩnh, coi trời bằng
vung, giống như ngựa hoang thoát cương từ trong người Lâm Hi oanh tới.
Dùng cường độ chân khí của Quang Lộc Thánh tử cũng không ép được.
- Sư huynh, về sau còn nhờ ngươi chỉ điểm nhiều hơn.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Song phương ám đấu, Lâm Hi vẫn có năng lực mở miệng, hiển nhiên cũng
không đem hết toàn lực. Chân khí của hắn không nhiều, vừa vặn đủ để trấn áp Quang Lộc Thánh tử mà thôi.
- Sư đệ, hảo thủ đoạn, ta đã xem nhẹ ngươi rồi. Nhưng mà Linh hỏa chi thạch của ta không dễ đạt được đâu.
Phản ứng của Quang Lộc Thánh tử cũng không tầm thường.
Thực lực của Lâm Hi tuy làm cho hắn kinh ngạc, nhưng hắn dù sao không
có dùng toàn lực, tâm niệm vừa động lập tức tăng pháp lực lên. Đồng thời thầm trào phúng Lâm Hi không có tư cách giao dịch với hắn, thu hoạch
"Linh hỏa chi thạch".
Chân khí của Quang Lộc Thánh tử vừa
tăng lên tới Pháp Lực Kỳ thì trong lòng Lâm Hi cười lạnh, không vội
không hoảng hốt đề thăng chân khí lên một cấp bậc, không nhiều không ít, vẫn trấn áp Quang Lộc Thánh tử.
- Sư huynh, vậy cũng chưa hẳn. Chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện thì chưa hẳn ta không làm được.
Âm thanh của Lâm Hi không vội không chậm chút nào.
- Vậy sao? Vậy phải xem bổn sự của ngươi.
Đan điền Quang Lộc Thánh tử chấn động, chân khí thoáng cái tăng lên tới Phù Lục Kỳ.
Đây đã là tu vi Luyện Khí lục trọng, chỉ so chênh lệch với Quang Lộc Thánh tử là cao thủ Luyện Khí thất trọng một cấp bậc!
Lúc này Quang Lộc Thánh tử đã không dám xem nhẹ Lâm Hi. Nhưng mà trong
nội tâm vẫn muốn giáo huấn Lâm Hi. Trong lòng của hắn hạ quyết tâm, chỉ
cần Lâm Hi có thể ngăn cản được thì hắn mới cơ tư cách bàn giao dịch với mình.
Nhưng mà chỉ đạt được giới hạn giao dịch với hắn mà thôi. Muốn nói bình đẳng bình tọa với hắn là không thể nào.
Thánh tử chính là Thánh tử!
Đệ tử bình thường chính là đệ tử bình thường.
Thân phận cả hai cách nhau một trời một vực. Giống như triều đình chỉ
có một hoàng đế, quân thần dâng tấu, nhưng mà muốn nói bình khởi bình
tọa tuyệt đối không có khả năng.
Ông!
Lâm Hi cảm giác chân khí trong người Quang Lộc Thánh tử chấn động, chân khí lại cao hơn một đoạn, trong mắt rốt cục đã tức giận rồi.
Hắn ba phen mấy bận dùng lễ nhượng bộ. Nhưng mà Quang Lộc Thánh tử còn
không biết tốt xấu đắn đo thân phận Thánh tử, muốn áp hắn một đầu, vậy
không thể trách hắn được.
Tượng đất còn có ba phần tức giận, không thể nhịn được thì không cần nhịn!
Quang Lộc Thánh tử không khách khí thì hắn cũng chẳng cần nương tay.
- Sư huynh! Ngươi hiểu rõ ngươi không thể làm tất cả. Nhưng mà ta có thể làm được, ngươi hiểu chứ?
Trong mắt Lâm Hi bạo phát hào quang, hắn cũng không khách khí nữa.
Âm thanh vừa dứt và chân khí trong người Lâm Hi không hề giữ lại. Oanh! Chân khí như lôi đình vạn quân tiến vào trong người Quang Lộc Thánh tử
trong.
Trong lòng Quang Lộc Thánh tử nghĩ tới còn tăng lên
Phù Lục kỳ xem Lâm Hi ứng biến như thế nào. Đột nhiên một đạo chân khí
vượt qua Luyện Khí lục trọng từ trong người Lâm Hi ập tới, liền càn quét chân khí của Quang Lộc Thánh tử.
Chân khí này vô cùng nóng,
giống như phần thiên đốt hải, đáng sợ đến cực điểm, trong một sát na
Quang Lộc Thánh tử cảm giác tay của mình như bị đốt cháy, không chỉ như
vậy chân khí Lâm Hi còn tiến vào trong kinh mạch của hắn, giống như đốt
cháy thân thể.
Lâm Hi trước đó còn cố kỵ mặt mũi của Thanh
Liên Thánh nữ, cho nên bày ra chút thủ đoạn nhỏ. Không nghĩ tới Quang
Lộc Thánh tử không biết trời cao đất rộng thì chẳng cần khách khí nữa,
trực tiếp tăng Liệt Dương chân khí tăng lên thật cao, thiêu đốt tất cả.
Rốt cuộc Quang Lộc Thánh tử cũng biến sắc.
Mục dích của hắn là biến Lâm Hi trở thành đệ tử Khí Tiên Kỳ bình thường, ngay từ đầu cũng không đặt vào mắt.
Nhưng mà đạo chân khí này như thiêu đốt thiên địa, cho
dù hắn là Thánh tử Luyện Khí thất trọng cũng ảm đạm thất sắc, làm gì có nửa điểm bộ dáng Khí Tiên Kỳ.
Oanh!
Thời khắc nguy hiểm Quang Lộc Thánh tử cũng cũng cố dùng chân khí toàn thân chống cự chân khí hỏa hệ đáng sợ của Lâm Hi.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn!
Lâm Hi không chút sứt mẻ, thân hình Quang Lộc Thánh tử không nhịn được
lắc lư vài cái, xấu hổ mặt đỏ hồng, một bụm máu dâng lên tới cổ, suýt
nữa phun ra ngoài.
- Sư huynh, đa tạ.
Lâm Hi bất động thanh sắc rút tay về.
Hắn cuối cùng vẫn lưu tình vài phần.
Dù sao vẫn là đồng môn, tuy Lâm Hi không quen nhìn Quang Lộc Thánh tử,
nhưng cũng không thể không cho Thanh Liên Thánh nữ vài phần mặt mũi.
Hơn nữa tranh giành khí phách nên ngừng lại, không cần phải tới tình
trạng ta sống ngươi chết.
Nhưng mà tử tội có thể miễn, tội sống khó tha. Không có chút thời gian thì thương thế trên người Quang
Lộc Thánh tử đừng mong khỏi.
Người trong đại điện còn không
nhìn ra. Nhưng mà tới nước cuối cùng thì bước chân Quang Lộc Thánh tử
loạng choạng đứng không vững, lập tức biết rõ hai người đối thủ, Thánh
tử còn rơi vào hạ phong thì hoảng sợ.
Chỉ có bọn người Mai
nha đầu sớm biết thực lực của Lâm Hi, nhìn thấy Quang Lộc Thánh tử có
hại chịu thiệt cũng không nghĩ nhiều.
- Ha ha, lại thêm một người nhìn thấp Lâm Hi.
Mai nha đầu cười trộm.
- Lúc này nên bị giáo huấn a...
Thanh Liên Thánh nữ cũng lắc đầu bật cười.
Chỉ có Quang Lộc Thánh tử nhìn qua Lâm Hi gương mặt lúc trắng lúc xanh, tiến cũng không được, lui cũng không xong. Nhưng mà tới lúc Thanh Liên
Thánh nữ chuẩn bị khuyên giải hòa hoãn không khí thì chỉ nghe tiếng
cười to.
- Ha ha ha..., tốt!
Đột nhiên Quang Lộc Thánh tử cất tiếng cười to:
- Sư muội, lúc này ta đã tâm phục khẩu phục. Không thể ngờ ta đường
đường là Thánh tử, Luyện Khí thất trọng Đạo Căn Kỳ, ngay cả tiên khí
cũng có thể hấp thu vài phần, rõ ràng còn thua trong tay đệ tử Khí Tiên
Kỳ. Lâm Hi, ta tâm phục khẩu phục!
Quang Lộc Thánh tử cũng
không che dấu sự thật mình bị thua, ở trước mặt mọi người hắn rất bình
thản, trực tiếp bóc trần ám đấu vừa rồi.
- Sư đệ, vừa mới đắc tội. Xem như mới quen biết đi, ta tên Lý Quang Lộc, ngươi về sau gọi ta là sư huynh hoặc là Quang Lộc cũng được.
Quang Lộc Thánh tử nói xong vươn tay ra.
Trong mắt Lâm Hi hiện ra một tia kinh ngạc. Hắn vừa rồi ấn tượng với
Quang Lộc Thánh tử cũng không quá tốt. Nhưng thật không ngờ hắn nguyện
đánh bạc chịu thua, sảng khoái lưu loát.
- Ha ha, Lâm Hi, tên này chính là như vậy. Ngươi về sau tiếp xúc với hắn sẽ quen thuộc thôi.
Thanh Liên Thánh nữ ở một bên cười nói.
Nàng nguyện ý vãng lai với Quang Lộc Thánh tử cũng không phải không có
nguyên nhân. Quang Lộc Thánh tử tính tình tuy rất thối, với người địa vị không bằng mình thì cao ngạo xem thường. Nhưng nếu ngươi đánh bại hắn
thì hắn không tức giận, ngược lại sẽ phục ngươi, cho rằng ngươi có bản
lĩnh, sẽ xem ngươi như người một nhà.
Đối đãi người một nhà,
Quang Lộc Thánh tử hiển lộ bộ mặt khác, tính tình tốt, sẽ không giấu tâm nhãn, hai mặt, hơn nữa trượng nghĩa!
Đây cũng là nguyên nhân Thanh Liên Thánh nữ có thể chịu được tính xấu của hắn, cùng vãng lai với hắn.
- Sư huynh.
Lâm Hi cùng Quang Lộc Thánh tử bắt tay nhau.
- Ha ha, tốt. Sư đệ, chúng ta đi vào, ngồi xuống nói chuyện.
Quang Lộc Thánh tử sảng khoái nói.
Lúc này hắn không còn chút kiêu ngạo.
Bọn người Mai nha đầu cũng âm thầm cười trộm, Quang Lộc Thánh tử chính
là cục đá vừa cứng vừa thối. Ngươi cung kính với hắn thì hắn không nhìn
mặt ngươi. Ngươi trấn áp, đánh cho hắn phục thì hắn dễ bảo.
Dùng cách nói của bọn Thanh Cúc thì tên này rất tiện!
Vài chén trà vào trong bụng, quan hệ của ba người hòa hợp hơn rất nhiều, cũng không còn cứng ngắc như trước.
Chính thức tiếp xúc thì Lâm Hi cũng phát hiện Quang Lộc Thánh tử kỳ
thật cũng cũng không có vênh váo hung hăng như bề ngoài. Nói chuyện tự
nhiên, bàn mục đích chính.