Thần Tọa

Chương 1272: Chương 1272: Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh.




Mỗi một phút mỗi một giây, thực lực của Lâm Hi đều đang tăng trưởng, hơn nữa càng lúc càng nhanh. Ở dưới sự tẩy rửa của Lục Dương tiên thủy, khí tức tản mát ra trên người hắn càng ngày càng lớn mạnh, cũng càng ngày càng nóng rực, phảng phất như cả một vòng tiên khí liệt nhật đang thiêu đốt.

Lúc này Thôn Thổ đại tiên thuật rốt cục phát huy ra uy lực của nó. Lâm Hi ban đầu tốn mấy trăm vạn công huân trị, ở lúc này liền hiển thị rõ ràng không thể nghi ngờ.

Mỗi một khắc, lượng nước biển Lục Dương mà Lâm Hi thôn thổ đều là gấp mười lần, gấp trăm lần những Đệ tử chân truyền Đại Thiên cảnh khác. Trong mấy cái Thứ nguyên tiểu tiên đại cũng đã tích lũy đại lượng nước biển Lục Dương bị phong ấn, số lượng dữ trữ đã tương đương với một con sông khổng lồ.

'Con sông' này chỉ cần mang ra ngoài tất nhiên có thể vì Chấp Pháp điện cùng Ngũ Lôi phái chế tạo đại lượng cao thủ, đây chính là tài phú vô tận, xa so sánh với phần thưởng công huân trị cùng Thuần Dương đan dược còn phải trọng yếu hơn!

Thời gian chậm rãi qua đi, mặc dù còn chưa tới Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh, nhưng mà lực lượng lúc này của Lâm Hi đã cực kỳ kinh khủng. Chân khí trong cơ thể hắn đã toàn bộ từ Thái cổ long cương cùng Thuần Dương tiên khí thay thế thành Lục Dương tiên khí thuần túy, cao cấp hơn.

Khí tức dương cương chước liệt vô cùng vô tận từ trong cơ thể Lâm Hi phun ra ngoài. Trong tu luyện không ngủ không nghỉ, Thuần Dương tiên thể của Lâm Hi đã hóa thành Lục Dương tiên thể, bên trong mỗi cái tế bào toàn thân đều chứa đựng đại lượng Lục Dương tiên khí chí dương chí cương.

Giờ này khắc này, mặc dù còn chưa đột phá cảnh giới nhưng thực lực của Lâm Hi đã hoàn toàn vượt qua cường giả Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh, cho dù là tên cường giả Tư Mệnh cảnh đỉnh phong của Thái Nhất tông khi ở Phong Bạo đại thế giới đuổi giết hắn cũng không phải là đối thủ của hắn.

Tăng trưởng của thực lực mang đến chính là gia tăng uy lực của Thôn Thổ đại tiên thuật, Lâm Hi mỗi lần tự do thôn thổ đều sẽ ở trong phiến kim sắc hải dương mênh mông này nhấc lên một phiến đại dương triều tịch rộng lớn.

Thời gian từng ngày qua đi, Lâm Hi hoàn toàn phong bế lục thức, cũng ngăn cách liên lạc với ngoại giới, chuyên tâm đắm chìm ở trong tu luyện. Nội tâm của hắn một mảnh yên lặng, hoàn toàn tiến vào một loại cảnh giới thái hư huyền diệu, tư tưởng, ý niệm như có như không, phảng phất là trống không rồi lại tồn tại chân thực.

Dưới loại cảnh giới kỳ diệu này, tiến độ thôi diễn tâm pháp của Lâm Hi đột nhiên tăng mạnh, gấp mười lần trở lên so với lúc trước.

Mỗi một ngày, thực lực cùng tinh thần của Lâm Hi đều đang tăng trưởng.

Cứ như vậy, cũng không biết qua bao lâu, trong minh minh, một loại cảm giác kỳ dị dâng lên trong tâm, Lâm Hi cảm giác được ý thức của mình đột nhiên phát tán ra ngoài, kéo dài vô hạn, dung nhập vào trong thiên địa hư không.

Lúc thường ngày, nương theo ý niệm kéo dài, lực lượng tinh thần của Lâm Hi càng ngày càng tiêu hao, cho đến sức cùng lực kiệt, không thể tiếp tục được nữa. Nhưng mà lần này không biết tại sao, ý thức của Lâm Hi mặc dù kéo dài vô hạn ra bên ngoài, khuếch trương, phúc xạ, song cái loại cảm giác tinh thần suy yếu này lại không có xuất hiện, như cũ là tinh thần rạng rỡ.

Tinh thần phúc xạ càng lúc càng rộng, càng lúc càng sâu, khi ý thức phát tán kéo dài đên cực hạn...

- Ông!

Não hải Lâm Hi chấn động, trong nháy mắt trống rỗng, tất cả tâm pháp thôi diễn vào giờ khắc này toàn bộ ngưng lại, thiên địa không tiếng động, mọi thanh âm đều câu tịch, thời gian vào giờ khắc này phảng phất như đình chỉ lại.

- Đây là…

Lâm Hi kinh nghi ngẩng đầu lên. Giờ khắc này hắn mơ hồ cảm thấy tồn tại của thiên địa quy tắc, mơ hồ tiếp xúc đến quy luật vận hành của thiên địa, mặc dù cũng không chân thật, cũng không nhìn được chi tiết, nhưng loại cảm xúc chân thật không giả này lại mang đến một loại trùng kích cự đại cho Lâm Hi.

Lần đầu tiên Lâm Hi cảm giác được vạn loại quy tức đang duy trì vận hành giữa thiên địa, là thiết thực tồn tại.

Đây là một loại kinh nghiệm bảo bối, đối với tu hành ngày sau của tiên đạo tu sĩ, nắm giữ quy tắc mà nói, có tác dụng không thể lường được!

Cùng lúc đó, ở bên trong thiên địa quy tắc ngàn vạn đầy trời, Lâm Hi đột nhiên lúc này 'nhìn' đến một viên 'tinh thần' lớn bằng cái đấu, giữa 'tinh thần' cùng 'tinh thần' có quy tắc kỳ diệu tương liên, mơ hồ tạo thành một bộ quỹ tích kỳ diệu.

- Đây chính là vận mệnh của ta sao?...

Lâm Hi ngẩng đầu nhìn 'thiên', như có điều suy nghĩ. Hắn cảm giác được 'Quỹ tích' kỳ dị trên cái thiên mạc này cùng với mình xa xa hô ứng, liên hệ chặt chẽ, có loại cảm giác huyết mạch tương liên, nhất thể truyền thừa.

Đụng chạm đến cảnh giới Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh là có thể 'nhìn' đến trong minh minh, 'vận mệnh' của mình ở trong thiên địa. Lâm Hi nhìn thiên mạc, trong lòng như có điều suy nghĩ, nếu như không có gì ngoài ý muốn, 'Sinh lão bệnh tử' liền là số mệnh của mình, cho dù là tiến vào 'tiên môn', cũng chỉ là sống lâu một lát mà thôi, cuối cùng là hóa thành bụi đất, hôi phi yên diệt!

Đây là ràng buộc của tiên đạo tu sĩ ở giữa thiên địa, cường giả tiên đạo đỉnh cấp thậm chí có thể bằng vào tia 'ràng buộc' này, lợi dụng 'Tiên thiên số thuật' thôi diễn ra hướng đi, nhất cử nhất động của tất cả tu sĩ từ Tiên Đạo tam trọng trở xuống, đều giống như xem vân lộ trong lòng bàn tay, cực kỳ rõ ràng.

Không chém phá vận mệnh, đánh vỡ tia ràng buộc này ở giữa thiên địa, tiên đạo tu sĩ liền vĩnh viễn chưa nói tới siêu thoát thiên địa, theo đuổi tự tại, đạt được vĩnh sinh!

Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh chính là một đạo 'môn hạm', nhảy vào rồi liền chân chính tiến vào 'đại đạo chi môn', theo đuổi vĩnh sinh vô tận. Cho dù là tiên đạo cường giả đứng đầu cũng vô pháp thông qua Tiên thiên số thuật thôi diễn đến vận mệnh của cường giả Tư Mệnh cảnh.

- Phải chặt đứt đoạn liên hệ này ta mới có thể chân chính bước vào Tư Mệnh cảnh!

Quang mang trong mắt Lâm Hi chợt lóe, hắn biết mình bây giờ còn không tính là chân chính bước vào Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh, phải 'trảm phá' liên hệ giữa mình cùng với thiên địa.

Loại trảm phá này cũng không phải đơn thuần là lực lượng trảm phá, mà là kết hợp đại trí tuệ, đại nghị lực, đại quyết tâm trảm phá!

- Ầm!

Thân thể Lâm Hi vừa động, đột nhiên vươn người đứng lên, cánh tay hắn vung lên, lực lượng tinh thần bàng bạc, chân khí mênh mông vô tận cộng thêm quyết tâm, nghị lực tuyệt đại hóa thành một trảm:

- Đoạn cho ta!

Hư không ông minh, một đại ý thức âm ảnh hẹp dài, cộng thêm tiên khí bàng bạc hóa thành trường đao kinh thiên đột nhiên xẹt qua chỗ vận mệnh liên kết.

Oanh!

Trường đao xẹt qua, phát ra một tiếng nổ kinh thiên. Trong hư không không có vật gì nhưng mà lại có loại thanh âm đứt gãy truyền ra, khí lãng vô biên băng thiên liệt địa, bài sơn đảo hải ở trong hư không kích phát ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.