Thần Tọa

Chương 616: Chương 616: Tiên phế.




- Sư đệ!

Mọi người thấy thế đều đại chấn tinh thần.

Tuy Lâm Hi không có giải thích kế hoạch của hắn nhưng mà mọi người cũng nhìn ra được suy nghĩ của Lâm Hi, cũng hiểu nó sẽ phát huy tác dụng.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt lại một đạo tiên khí đánh vào trong cơ thể Âu Dương Nạp Hải.

Ý thức của Lâm Hi hoàn toàn đắm chìm vào trong tu luyện, hắn ý thức mở rộng đến cực hạn, cảm ứng thứ cấp tiên khí đang không ngừng du động trong thiên địa chung quanh.

Những tiên khí này phi thường mỏng manh, hơn nữa còn phân tán giữa thiên địa.

Lâm Hi vốn cảm giác những tiên khí này rất khó hấp nhiếp, nhưng mà hiện tại khi cảnh giới của Hô Hấp Đại Pháp tăng lên đột nhiên Lâm Hi cảm thấy có nhiều tiên khí này không ngừng nhiều hơn. Có chút chảy tiên khí mảnh như tơ không ngừng du động nên rất khó phát hiện.

Nhưng mà từ khi Hô Hấp Đại Pháp tăng lên thì Lâm Hi phát hiện mình cảm giác được nhiều tiên khí hơn, càng ngày càng nhiều. Chuyện này giống như một người cận thị nhưng tầm mắt đột nhiên càng ngày càng rõ ràng hơn.

- Hô Hấp Đại Pháp có thể tăng tinh thần lực lên thật lớn, nó có thể mang cảm giác tăng lên cực hạn.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm giật mình.

Loại tăng phúc phương diện tinh thần lực này lúc trước hắn không có phát hiện ra được. Trên thực tế đây không phải là năng lực của Khu Thần Kỳ. Chỉ có tu luyện xong kinh văn Khí Tiên Kỳ mới hiện ra.

- Cũng nên tu luyện kinh văn Pháp Lực Kỳ thôi!

Trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo ý niệm.

Kinh văn Pháp Lực Kỳ của Hô Hấp Đại Pháp có độ khó trung đẳng, đối với Lâm Hi mà nói loại kinh văn này không có gì khó cả, nhưng mà dễ dàng lĩnh ngộ cũng không đồng nghĩa dễ tu luyện.

Kinh văn Pháp Lực Kỳ khó ở một điểm chính là cô đọng ra Tiên phế. Đây là áo nghĩa của Hô Hấp Đại Pháp. Mà hô hấp thì có quan hệ tới phổi.

- Ông!

Tâm thần Lâm Hi khẽ động, hắn lần nữa tiến vào trong tu luyện. Trong cơ thể hắn cô đọng ra nhiều tiên khí. Dùng tu vi nửa bước Thánh tử của hắn tu luyện kinh văn Pháp Lực Kỳ của Hô Hấp Đại Pháp đúng là không khó khăn.

Dưới tình huống bình thường, mặc dù lĩnh ngộ kinh văn muốn cô đọng ra Sơ cấp tiên phế cũng cần nhiều thời gian. Nhưng mà thực lực của Lâm Hi đủ sức sánh ngang với cường giả Đạo Quả, ngưng luyện một quả Sơ cấp tiên phế cũng không cần thời gian dài như vậy.

- Hô Hấp Đại Pháp, cô đọng tiên phế!

Trong nội tâm Lâm Hi quát lên một tiếng, tiên khí trong cơ thể không ngừng chấn động ầm ầm, đại lượng tiên khí giống như nước thủy triều đánh vào trong người của Lâm Hi.

Tiên khí phù lục rậm rạp chằng chịt ngàn vạn, mênh mông như khói, lập tức bao trùm toàn bộ khoan phổi của Lâm Hi, sau đó len lỏi vào từng khí quản và kinh mạch.

Ầm ầm!

Sau một khắc tiên khí phù lục phong phú lập tức dựa theo phương thức của Hô Hấp Đại Pháp cải tạo phổi của Lâm Hi, vô số tiên khí phù lục tạo thành hàng trăm phù lục tiểu trận, dung hợp với huyết nhục trong phổi của Lâm Hi.

- Đau quá!

Hai hàng lông mày của Lâm Hi nhíu lại, hiện ra thần sắc thống khổ.

Loại quá trình cô dọng tiên phế này cần luyện hóa từng bộ phận huyết nhục, quá trình này vô cùng thống khổ. Cải tạo trải qua thời gian một giờ sau, trong óc Lâm Hi kịch chấn, đột nhiên hắn cảm thấy tinh thần của mình tăng lên gấp đôi, đồng thời một đạo năng lượng ôn hòa mát lạnh từ hư không chung quanh thẩm thấp vào trong cơ thể, bổ sung từng tia tinh thần của hắn.

Một loại cảm giác kỳ diệu xuất hiện trong lòng. Lâm Hi cảm giác được phổi của chính mình phổi lúc này dường như hợp theo vận luật nào đó. Hơn nữa hình thành liên hệ vi diệu với thời không thiên địa chung quanh.

Ti!

Lâm Hi hít sâu một hơi, trong nháy mắt tinh thần mở rộng, một đạo ý cảnh hiện ra trong lòng. Lâm Hi cảm giác được sâu trong thời không chung quanh tiên khí chi chít như sao trời, đột nhiên chúng quay cuồn, những tiên khí này vốn cần phí nhiều sức mới hấp nhiếp nó được, giờ khắc này nó giống như quân lính nghe theo hiệu lệnh của Lâm Hi vậy.

- Tới đây cho ta!

Lâm Hi Nhìn qua từng quang đạo lập lòe trong hư không, trong nội tâm quát lên một tiếng.

- Ah!

Sau một khắc một tiếng kinh hô vang lên bên tai, Lâm Hi lập tức hô hấp rất nhiều tiên khí thứ cấp.

Ông!

Tiên khí chấn động, một đạo tiên khí dày đặc cuồn cuộn theo hô hấp của Lâm Hi tiến vào trong tiên phế, sau đó nó như nước chảy lưu chuyển khắp tứ chi bách hài của hắn.

- Ah! Đây là tiên khí, tiên khí đậm đặc hóa thành thực chất.

- Là tiểu sư đệ, không có khả năng! Sao hắn làm được?

- Đây rốt cuộc là tuyệt học gì? Không thể tưởng tượng nổi!

...

Âu Dương Nạp Hải chống đỡ Tiên Khí Hộ Tráo, mọi người vẫn kinh hô lên.

Giờ này khắc này chỉ thấy sương mù từ bốn phương tám hướng bay tới, tiên khí to như nắm tay hội tụ lại, từ khắp nơi tiến vào trong người của Lâm Hi.

Mọi người lấy làm kinh ngạc, đã sớm ngây ngốc.

Tiên khí trong hư không lúc này không ngừng tiến tới, sau một khắc tiên khí trong phạm vi vài dặm đã biến mất, rất khó hấp nhiếp được.

Lâm Hi có thể đánh vỡ giới hạn này, hấp nhiếp tiên khí của ngoại giới thì bỏ đi, nhưng không ngờ hắn có thể hấp thu nhiều như vậy.

- Rốt cuộc Lâm sư đệ làm thế nào vậy? Tiên khí mức độ này khó có người làm được nha.

Quang Lộc Hư Tiên nháy mắt mấy cái, bờ môi có chút phát khô.

Mượn nhờ pháp trận trong Huyền Phù Thánh Phong thì hắn có thể hấp thu không ít tiên khí. Nhưng không có tới mức nhìn thấy bằng mắt thường được. Đặc biệt Lâm Hi hấp thu tiên khí đều là tiên khí thứ cấp đẳng cấp thấp nhất.

Nhưng mà chưa từng nghe ai nói tiên khí thứ cấp có thể ngưng tụ thành thực chất cả.

- Thanh Liên sư muội, ngươi đi theo Lâm Hi lâu nhất. Ngươi biết hắn tu luyện công pháp gì không?

Quang Lộc Hư Tiên nói.

Trong lòng của hắn xác thực có chút nghi hoặc. Trong Phúc Đức điện Lâm Hi có thể đổi được thứ gì thì hắn cũng có thể đổi được. Nhưng hắn vẫn không nghĩ trong tuyệt học Luyện Khí Cảnh có thứ lợi hại như vậy.

- Ta cũng không biết.

Thanh Liên Thánh nữ khoát khoát tay, lộ ra nụ cười khổ:

- Tuy ta và Lâm sư đệ liên hệ rất nhiều. Nhưng mà không tới mức bí mật gì cũng nói cho ta biết đâu.

- Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Mọi người nghe vậy cũng than thở không thôi.

Oanh!

Mọi người lúc này không ngừng nghị luận, đột nhiên Lâm Hi lại đánh ra một chưởng.

Một chưởng này hoàn toàn khác so với lúc trước. Tiên khí bàng bạc ngưng tụ thành thực chất, tiến vào tứ chi bách hài của Âu Dương Nạp Hải.

- Thật thoải mái ah! Tiên khí thật nồng đậm!

Âu Dương Nạp Hải không nhịn được quát to một tiếng, chân khí của hắn vốn vốn tiêu hao không nhỏ, được bổ sung lần này thì sinh long hoạt hổ hơn trước:

- Chuyển dời cho ta!

Ầm ầm!

Hư không rít gào, tốc độ của mọi người bạo tăng, hóa thành một ngôi sao bay trong hư không.

- Chỉ còn lại một trọng tâm pháp cuối cùng.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo ý niệm trong đầu. Mặc dù hắn không có mở mắt ra nhưng cũng cảm giác được chung quanh biến hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.