Địa Ngục Ma Long thân hình tung lên, lập tức hóa thành một mũi tên
nhọn, bắn về phía lão giả. Nó lần đầu đã nếm được ngon ngọt, cho nên lúc này lại làm lại trò cũ, ngụy trang thành một đầu tiểu xà, hi vọng lão
nhân này bỏ qua nó, sau đó có thể dễ dàng thực hiện âm mưu.
Tới gần, tới gần, càng gần... Ánh mắt lão đầu tử đều nhìn vào trên người Thượng Quan Dao Tuyết, chưa từng nhìn vào nó.
- Thành công rồi!...
Ma Đồ trong nội tâm vui vẻ, bá thoáng một phát, bay đến dưới chân lão
giả, miệng rộng mở ra, mãnh liệt cắn lấy một cái vào ống quần lão giả.
Đồng thời một cổ Hắc Sắc Địa Ngục Liệt Diễm mang tính hủy diệt phun tới.
Xoạt!
Địa Ngục Ma Long lại càng hoảng sợ, lão nhân không chút sứt mẻ, nguy
nga phảng phất một tòa núi lớn, cú cắn kia của nó phảng phất như cắn lên người người khác vậy.
- Làm sao có thể?
Địa Ngục
Ma Long cả kinh hàm răng cũng như muốn rớt. Thân thể của nó bành trướng, đột nhiên một ngụm Địa Ngục Liệt Diễm còn đậm đặc hơn trước gấp trăm
lần phun tới. Lần này nó thấy rất rõ ràng, Địa Ngục Liệt Diễm màu đen
cách chỗ lão nhân đứng chỉ còn trong gang tấc, lập tức liền hoàn toàn
dập tắt.
Căn bản không có chút hỏa diễm nào có thể phun đến trên người lão.
Nhưng mà trên thân lão nhân kia lại không có chút chân khí chấn động, nói cách khác, hắn căn bản không hề động tay.
- Không có khả năng!
Địa Ngục Ma Long còn chưa bao giờ gặp qua chuyện quỷ dị như vậy, nó
không chút nghĩ ngợi, thân hình kịch liệt bành trướng, muốn triệt để lộ
hóa ra Long thân của mình, đồng thời một cổ ma khí bàng bạc, phác thiên
cái địa đánh về phía lão giả thần bí kia.
Lão giả áo lam rốt cục cúi đầu xuống, nhìn về phía Địa Ngục Ma Long dưới chân.
Trong mắt của hắn hiện lên một tia hào quang sáng ngời, cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ vẫy năm ngón tay, Địa Ngục Ma Long vốn đang
kịch liệt bành trướng lập tức dừng lại ở trên hư không, không thể động
đậy.
Không chỉ như vậy, thân thể của nó còn đang nhanh chóng
thu nhỏ lại, trong nháy mắt, đã khôi phục lại như trước. Cho dù, đó cũng không phải là bổn ý của Địa Ngục Ma Long.
- Cường giả Tiên... Tiên Đạo Cảnh!
Địa Ngục Ma Long dừng trên không trung, sợ tới mức con mắt đều muốn rớt ra. Lúc lão giả ra tay, tuy rằng không mang theo chút nào khí tức nào,
nhưng nó lại rõ ràng bắt được một tia tiên khí lóe lên tức thì.
Lão giả áo lam thoạt nhìn không chút bắt mắt lại, lại là một cường giả nhân loại Tiên Đạo Cảnh hàng thật giá thật!
Địa Ngục Ma Long bị chính mình ý nghĩ này dọa sợ.
Trách không được, mình cắn một ngụm, hắn một chút việc cũng không có.
Trách không được, địa ngục hỏa diễm của mình còn chưa tới gần hắn đã tự
động dập tắt!
Nó chỉ là một đầu Ma Long Khí Tiên Kỳ, làm sao có thể đối phó được cường giả cấp tiên đạo chứ? !
Loại khả năng này chẳng những không thể tồn tại. Hơn nữa hoàn toàn trái lại, lão giả nhìn như hiền lành trước mắt kia, chỉ cần duỗi ra một ngón tay đã có thể nghiền chết nó như nghiền chết một con kiến.
Chỉ trong tích tắc, Địa Ngục Ma Long cảm thấy một loại nguy hiểm cực lớn, thật giống như đứng trên vực sâu tử vong vậy.
- Tiểu tử đi cùng ngươi..., không tệ ah, tuổi còn trẻ, đã nuôi dưỡng một đầu Địa Ngục Ma Long.
Lão giả vẻ mặt dáng tươi cười, bàn tay thô ráp vỗ vỗ trên đỉnh đầu Địa
Ngục Ma Long. Địa Ngục Ma Long lập tức ngoan ngoãn đáp xuống mặt đất,
phủ phục dưới chân của hắn, một bộ ôn thuần, khác hẳn lúc trước.
Không biết đấy, còn tưởng rằng nó là do lão giả này nuôi nữa ấy chứ!
- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, tiểu nữ chủ nhân, ngươi cứ tự cầu
nhiều phúc đi. Không phải Ma Đồ ta không trượng nghĩa, thật sự là lão
gia hỏa này quá lợi hại.
Địa Ngục Ma Long trong nội tâm kêu lên một hồi, sau đó ngoan ngoãn nhắm mắt lại, một cử động nhỏ cũng không dám.
- Lão quản gia...
Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết oán trách kêu một tiếng.
- Còn gọi ta lão quản gia?
Lão giả khóe miệng lại cười nói.
- Được rồi,... Lương bá, ngươi không thể để ta chơi chút nữa rồi mới nói cho phụ thân sao?
Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết không tình nguyện nói:
- Ta còn muốn đi gặp mấy tỷ muội một chút nữa.
"Lương bá" hơi cười rộ lên:
- Tiểu thư, nếu như lão gia đã biết, ngươi cảm thấy còn có thể là ta sao?
Thượng Quan Dao Tuyết giật mình, đột nhiên hét rầm lên:
- Không phải chứ, ngươi, ngươi không có...
- Ngươi cứ nói đi?
Lương bá cười ha hả.
- YAA. A. A..! Lương bá, ta biết ngươi tốt với ta nhất mà!
Thượng Quan Dao Tuyết bá thoáng một phát bổ nhào qua, ghé vào lão trên
thân người, hung hăng tại hắn trên gương mặt hôn một cái, vẻ mặt vui
rạo rực.
Lương bá vẻ mặt cười khổ:
- Tốt rồi, tiểu thư xuống đây đi. Lão già khọm như ta không chịu nổi ngươi hành hạ thế đâu.
- Ngươi chính là cường giả Tiên Đạo Cảnh, trước kia ta không biết, hiện giờ ngươi còn muốn giấu diếm ta sao!
Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết "Ngươi đã bị ta vạch trần", bàn tay duỗi ra, cầm lấy "Thanh Đồng tạp phiến" đưa đến:
- Cái này ngươi cầm đi.
- Thanh Đồng tạp phiến? Ngươi đưa nó cho ta làm gì?
Lão nhân nhíu nhíu mày, có chút khó hiểu.
- Trong Không Gian Thương Khố tư nhân của tấm tạp phiến này có chút tài liệu. Ngươi giúp ta bán đi. Đúng rồi, phải giá cao. Nhớ kỹ!
Thượng Quan Dao Tuyết một bộ đương nhiên nói, thân thể liền trượt xuống dưới đất.
Địa Ngục Ma Long trên mặt đất, xem đã trợn mắt há hốc mồm.
Cái này... Cái này là chuyện gì? Long đại gia ta đánh sinh đánh tử, hóa ra các ngươi là người một nhà sao? !
Lão nhân bất đắc dĩ lắc đầu:
- Lão gia nếu biết, nhất định sẽ trách tội xuống đấy.
- Ngươi không nói cho hắn, không được sao.
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- ...
Lão nhân.
- Được rồi. Ta sẽ giao cho người phía dưới đi làm. khó được ngươi trở
về, đi lên trên nghỉ ngơi chút đi. Nơi này quá mức đơn sơ rồi!
Lão nhân nói, nhận lấy Thanh Đồng tạp phiến.
Phòng tiếp đãi khách quý của Tiên Đạo Đại Thương Minh trong mắt lão giả lại thành quá đơn sơ.
- Ân, tốt.
Lúc này, Thượng Quan Dao Tuyết ngược lại không cự tuyệt.
Lão nhân dẫn đường, Thượng Quan Dao Tuyết đi phía sau, một đường đi lên trên. Ma Đồ không dám nói một tiếng đi phía sau. Ngay lúc lão nhân mang theo Thượng Quan Dao Tuyết đi lên trên, mặt khác, một đoàn người đi đến trước mặt, đi về phía phòng khách quý. Lúc nhìn thấy hai người một rồng thì giật mình, đứng nguyên ở đó, vẫn không nhúc nhích, mắt thấy ba
người biến mất trong thông đạo
- Người đó đúng...
Công tử tuấn mỹ cầm đầu ngẩn ngơ, thật lâu mới có chút không dám tin tưởng nói:
- Tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh?...
- Thái tử anh minh. Quả thật là tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh!
Thanh âm của một lão nhân từ phía sau truyền đến, trực tiếp khẳng định suy đoán của Tam thái tử Tam Tiên Đảo.
- Nếu như không nhớ lầm, nhũ danh của nàng có lẽ gọi là Dao Tuyết
- Không phải nói nàng hành tung quỷ bí, thường xuyên biến mất sao? Sao lại dễ dàng gặp được nàng như vậy?
Tam thái tử mở trừng hai mắt, vẫn còn có chút không quá tin tưởng vận khí của mình.
Hắn từ trong ngực móc ra một bức họa, thoáng cái mở ra nhìn kỹ.
Đúng vậy! Chính là tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh!
- Hắc hắc, thật sự là đạp mòn thiết hài không tìm thấy, tìm thấy lại
không phí chút công phu. Không nghĩ tới, ta vừa đến đại lục đã tìm thấy
tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh. Mẫu thân nếu như biết rõ,
nhất định sẽ phi thường cao hứng. Các ngươi đều lưu ý cho ta, đặc biệt
lưu ý hướng đi của Tiên Đạo Đại Thương Minh tiểu công chúa.
Tam thái tử âm hiểm cười rộ lên.
- Thế nhưng mà, thái tử, tầng cao nhất của Tiên Đạo Đại Thương Minh chúng ta không thể đi lên được!
Một gã cao thủ Tam Tiên Đảo nói.
- Ngu xuẩn! Nàng chẳng lẽ một mực ở trên đó sao? Chỉ cần thủ tại chỗ
này, đợi các nàng xuống không được sao. Lần này chúng ta đến Tiên Đạo
Đại Thương Minh, có rất nhiều thời gian, vô luận như thế nào, cũng phải
mời tiểu công chúa đến Tam Tiên Đảo chúng ta!
Tam thái tử Tam Tiên Đảo nói.
- Minh bạch, Tam thái tử yên tâm. Chúng ta nhất định sẽ lưu ý!
Vài tên cao thủ Tam Tiên Đảo lập tức nói.
- Lão quản gia, Tam Tiên Đảo chúng ta nói chuyện thông gia với Thượng
Quan Thánh Thông sẽ giao cho ngươi. Chỉ cần Thượng Quan Thánh Thông chịu gật đầu, hơn nữa có sự trợ giúp của Tiên Đạo Đại Thương Minh, Tam Tiên
Đảo chúng ta ngày sau tiền đồ quả thực bất khả hạn lượng. Rốt cuộc không cần nằm trong hải ngoại thập phái nhỏ bé nữa. Thậm chí mượn cơ hội một
lần hành động thống nhất hải ngoại thập phái, cũng không phải không thể.
Trong mắt vị thanh niên thái tử Tam Tiên Đảo kia bắn ra dã tâm bừng bừng.
- Lão nô đã rõ.
Liên quan đến bố cục của Tam Tiên Đảo, tên cường giả hải ngoại Tiên Đạo Cảnh kia lập tức thay đổi bộ dạng khác, vẻ mặt trịnh trọng.
... ...
Trong một gian phòng cao trên tầng cao nhất Tiên Đạo Đại Thương Minh,
mặt đất trải lên một tầng da lông hải thú màu xanh da trời dày đặc,
không biết tên. Toàn bộ da lông đều nguyên vẹn một khối, tuy rằng bị lột bỏ hồi lâu, nhưng vẫn luật động lên như có tánh mạng, cho thấy sinh
mệnh lực cường đại.
Chết còn như thế, vậy lúc còn sống, không hề nghi ngờ, thực lực của đầu hải thú không biết tên kia sẽ càng thêm
khủng bố kinh người. Bất quá hiện giờ, lại trở thành chăn lông lót trên
mặt đất. Mà trên vách tường bốn phía, lần lượt từng bộ da thú màu hoàng
kim nguyên vẹn bị làm thành thảm treo tường, rủ xuống. Trên vách tường
hai bên còn có một chút cốt cách màu hoàng kim, làm thành tác phẩm nghệ
thuật, khảm nạm trên vách tường.
Tất cả thảm treo tường và cốt điêu, đều tản mát ra quang mang màu vàng, chiếu khiến gian phòng sáng bừng.
Nếu có người biết nhìn hàng ở chỗ này, tất nhiên sẽ rất sợ hãi. Bởi vì
những cốt cách da lông màu hoàng kim, rõ ràng là tiên cốt, tiên bì chỉ
có sinh vật thực lực đạt tới Tiên Đạo Cảnh, có được năng lực phun ra
nuốt vào tiên khí mới có.
Nói cách khác, những con hung thú
này lúc còn sống đều có được thực lực sánh với cường giả Tiên Đạo Cảnh.
Mà bây giờ, cả đám sau khi bị tàn sát còn bị làm thành tác phẩm nghệ
thuật, treo ở chỗ này.
Hung thú Tiên Đạo Cảnh mỗi một khối da lông, cốt cách đều là tài liệu tế luyện Tiên Khí trân quý. Bên trong ẩn chứa đại lượng tiên khí. Nhưng mà lại bị coi như vật phẩm vô dụng treo ở chỗ này.
Gian phòng này quả thực xa hoa đến khiến người khác tức lộn ruột.
Gian phòng mở ra, lão quản gia mang theo Thượng Quan Dao Tuyết, còn có Địa Ngục Ma Long từ bên ngoài đi vào.
- Tiểu thư tốt!
Trong phòng vài tên tuấn nam mỹ nữ lúc thấy Thượng Quan Dao Tuyết, đều cúi người thật sâu.
- Lương bá...
Thượng Quan Dao Tuyết quay đầu lại nhìn thoáng qua lão quản gia, vẻ mặt bị đánh bại.
Lão quản gia cười cười, phất phất tay:
- Tốt rồi. Nếu tiểu thư đã không thích nhiều cấp bậc lễ nghĩa như vậy
thì các ngươi cũng không cần đa lễ nữa. Lưu mấy người ở chỗ này phục
thị, những người khác đi ra ngoài đi.