Tiên La Phái là chủ nhà lần này, ba người đánh bạc, chung quy vẫn phải cho Tiên La Phái một ít mặt mũi, cho dù chỉ là bề ngoài cũng vậy.
- Mấy tên này, thật sự cực kỳ khủng khiếp ah!...
Tiên Mộng trưởng lão trong nội tâm cảm khái không thôi.
Lý Tranh Phong, Lâm Hi, Kim Vương Tôn ba người lấy ra tặng thưởng cộng lại, hắn giá trị đã vượt qua Tiên La Phái lấy ra ban thưởng "Trường Sinh Quả" rồi.
Cái này chung quy cũng khiến cho đại thủ bút của Tiên La Phái "Thất sắc không ít", Tiên Mộng trưởng lão trong nội tâm trăm vị hỗn tạp, cũng không biết nghĩ gì. Bất quá, ba người đánh bạc, ngay cả đặt cược cũng đã đưa ra rồi. Nhiều người nhìn xem như vậy, Tiên Mộng trưởng lão cũng không thể nào làm trái ý công chúng được.
- Đương nhiên có thể.
Tiên Mộng trưởng lão gật gật đầu.
- Nếu trận đấu còn chưa bắt đầu, ta đề nghị, mọi người đưa đặt cược, tính cả Trường Sinh Quả cùng nhau giao cho Tiên Mộng trưởng lão đảm bảo. Sao hả?
Lý Tranh Phong đột nhiên mở miệng nói.
Lời này thoạt nhìn là cho Tiên La Phái mặt mũi, nhưng Lý Tranh Phong kỳ thật cũng tư tâm của mình.
Đặt cược mà ba người đưa ra, Lý Tranh Phong cảm giác mình thật ra đã chiếm được tiện nghi. So với "Tụ Đan Đỉnh" của Kim Vương Tôn, còn có "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" của Lâm Hi thì Lý Tranh Phong cũng tự nhận mình đã chiếm được "Tiện nghi".
Ít nhất, trong lòng của hắn cho là vậy.
- Có thể, đang có ý đó đây.
Kim Vương Tôn mở miệng nói.
Lâm Hi cũng nhẹ gật đầu.
Bá bá!
Kim Vương Tôn tay áo run lên, đầu tiên đưa "Tụ Đan Đỉnh" của mình ra ngoài. Tiếp theo là Lý Tranh Phong, hai quả "Thượng Cổ huyết thống" và mười một miếng Tạng Phủ Đan cùng bay ra ngoài ngoài. Về phần đan dược giá 1 ức công huân giá trị đã nhận lời thì Lý Tranh Phong hất tay áo lên, trực tiếp vung ra 100 miếng "Thuần Dương Tiên Đan".
Đây là khí phách của Thái Nguyên Cung, tùy thân đã có trên trăm miếng Thuần Dương Tiên Đan, căn bản không cần đổi với Tiên La Phái!
Hô!
Lâm Hi bàn tay giương lên, cũng đẩy "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" của mình ra ngoài.
Nhiều tặng thưởng như vậy, tăng thêm "Trường Sinh Quả" của Tiên La Phái, khiến cho ban thưởng của trận đấu lần này trở nên phi thường phong phú. Trên khán đài, Tiên Đạo đệ tử động tâm chỗ nào cũng có.
Trông thấy Tiên Mộng trưởng lão thu hết tiền cược của ba người lại, Lâm Hi một mực trầm mặc ít lời, cực ít nói chuyện cũng giãn mày ra, rốt cục cũng lộ ra một mặt phong thái của đệ tử Thần Tiêu Tông.
- Cảm ơn hai người các ngươi rồi. Tặng thưởng của hai người các ngươi, kể cả Trường Sinh Quả, -- ta tất cả đều muốn!
Lâm Hi nhìn lướt qua hai người, nở nụ cười, thanh âm cuồng dã mà khí phách, giống như đang nói một sự thật hiển nhiên vậy.
Vốn đang lo lắng hai tên này nửa đường đổi ý, sửa đổi đặt cược, nhưng hiện giờ đại cục đã định, Lý Tranh Phong cũng tốt, Kim Vương Tôn cũng thế, bất kể giãy dụa như thế nào, tất cả chỉ có thể làm đá đặt chân cho mình thôi.
Lâm Hi lời vừa ra khỏi miệng, Lý Tranh Phong, Kim Vương Tôn nhao nhao biến sắc.
Lâm Hi lúc trước một mực lộ ra rất "Khiêm tốn", "Ít xuất hiện", cứ thế hai người thiếu chút nữa đã không để ý đến hắn. Nhưng đúng lúc này, Lâm Hi lại lộ ra khí phách, rõ ràng còn hùng hổ dọa người hơn cả hai người.
- Hừ! Cuồng vọng! Trước khi ta mở miệng, ngươi tốt nhất nên thu liễm thái độ của ngươi. Bất quá nghĩ đến ngươi đánh bại Lục Thanh Thiên, núi cao còn có núi khác cao hơn, Lâm Hi, ở trước mặt ta, ngươi còn chưa có có tư cách kiêu ngạo đâu.
Lý Tranh Phong hơi híp mắt, lộ ra một cổ hàn quang.
- Ha ha, ta không quản hai người các ngươi ai lợi hại hơn, nhưng trận đấu lần này, ta nhất định thắng rồi!
Kim Vương Tôn cười to, khí tức toàn thân như trường kiếm rời vỏ, bộc lộ tài năng!
Hừ!
Lý Tranh Phong hung hăng trợn mắt nhìn Kim Vương Tôn.
Chỉ vài câu, tam phương đều lộ ra phong mang của bản thân, trong nháy mắt hào khí đột biến, giương cung bạt kiếm, tràn đầy một cổ hương vị khẩn trương, đối địch.
"Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị", thiên tài đều có ngạo khí, tương khinh chính là bản tính.
Lâm Hi, Lý Tranh Phong, Kim Vương Tôn nhìn nhau, đều lộ ra nanh vuốt sắc bén của mình!
Hào khí biến hóa cực nhanh, ngay cả mấy vị trưởng lão của Tiên La Phái cũng không kịp phản ứng!
- Người trẻ tuổi quả nhiên huyết khí phương cương, quá mức xuất sắc. Bất quá, dùng thiên phú kinh thiên của ba người này thì đây mới là bản sắc!
Tiên Mộng trưởng lão tâm niệm xoay chuyển, đối với sự đối chọi gay gắt của ba người ngược lại cũng không cảm thấy bất ngờ.
Hô!
Hai tay áo run lên, Tiên Mộng trưởng lão từ không trung đáp xuống, đứng ở bên người ba người.
- Trận đấu này, chỉ có ba người nên không thể như trước, đấu hai trận rồi mới phân thắng bại. Cho nên, ta tuyên bố quy tắc đơn giản một chút. Lát nữa, ba người các ngươi bốc thăm, sau đó quyết định trình tự ra sân. Phàm là chiến bại thì sẽ bị đào thải. Chỉ còn lại người thắng cuối cùng mới có thể đạt được ban thưởng cuối cùng.
Tiên Mộng trưởng lão thanh âm vừa dứt, khoát tay áo:
- Vào đi.
- Vâng, trưởng lão!
Trong trận doanh Tiên La Phái truyền đến một hồi thanh âm, rất nhanh, ba nữ đệ tử Tiên La Phái trẻ tuổi, dung mạo xinh đẹp, màu tay áo bồng bềnh, bưng ba cái khay bằng vàng từ bên ngoài tràng bay đến, đáp xuống sau lưng Tiên La trưởng lão.
- Nơi này có ba cái chén vàng, bên trong đều đặt một tờ giấy. Các ngươi từng người lựa chọn đi.
Tiên Mộng trưởng lão nói.
Thanh âm vừa dứt, ba người Lâm Hi, Lý Tranh Phong, Kim Vương Tôn đều đi về phía đệ tử Tiên La Phái.
Trên khay vàng trong tay ba người đều có một cái chén, hình dạng giống như đúc, nhìn không ra chút khác biệt nào cả.
Trưởng lão tông phái trong trận doanh hai phe Thái Nguyên Cung, Tiên Đế Tông thân thân thể khẽ nhúc nhích, như thiểm điện nhìn qua ba cái chén vàng, đồng thời trong lúc nhất thời, hai đạo ý thức như tơ nhện dò xét tới, ý đồ điều tra bí mật trong đó.
Cơ hồ đồng thời, Ma Kiếm trưởng lão thân hình cũng có chút giật giật, nhưng rất nhanh liền buông tha.
- Tiên đạo cấm chế!... Đây là khí tức của Phó chưởng môn!
Là trưởng lão bổn phái, Ma Kiếm trưởng lão đối với khí tức của Tiên La Phái Phó chưởng môn rất là quen thuộc. Ba cái chén vàng kia nhìn như đơn giản, nhưng trên đó bám vào một tia khí tức của Tiên La Phái Phó chưởng môn, rất hiển nhiên, đã gia nhập tiên đạo cấm chế.
Nếu như muốn muốn thông qua ý thức, nhìn trộm bí mật trong đó chính là si tâm vọng tưởng.
Trong toàn bộ hội trường, bất kể là trưởng lão hay đệ tử, muốn ăn gian cũng tuyệt đối không có khả năng.
Quả nhiên, trưởng lão hai phái Thái Nguyên Cung, Tiên Đế Cung thân thể có chút nhoáng một cái, tự hồ bị một ít trùng kích, hiển nhiên đã thất bại.
- Trên ba cái chén vàng kia đều có cấm chế, đẳng cấp rất cao. Rất có thể là Đại trưởng lão hoặc Phó chưởng môn Tiên La Phái thiết trí, không có cách nào nhìn trộm được. Ngươi tùy tiện chọn một cái đi.
Một đám thanh âm nhỏ như muỗi kêu từ hướng trận doanh Thái Nguyên Cung chui vào trong tai Lý Tranh Phong.
Thanks