Thần Tọa

Chương 1169: Chương 1169: Xuất chiến. (2)




Độ cứng thân thể của Lâm Hi hiện tại so sánh với địa ngục Ma Long đệ thập trọng còn cường hãn hơn, cơ hồ giống như cương thiết. Hơn nữa chân khí bàng bạc mãnh liệt gia tốc đụng tới, căn bả không một người nào không thể đụng vỡ.

Đám người Chu Thiên Hoàng đang chiến đấu ở phía trước đột nhiên nghe được thanh thế kinh thiên động địa ở phía sau, phảng phất như một đầu hồng hoang hung thú lao đến, liên tục cả kinh, khi quay đầu nhìn lịa đều nở nụ cười.

- Tiểu sư đệ, còn tốt chứ. Ta xem loại phương thức chiến đấu này của ngươi sợ rằng Địa ngục sinh vật cũng không sánh bằng.

- Đúng vậy a, đều nói tiểu sư đệ từng xâm nhập Địa ngục thế giới mấy tháng đều không trở lại. Hiện tại vừa nhìn, không trách được a, phương thức này đúng là tiết kiệm chân khí.

- Ha ha ha, các ngươi nếu là hâm mộ, cũng tới một người a.

... ... Mọi người liên tục nở nụ cười, nói tới nói lui, đối với loại năng lực này của Lâm Hi, đám người Chu Thiên Hoàng cũng là có chút hâm mộ.

Tiên đạo tu sĩ chủ yếu lấy pháp thuật tu luyện, công kích từ xa làm chủ, trên căn bản rất ít khi xuất hiện tình huống cận thân kích sát. Đối với việc rèn luyện thân thể, tất cả mọi người có đọc lướt qua nhưng tuyệt đối không giống như Địa ngục sinh vật, đem phương hướng tiến hóa này làm thành chủ yếu.

Loại phương thức một đường mãnh liệt đụng tới này của Lâm Hi thoạt nhìn đơn giản nhưng kỳ thật đối với phản chấn cùng phụ tải của thân thể rất lớn, không có độ cứng thân thể kinh khủng căn bản không thi triển được, coi như là Chu Thiên Hoàng cũng không có loại nắm chắc này, vì vậy cũng là có một chút hâm mộ loại tu luyện thân thể đến cực hạn này của Lâm Hi, có thể lấy thân thể làm vũ khí đụng tới.

- Sư huynh, các ngươi đừng chê cười ta. Ta đây cũng chính là muốn một cái bớt việc.

Lâm Hi lúc này chạy tới, cười cười, thủ chưởng ném ra, một đạo tiên khí bay ra hơn ngàn trượng, oanh một tiếng ở trong một đống ác ma nổ tung lên, khởi lên huyết vũ đầy trời.

- Tốt lắm, mọi người cũng đừng nói giỡn với tiểu sư đệ. Trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, những cao đẳng ác ma, Thứ yêu ma cùng Tiên Đạo yêu ma kia hiện tại còn chưa xuất hiện, nhất định là tiềm phục ở bên trong bầy ác ma, tất cả mọi người cẩn thận.

Tôn Ất đột nhiên cao giọng nói.

- Ừ.

Mọi người hiểu ý, gật đầu.

Hiện tại chiến đầu đều còn là tiếp xúc tiểu quy mô, cũng không tính là toàn diện chiến đấu. Cho dù là nơi này cách Thời không chủ thành không tính là quá xa, cũng không thể quá mức khinh thường, dù sao, 'chiến đấu chân chính' còn xa chưa bắt đầu.

- Phanh!

Thân thể Lâm Hi thoáng một cái, thi triển Tiểu Na Di pháp, trong nháy mắt hiện ra bên hông mọi người, chân khí tạc khai, trực tiếp đánh ra một phiến đất trống.

Mười bảy tên Chân truyền đệ tử cộng thêm Lâm Hi, triển khai ra khoảng cách chừng hơn ba vạn trượng, mỗi người chiến đấu chừng hai ngàn trượng, vừa lúc thi triển, lẫn nhau có thể canh gác, trợ giúp, tiến có thể công, lui có thể thủ.

- Sư tỷ, ngươi không sao chứ?

Lâm Hi hỏi.

Địa phương hắn lựa chọn là bên cạnh Lạc Anh tiên tử. Đệ tử của Thần Tiêu tông tập trung ở một chỗ, Lạc Anh tiên tử cùng bọn họ dù sao cũng không phải là rất thân mật, vì vậy theo bản năng liền chọn một góc.

Lâm Hi đã sớm chú ý tới thân ảnh cô độc của nàng, Lạc Anh tiên tử mặc dù ở trong chiến đấu nhưng vẫn cúi thấp đầu, hai hàng lông mày nhíu chặt, một bộ tâm sự nặng nề, bộ dáng không yên lòng.

Loại trạng thái này ở trong chiến đấu là cực kỳ nguy hiểm, rất dễ bị một ít yêu ma cường đại tập trung vào. Chẳng qua là ngại mười sáu tên Chân truyền đệ tử của Thần Tiêu tông ở kế bên, cho nên đám ác ma tạm thời không dám vọng động.

Bất quá Lâm Hi lòng dạ biết rõ, biết Lạc Anh tiên tử đang lo lắng cho an nguy của Tiên La phái, nói cho cùng, nàng dù sao vẫn là đệ tử của Tiên La phái, đối với tông phái có tình cảm sâu đậm.

- Sư đệ, ngươi đã tỉnh rồi.

Lạc Anh tiên tử ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Lâm Hi một cái, đôi môi đỏ mọng mở ra một cái, muốn nói lại thôi.

- Còn đang lo lắng cho Tiên La phái?

Lâm Hi nhẹ giọng nói.

- Ừ.

Lạc Anh tiên tử do dự một chút, gật đầu:

- Không chỉ là Thời không chủ thành, còn có Tô sư tỷ bọn họ, thời điểm trước kia ta ở trong tông, bọn họ đã giúp ta rất nhiều.

Lạc Anh tiên tử cũng không có nói rõ, nhưng Lâm Hi cũng đã hiểu rõ. Mỗi người đều có vòng tròn giao hảo của mình, có vài bằng hữu như vậy, tỷ như hắn có Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương, còn có đám người Chu Thiên Hoàng ở trước mắt.

Lạc Anh tiên tử cũng có bằng hữu giao hảo lúc bình thường.

Thời không chủ thành của các phái nguy cấp, đệ tử bên trong tông phái đồng dạng là thân vùi trong khốn cảnh nguy hiểm.

Lâm Hi nhìn thoáng qua từng đạo ma khí cường hoành, hạo hạo đãng đãng, mang theo khí thế coi trời bằng vung phóng lên trời ở xa xa.

Những ma khí cường hoành này cơ hồ bao vây lấy toàn bộ Thời không chủ Thành.

Dưới loại tình huống này, muốn dẫn Lạc Anh Tiên Tử rời khỏi đây cơ hồ là chuyện không thể nào.

Hơn nữa, chuyện Thời không chủ Thành cũng không phải chỉ nhiều hơn một "Lạc Anh Tiên Tử" là có thể giải quyết vấn đề, mấu chốt vẫn ở chỗ thực lực tông phái của Tiên La Phái.

Bất quá, tâm tình Lạc Anh Tiên Tử Lâm Hi cũng có thể hiểu được.

- Sư tỷ, ngươi lại chờ một chút a. Hiện giờ những Ác Ma kia còn thủ ở bên ngoài, nếu như ngươi thật sự muốn rời đi, đợi đến lúc chính thức đại chiến ngươi lại tìm cơ hội rời đi cũng không muộn.

Lâm Hi nói.

- Ân.

Lạc Anh Tiên Tử nhẹ gật đầu, trong mắt xẹt qua một vòng thần sắc lo lắng. Trước mắt cũng chỉ có thể làm vậy thôi.

Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, ở chung quanh bọn người Lâm Hi cũng còn có các Chân truyền đệ tử khác đang chiến đấu trong bầy Ác Ma, mọi người canh gác giúp nhau. Lâm Hi nhìn thoáng qua, cảm giác Lạc Anh Tiên Tử không có vấn đề gì lớn, trong nội tâm khẽ động, trực tiếp rời khỏi đội ngũ, tiến đến phía trước.

- Lôi Công đại pháp!

- Thủy Hỏa đại pháp!

- Thái Bạch kiếm pháp!

... ...

Lâm Hi cố tình rèn luyện năng lực tự bảo vệ mình trong loại chiến đấu cấp độ cao này nên thoát ly đội ngũ, trực tiếp thi triển một thân sở học của mình đến cực hạn, từng đạo thanh sắc lôi quang chói mắt, từng đạo kiếm khí sáng chói kinh thiên, một mảnh chân khí hai mày hồng lam..., không ngừng luân chuyển Luân Hồi trên chiến trường.

- Chu sư đệ, tiểu sư đệ một người tiến nhập vào trong bầy Ác Ma rồi!

Lâm Hi vừa mới thoát ly đội ngũ, bọn người Thẩm Canh đã chú ý tới, đều lắp bắp kinh hãi.

Trong chiến trường liên quan đến yêu ma Tiên Đạo này, một mình Lâm Hi tiến về trước là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

- Không nên gấp gáp, tiểu sư đệ rời đi cũng không tính quá xa.

Chu Thiên Hoàng chỉ nhìn thoáng qua, lập tức khoát tay áo:

- Hơn nữa, có chúng ta ở chỗ này làm hậu thuẫn của hắn, về cơ bản sẽ không có chuyện gì, cùng lắm thì, xem tình huống không đúng, chúng ta liền đi lên giúp hắn là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.