chỉ trong vòng 10 phút tôi đã chiến xong đống đồ ăn. "cộc cộc" lại có tiếng gõ cửa. Tôi lúng búng trong miệng xoay nắm cửa. Cách cửa mở ra tôi ngó đầu ra ngoài. Không có ai cả. " Em ăn xong chưa?" Tôi giật nảy mk lên và bất ngờ là Nhị Nguyên. way nói ấm áp quá đi. Em thick anh rồi đó... Ơ nhưng mk bao h cũng thick an ấy mà. HIHI" Rồi rồi ạ." Anh ấy cười và đẩy nhẹ cánh cửa vào trong lấy suất cơm ra trong sự ngơ ngác ngờ nghệch của 1 con điên như tôi.
Tôi định chạy ra bảo nhị ca đưa cho nhưng ngại quá sao h. Cuối cùng lòng tin đã tăng lên vùn vụt. Úi giời phòng nguyên ca đối diện vs phòng mk.Tôi lén lút ra ngoài vào nhà bếp. Thấy chồng bát đĩa tôi nhào đến, đeo găng tay và bắt đầu chiến. Thể nào chồng bát đĩa cũng vỡ cho coi. Pheww pheww...
"Em đang làm j vậy?"
Tim tôi như rơi ra ngoài. Cái giọng ấm áp này nghe thật dễ chịu quá đi. Quay lại,á Khải gia. Anh làm j ở đấy vậy? Tôi shock đến nỗi tim muốn rơi ra ngoài.
Anh lẳng lặng đẩy tôi ra rút cái găng tay ra và đeo vào. Rửa rửa. Một lúc sau, anh ấy chiến xong với đống bát đĩa thì lẳng lặng đi ra ngoài. HUH đối với nguyên nguyên thì anh tình cảm mà vui vẻ lắm. Còn đối với tui thì sao hử?
Tôi chạy ngay vào phòng và ức chế không chịu được.
:: Sáng hôm sau::
" Oai oai....."
Tôi lắc nhẹ người và tìm điện thoại. Điện thoại của tui.. A new message.
Là mẹ nhắn: "Con vô bưu điện Trùng Khánh đi mẹ gửi rồi đấy."
Điêu thế nhở chưa j đã gửi sang rồi. Tôi phụng phịu chui ra khỏi giường, tìm 3BB hỏi xem bưu điện đó ở đâu. Ủa họ đâu rồi nhỉ tìm mãi chẳng thấy. Lượn qua 1 vòng, mới phát hiện họ ở phòng Khải ca-tôi ko muốn vào. Tôi đẩy nhẹ cửa ngó vào trong. Cảnh bấy giờ chả ai muốn can thiệp cả. Những thiên thần, những nụ cười mới ấm áp và đẹp làm sao. Tôi rất cần ra bưu điện nhưng tôi thât,thật sự ko muốn phá cảnh đẹp trong mơ này...(Em like cái cảnh đó nhớ)
"Em làm j vậy?'' Trời ơi Dương Dương anh làm em... chết đứng bây giờ mất thôi.
"Cho em hỏi bưu điện ở đâu ạ?"
Họ liền đứng dậy chỉnh tề lại trang phục, đeo khẩu trang làm đủ mọi thứ đứng ở cửa chờ sẵn tôi. Okay okay, các anh thích dẫn đi thì cứ việc.
::Bưu điện Trùng Khánh::
Lục lục...lục lục..
Sao mãi chưa thấy nhỉ? A đây oy. Tôi cầm hồ sơ trên tay quay sang hỏi 3 ca ca.
"Các anh học trường nào vậy?" "À THPT BÁT TRUNG
"Yeah ."
Khải ca giật phắt tập hồ sơ và đưa tôi đi gặp quản lí trình diện. Anh ấy có phải bố mẹ em đâu.
"Em tính học ở đó ak Yoori?"...."Máy đứa nhớ kèm em ấy đấy nhé.."
Gì cơ mk có nghe nhầm ko vậy.."Kèm" á? Tôi lắp bắp hỏi quản lí thì ôi trời ơi thân tôi đã bị lôi đi. Hừm hừm mk phải suy nghĩ kĩ lại câu nói của quản lí mới được. Kèm hả? Có nghĩa lí gì không nhỉ?>
" Bao h đi học vậy ạ?" "Mai " "Mai á."
Trời ơi! Oppss cái nước này kiểu gì vậy nghỉ hè còn bắt học.Thôi đành vậy đâm lao thì phải theo lao thôi.
Nhưng đồ dùng học tập thì sao? Mua đâu giờ?
"Đại ca,,(Ngọt quá hen tính dụ Tiểu bàng giải của tui đi hả?) Anh mua hộ em đồ dùng học tấp nhớ."
"Mua rồi,ở trong ngăn tủ của em ý."
Haizz các anh chu đáo quá. Em mừng đến hát khóc rồi đây nà. Các anh là những người tốt nhất mà em từng gặp.
Tôi khà khà phi vò trong phòng lục ngăn kéo ra thì quá trời đồ TFBOYS. Vf dĩ nhiên ko có 1 thứ gì khác ngoài thứ đó cả. OMG đồ dùng học tập của tôi đấy sao?
Tự hào về vận may của mk tôi nhảy tót lên giường đánh 1 giấc thật sâu. mai em còn đi học nữa ạ.Hi hi.
........ Tôi đang dạo chơi trong khu vườn đấy hoa lá, à không phải nói là 1 thảo nguyên rộng lớn bao la và bát ngát ngút tận trời mấy. Có 3 hình bóng lập lờ xuất hiện. 3BB nhà Tứ Diệp Thảo đây mà. Chứ còn ai vô đây nữa. Tôi chạy vụt đến. Em tới đây em tới đây chờ đi nhé. Phụp họ biến mất khi tôi vừa lao tới đâu oy. Tôi quay lưng lại. Á quản lí trên tay anh là cả mộ xấp sách vở. Làm gì vây? Anh phi ngay về phía tôi.
"Em học đi học đi, đừng chú tâm quá vào TFBOYS nữa học đi."
Cái giọng nói thật ghê rợn không không em không từ bỏ TF của em đâu...
.... tôi giật mk tỉnh dậy. OMG phù là 1 cơn ác mộng. Sao mk lại mơ vớ vẩn thế chứ, chả tốt lành gì cả. Tôi bước xuống giường. Sao lại có ác mộng thế chứ là điềm báo chăng.. Sợ quá đi...
Ra ngoài thì ko thấy ai cả, chả lẽ họ biến mất y như trong giấc mộng của tôi.OPPSS tôi phải đi tìm đi tìm. Phù thật là may họ ở trong nhà ăn, 3BB vẫn an toàn. Cảm tạ ông trời.
"Hello"
Tôi mở lời đầu tiên trong ngày. "Chào em đậy sớm phết nhỉ."
Khải ca đáp lại lời của tôi ngay tức khắc. Nhưng nhìn qua là biết buồn ngủ thế nào oy. Thoy chấp làm gì, Tôi cũng ngồi ngay xuống ghế và ăn.
một lúc sau có tiếng xe bíp còi ở cổng. tôi vào trong phòng thay quần ảo sắm sửa toàn diện để đi đến trường. ngày may mắn của tôi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!( Xin lỗi hơi chiếm chỗ tý)
Tôi và 3 ca ca cùng leo len xe để đến trường. Lòng tôi háo hức vô cùng không biết trong đấy có gì vui không nhỉ? Oh la la la la.
:: THPT Bát Trung::
Ngay từ khi 3 bảo bối bước vào đã có tiếng la hét âm ĩ. Bên nay thật là cuồn hét mức có thể. Hét đi tăng nồn độ lên nào. Tôi lẻn ra ngoài thì bị quản lí lôi đi. Anh đến từ hồi nào vậy? Dĩ nhiên anh lôi tôi vào phòng hiệu trưởng bảo ngồi lì ở đấy chờ anh ra kí hiệu mới đứng dậy vào lớp. Cứ như bố mẹ người ta không bằng. Huh.
" Yoori lớp em là lớp 10a2 nhá." "Okay okay"
Tôi nhún vai đứng dậy và caane thận đi vào lớp, trong đó đã có sẵn nhị ca và tam ca. OMG em gặp các anh thật là may mắn mà. Thầy chủ nhiệm giới thiệu tôi với cả lớp và xép chỗ. chỗ của tôi chính là sau 2BB và ngồi 1 mk.. Lạy chúa ơi cô đơn quá trời. Mấy phút sau lại có 1 học sinh mới vào nữa. Có lẽ do đến muộn, bạn ấy rất niềmnở và là cựu học sinh Việt Nam như tôi?
Trong lớp chỉ có 1 chỗ trống duy nhất là cạnh tôi. Vừa đến nơi bạn ấy đã làm quen
"Hello mk là Thủy bạn tên gì?" "Xin chào mk là My..biệt hiệu là Yoori."
Có 1 điều tôi phải công nhận bạn ấy rất dễ thường và là 1 fan cuồng TFBOYS, là fan ruột của Nguyên Nguyên.
Nhìn thấy thấy thần tượng ngồi ngay trên mk Thủy sung sướng ko tả nổi. Còn hơn cả mk lúc gặp TFBOYS nữa.
Tôi vỗ nhẹ vào vai Thiên Thiên " Khải ca đâu oy" "Anh ấy ở lớp 11a1 cơ mờ." "ak ak em tưởng học chung chứ."
"Anh ấy lớp 11 chả lẽ học lớp 10."
Cuộc trò chuyện chấm dứt ở đây. tôi mở vở và chép chép. Tôi phải công nhận 1 điều nữa: Thiên tỉ và Nguyên Nhi học rất giỏi à nha. Còn về phần Tiểu Khải thì tôi chịu.
:: Ra chơi::
Trống vừa đánh học sinh đã ùa ra. Thủy kéo tôi ra căng tin ko quên hỏi thần tượng mk có đi ko. Khải gia đã đứng ở cửa chờ sẵn, đằng sau là bao nhiêu bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ. Tôi ko đếm xuể. Thấy tôi anh hỏi đủ mọi thứ về tình hình học tập trên đường đi tới căng tin. chỉ có mk Thủy là cô đơn nên tôi lập tức kéo con pan vào cuộc chơi. Nó cũng ko phải là ko có lời hỏi thăm. Những fan như nó được như vậy là quá chi hạnh phúc oy.
:: Căng tin trường::
" Cho con 5 phần bánh xếp."
Tôi kêu món và biểu từng người ra bê phần ăn của mk. Phải thưởng thức nhanh hóng mới được. vừa ăn tôi vừa để ý xung quanh, có biết bao ánh mắt ganh tị. Haizz ngày nào cũng như vậy tôi chết mất...
Vì lần này cần viết 1700 chữ nên mới viết dài và lâu vậy ạ. mọi người cố gắng đọc nhé