- Win!Rin!Su! Nguy rồi!
Là chị Mai, quản lí của nhóm. Chị chạy vào gào toáng lên rồi nhìn lại mấy đứa tụi nó bơ như không......
- Mấy cái đứa kia! Lớn chuyện rồi mà vẫn còn chơi game, ăn uống với đóng phim tình cảm lãng mạng được nữa à?- Bà thím gào ầm lên rồi mà tụi nó buông cho một câu.
- Có chuyện gì mà làm cho chị Mai xênh ẹp nhà ta phải làm loạn lên thế này??
- Giời ạ! Hôm nay chị nhận được thông báo, ban giám đốc đã được thay đổi và họ quyết định cho nhóm Three Times các em dừng hoạt động?
- Hử? Ai mà to gan thế nhỉ?- Nó buỗng thõng 1 câu làm chị Mai nổi điên.
- Còn ai nữa là Hạ Chấn Nam, con của tổng giám đốc tập đoàn JFF Hạ Chấn Đình. Lần này chết chắc rồi.- Chị Mai ngồi bịch xuống ghế sofa thở dài.
- Hạ Chấn Nam?- Nó đứng dậy.- Hà, Bảo Anh! Lên thay đồ, rồi tới phòng giấm đốc cho tui! Bảo Anh! Chị gọi cho ba em ngay lập tức, cả Hạ Chấn Đình nữa! Ba em chị bảo ông ấy 1 tiếng nữa hãy đến! Còn Hạ Chấn Đình thì đến ngay bây giờ!
- Ok!- Hà, Bảo Anh đồng thanh.
15 phút sau tất cả đều đông đủ tại phòng giám đốc.
- Ái chà chà! Winter? Sao trưởng nhóm nhạc giấu mặt lại đến đây?- Hạ Chấn Nam ngồi chễm trệ trên chiếc ghế giám đốc.
- Xin lỗi nhé tân giám đốc! Tôi không phải là Winter! Tôi là giám đốc công ty này.- Nhi cười mỉa mai.- À, mà cũng đúng! Tôi là Winter mà. Quên mất!
- Ồ vậy sao? Nhưng tôi rất tiếc! Tiểu giám đốc ạ. Cô đã mất nó rồi..... chiếc ghế này đã thuộc về tôi.- Chấn Nam cười tươi.
- Chán thật đấy!- Nó thốt lên.- Nhưng có một vấn đề thế này thưa giám đốc.- Chiếc ghế này là chiếc ghế mà phó chủ tịch JFF tặng cho tôi và không may là nó chỉ nhận dấu vân tay của tôi mà thôi. Hình như anh sắp bị trói rồi đấy.- Nó bẫm nút bên trái ghế, lập tức hai bên tay ghế có 1 sợi dây sắt tự vòng qua ta Chấn Nam, trói chặt anh vào chiếc ghế!( Chết ! Chết! Chả biết miêu tả sao cả!)
- Con nhỏ kia! Sao mày dám trói tao?- Mặt Chấn Nam nổi gân xanh.
- Còn anh! Sao anh dám qua mặt một đương kim tiểu thư như tôi?- Nó gào toáng lên đúng lúc Tổng giám đốc Hạ Chấn Đình bước vào.
- Tiểu thư? Ai mà dám tự nhận là tiểu thư của JFF?!?!?- Hạ Chấn Đình lườm Nó( Chậc chậc! Hai cha con nhà này đụng nhầm người rồi TvT )
- Tôi chứ ai!- Nó quay sang.
- Cô bé! Cô chưa đủ tuổi để lớn tiếng như vậy! Ta sẽ tha cho cô nếu như cô đi ra khỏi đây. Chỉ là một ca sĩ thuộc công ty mà dám to tiếng như vậy hả?
- Hạ Chấn Đình! Ông có tin là ngay bây giờ ông sẽ bị cho thôi việc không?- Đến lúc này thì nó không thể chịu thêm một chút nào nữa rồi.
- Cô nghĩ cô là ai?- Chấn Đình cười khinh ( Cha ơi đi đời rồi cha ơi)
Nó rút điện thoại ra bấm số của ông ta. Tất nhiên, ngay tại lúc đó máy của ông ta cũng đổ chuông rồi. Hai dòng chữ” Phó chủ tịch” is calling làm cho ông ta giật bắn mình. Nghe máy với một giọng nịnh nọt ông ta nói
- Chào phó chủ tịch ạ! Cô gọi tôi có việc gì vậy?
- Tôi! chính thức sa thải ông cùng với con trai ông là Hạ Chấn Nam!- Tiếng từ điện thoại đồng thời phát ra từ phía miệng nó khiến ông nội Chấn Đìnhnhà chúng ta đứng người, rơi diện thoại xuống đất.
- .....K....Không....th...thể....n..ào....nào....- Chấn Nam lắp bắp.- Nhất định là cô đã ăn cướp điện thoại của Phó chủ tịch!( T^T Tiễn biệt)
- Tôi có một người muốn cho ông nói chuyện cùng đây.- Nó cười.
“ Cộc, cộc cộc”
- Ba vào đi!- Nó ngồi phịch xuống ghế sofa.
Người đàn ông từ ngoài bước vào làm Chấn Đình lẫn Chấn Nam tý xỉu.
- CHỦ TỊCH!!!!!!- Hai cha con đồng thanh.