Thần Tượng Nữ Phụ

Chương 12: Chương 12: Ngày nghỉ của mèo con.




”Chúc mừng bà đã ra viện.”

Vừa mới bước ra khỏi cửa, một bó hoa tulip hiện ra trước mắt Lộ Lộ. Gương mặt loli của San San nở nụ xinh đẹp.

“Cảm ơn bà nha!” Lộ Lộ cảm động muốn chết, quả nhiên có bạn thân vẫn là tốt nhất.

“San San, sao toàn lấn át bọn này không à, tiền hoa bọn này cũng có phần nha.” một cô bạn cùng lớp buồn cười nhìn loli nhí nhố San San, cô ấy là Huyền Trang, sau cô là một tốp nam nữ không ăn nhập gì với nhau. Lộ Lộ nhận ra đó cũng là những người bạn cùng lớp với Lộ Lộ.

Nếu cô không lầm thì bọn họ không qua lại với nhau nhiều lắm, cấp 3 học sinh toàn chơi theo nhóm thôi mà. Chẳng lẽ... Phú Hào có sức hấp dẫn lớn tới như vậy?

“Không ngờ lớp trưởng lại đào hoa như vậy, mới phạm tí lỗi là có cả đống người tới thế mạng. Mà con trai hay con gái cũng không chừa, nguy hiểm thiệt.”

Cả đám ngoại trừ San San run run khóe miệng, đúng là Lộ Lộ ác ma đây rồi, từ lúc họ mới bắt đầu nói chuyện với Lộ Lộ cô luôn có suy nghĩ buồn cười, trí tưởng tượng độc đáo khiến họ muốn hộc máu.

Lộ Lộ không biết con người cô đã kết nối mọi người thân thiết với nhau hơn, chỉ có San San biết được bí mật nhỏ này. Từ lúc San San nhập học, bầu không khí trong lớp thật sự đã thay đổi. Khi ở bên cạnh Lộ Lộ, không ai cảm thấy mình bị ra rìa hay lãng quên, những câu chuyện học hành, người yêu không liên quan gì tới nhau lại vui vẻ tới kì lạ. San San cảm thấy vô cùng tự hào khi có một người bạn thân như vậy.

Nói tới nói lui mọi người vẫn bắt Phú Hào tạ lỗi với Lộ Lộ, bao cô một bữa đi xem phim. Về việc này Lộ Lộ không có dị nghị gì, xem phim chùa mất gì phải từ chối, đồ chúa rất thoải mái!

------

Một ngày chủ nhật đẹp trời, Lộ Lộ mặc một chiếc áo sơ mi chấm bi đỏ cùng quần jean ngắn kiểu cách, đi giày thể thao cổ cao màu cherry, cô cũng mang theo cả áo khoác da để khỏi cháy nắng.

Phú Hào nhìn từ xa thấy phong cách ăn mặc đó cũng thoải mái hơn hẳn. Tuy hắn thích con gái phong cách dịu dàng, đáng yêu một chút nhưng Lộ Lộ có lẽ không hợp với nó. Lộ Lộ mặc quần áo như vậy cũng khiến hắn đỡ ngại hơn và... bình tĩnh hơn!

“Tớ nghĩ con gái đi chơi thường mang giày cao gót chứ.” Phú Hào tò mò hỏi.

“Tôi vừa mới nứt xương xong đó ông anh, nghĩ sao mang cái đó đi cho gãy chân luôn hả?” Lộ Lộ trợn mắt nhìn chằm chằm thủ phạm.

“Hừ, con gái gì mà không đáng yêu gì hết, nói chuyện thô lỗ, cộc cằn!” Phú Hào không chút nể mặt chế giễu.

“Hứ, trước bình phẩm người khác coi lại mình trước đi.” cái đồ đần độn không giành được gái( Tà Uyển Như).

Phú Hào nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Lộ Lộ thì cảm thấy kì quoặc, nhưng cũng không muốn tìm hiểu chi tiết.

“Được rồi, do hôm nay tớ bao nên cậu lựa phim đi. Cậu muốn xem phim gì?”

“Đã đi xem rạp đương nhiên phải coi kinh dị.” mắt Lộ Lộ tỏa sáng long lanh đầy hứng thú.

Tại sao Phú Hào lại không quá kinh ngạc với điều này nhỉ? Con người Lộ Lộ có vẻ quá rõ ràng.

“Có bộ phim kinh dị mỹ mới ra đó, tớ đặt vé nha.”

“Ok.”

--- ---

Giờ Lộ Lộ mới biết được con người Phú Hào thực sự không tệ. Tuy không nổi bật như các nam chủ trong hậu cung của Tà Uyển Như, nhưng Phú Hào lại rất đứng đắn, nghiêm túc trong chuyện tình cảm, nên dù cũng khá soái nhưng đám con gái trong lớp cô cũng chỉ khen và làm bạn chứ không có ý định cặp bồ cặp bịch. Lộ Lộ cảm thấy như vậy cũng tốt, an tâm khỏi sợ hắn lăng nhăng mà còn dễ giữ, chứ gặp đám nam chủ hoa gặp hoa nở, người gặp người thích thật phiền toái.

Tình cảm của Tà Uyển Như và Phú Hào thật lãng mạn, chỉ tiếc đây là truyện np, h chứ không phải truyện teen. Kết cục Phú Hào cũng chỉ là một nhân vật phụ họa tôn lên tính cách và quá khứ của nữ chủ.

Sao Lộ Lộ lại thấy hắn đáng thương vậy ta? Thật sự là chưa ra trận đã thấy thua thảm rồi.

“Cậu làm gì nhìn tôi chằm chằm vậy?” Phú Hào không chịu được ánh mắt toan tính nhìn mình bất đắc dĩ lên tiếng.

Lộ Lộ nhàn nhã lấy vài miếng khoai tây chiên nhâm nhi “Muốn tôi mai mối không?”

Phú Hào mém phụt hết nước coca vừa uống, mặt đen lại run rẩy hỏi “Đang nói thiệt hay giỡn vậy?”

“Tôi đang rất nghiêm túc nha, có lòng tốt mà còn bị nghi ngờ nữa. Thật quá đáng!” Lộ Lộ mất hứng cau mày.

“Vậy cảm ơn nhiều, tôi có người trong lòng rồi.”

Người trong lòng của cậu là Tà Uyển Như chứ gì? Lộ Lộ nói thầm trong bụng. Ngu ngốc! Thế nào mai mốt cũng bị thất tình cho coi, lúc đó đừng có cầu xin cô.

Một ngày đó diễn ra hết sức bình thường, có lẽ đây là ngày khiến Lộ Lộ cảm thấy hoài niệm nhất về cuộc sống cũ.

Lúc còn là Minh Nhạc Y cô cũng có một người bạn trai, ý là bạn thân là con trai nhé. Hắn cùng chung sở thích, ăn uống, nói chuyện,... là một người giúp cuộc sống học đường tẻ nhạt của cô có chút màu sắc. Cô cùng hắn rất hay đi xem phim chung như vậy, đương nhiên là phim kinh dị và hành động rồi. Nhưng từ khi tốt nghiệp đại học xong hai người không còn liên lạc nữa.

Nếu nhớ không lầm, biệt danh cô đặt cho hắn là Ame( mưa), còn hắn đặt cô là Neko( mèo). Cả hai đều mê anime mà.

Trong lớp Ame là một người... lập dị, chính xác là vì bọn con trai trong lớp đều coi phim heo, chơi game Liên minh hay gì đó còn Ame rất trong sáng xem anime hentai H, chơi rpg với visual novel của Nhật.

Không biết bây giờ tên bạn thân đó sống thế nào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.