Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 58: Chương 58: Chờ đợi




Edit: bé Na

Vấn đề là hiện tại…… Thời gian chuẩn bị cho dự tuyển quốc chiến của Cách Lãng Địch Á, cũng không còn nhiều lắm .

Cách tháng sau còn có năm ngày. Năm ngày này ,làm thế nào để có thể khiến đội ngũ cũ mới lẫn lộn, khuyết thiếu nghiêm trọng kinh nghiệm thế này nhanh chóng trưởng thành, trở thành vấn đề khó giải quyết nhất trước mắt.

Bề ngoài lạc quan, bất quá chỉ là để trấn an tâm tình nôn nóng của mọi người. Trên thực tế, chính bản thân Chu Luật cũng không có nắm chắc phần thắng. Đối thủ là Ngân Cánh thực lực cường đại, là Ken bí hiểm. Trước mắt bọn họ non nớt như vậy, có thể chờ đến khi cùng thế lực Ngân Cánh ngang nhau sao?

Ban ngày đi làm, buổi tối huấn luyện. Trong khoảng thời gian này công việc ở công ty bất ngờ nhiều lên, đôi khi còn phải đem công tác về nhà giải quyết. Chu Luật sau khi hoàn thành tất cả chuẩn bị nghỉ ngơi, bình thường đều là khoảng ba giờ sáng.

Ba giờ ngủ, bảy giờ rời giường. Những ngày như vậy diễn ra liên tục trong hai tháng.

Rất nhanh sẽ thành thói quen…… Chu Luật tự an ủi chính mình.

“Y Mộng, em lúc nào cũng phải chú ý mức hp của mình. Đừng vì cứu người khác, mà chính mình lại tử nạn.”

“Vâng……” Nữ thần quan vội vàng gật đầu.

“Núm Vú Cao Su, muốn giảm bớt kỹ năng lùi lại, không bằng thử tăng ma lực mạnh hơn cùng sử dụng phá luân phiên phạm vi lớn xem thế nào.”

“Hảo!”

“Còn có…… Quả Quả.” Chu Luật thở dài, hỏi,“Em có biết chính mình không được ở chỗ nào không?”

“Ách……” Cô bé lo lắng trả lời,“Đại khái là làm gì cũng không đúng đi……”

“…… Không phải.”

“Vậy thì là gì……?”

“Vấn đề lớn nhất của em, chính là một chút ý thức tự bảo hộ cũng không có.” Chu Luật lắc đầu nói,“Nói thật, em là một pháp sư, vì sao lại cứ muốn xông lên trước đội ngũ hả ? Một bộ dạng liều mạng không sợ chết…… Nhiệm vụ anh giao cho em, cũng không phải là đi tạc lô-cốt với đổ lỗ châu mai, em liều mạng như vậy làm cái gì?”

“Ha ha ha……”

Nghe xong lời này, mọi người trong đội ngũ đều nở nụ cười.

“Này……” Quả Quả ngượng ngùng sờ sờ đầu,“Em rất kích động, đem bọn họ trở thành người của Ngân Cánh, hắc hắc……”

“Quên đi, về sau chú ý điều đó, đừng quá thể hiện.” Chu Luật gật đầu nói,“Hôm nay tới đây là được rồi, mọi người giải tán đi.”

Lại xong một ngày huấn luyện.

Chu Luật qua xem tình trạng của tổ hậu viện. Nơi đó cũng đang ổn định trật tự, mọi người đều tự công tác không lộn xộn. Mã Lệ cũng không tiếp tục phát huy sự tinh thông vô nghĩa của cậu ta, hơn nữa lại có vẻ im lặng.

Năng lực của Mã Lệ cũng thật xuất chúng. Trò chơi này chỉ sợ không có người thứ hai có thể giống cậu ta, đem các loại phối phương dược vật, tác dụng cùng với xác xuất chế tác thành công nhớ rõ ràng như vậy. Mà những người tới giúp đỡ, thái độ cũng rất nhiệt tình.

Xem ra, Sera thật sự đã đưa những người rất tuyệt đến giúp mình……

“Anh Luật, hiện giờ anh rảnh chứ?”

“Có. Em muốn nói gì, thì cứ nói đi.”

“Cũng không phải là có gì muốn nói .” Quả Quả trả lời,“Chỉ là bỗng nhiên muốn cùng anh ở chung một mình trong chốc lát……”

“Uh.” Chu Luật hiểu chuyện gật đầu,“Anh đang muốn đi gửi hàng, em cũng cùng anh đến đó nhé.”

Đưa gửi hàng. Có thể gửi đồ cho người chơi khác ở bất kì địa phương nào.

Lễ Giáng Sinh năm ngoái, Chu Luật từng nơi này gửi lễ vật cho Hồ Ly, sau đó gặp Ly Ca.

Hiện tại…… Mục đích thì vẫn giống như cũ, bất quá tên người nhận đã thay đổi.

Món đồ đó thật lâu thật lâu, vẫn nằm yên tại kho hàng của mình. Nay đem nó gửi như vậy tựa hồ cũng có chút vô tình, bởi vì, đây hoàn toàn không thể coi như đáp lễ cho Thần Vô Chi Nguyệt.

Nhưng, vì cái gì cậu vẫn muốn làm như vậy?

NPC thông báo hiện tại có thể gửi lời nhắn tới đối phương. Chu Luật nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn không lưu lại câu nào.

“Anh Luật…… Thanh lão đại giận anh sao?”

“Đại khái là như vậy.”

“Anh, anh nên rõ ràng nói thẳng với anh ấy đi.”

“Sao vậy?” Chu Luật hỏi,“Em sợ anh bị hiểu lầm?”

“Này cũng không phải…… lúc trước Hồ Ly không muốn nói cho anh chuyện này, cũng không phải bởi vì anh ấy không coi anh như anh em. Bây giờ anh không nói cho Thanh lão đại chuyện này, giống như vậy, cũng không phải bởi vì anh không coi trọng đối phương. En tin tưởng Thanh lão đại có thể hiều được điều đó.” Quả Quả lắc đầu,“Nhưng anh ah…… Anh gần đây có phải cũng rất mệt mỏi đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Mỗi ngày đều cùng chúng em luyện tập muộn như vậy, sau khi chúng em đi ngủ, anh vẫn tiếp tục làm việc. Sạo lại không cảm thấy phiền lụy?” Quả Quả nhíu mày nói,“Chúng em hiện tại không có gì. Sau khi dự tuyển bắt đầu, nếu chúng em gặp phải người bên Ánh Sáng…… Có thể hay không sẽ thẳng tay chiến đấu với họ?”

“Có thể sao……” Chu Luật cười cười,“Anh sẽ tận lực để các em có thể tránh Ánh Sáng. Cho dù gặp, cũng sẽ không để các em tấn công. Đương nhiên, Thanh Dạ bên kia chắc chắn cũng giống chúng ta. Em cho là anh ấy có thể nhẫn tâm đánh em?”

“Có gì mà nhẫn tâm hay không…… Em cũng không phải nhân vật gì quan trọng……”

“Cô bé ngốc……” Chu Luật khẽ thở dài,“Cũng không ngẫm lại, Thanh Dạ làm sao có khả năng để người ta đi đánh bà mối?”

“A, cũng đúng.” Quả Quả sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười,“Em xem như cũng giống bà mối của các anh…… Ha ha.”

Rạng sáng hôm sau, Chu Luật sau khi log out, liền gửi một tin nhắn tới Thanh Dạ.

Sáng sớm hôm sau rời giường, phát hiện không có trả lời.

Trước khi tan tầm, Chu Luật nhận được thông báo phải tăng ca.

8 tiếng làm hành chính, buổi tối vẫn phải tiếp tục. Kỳ thật tăng ca cũng không có vấn đề, nhưng mà khóa huấn luyện đêm nay, mình phải vắng mặt tới hơn nửa thời gian.

Bảy giờ, Chu Luật nhận được tin nhắn của Thanh Dạ. Đối phương chỉ hỏi “Cậu chừng nào thì tan tầm”, cùng nội dung tin nhắn mình gửi đi lúc trước hoàn toàn không liên quan.

“Đại khái…… tầm mười giờ.”

“Được rồi.”

Thanh Dạ trả lời ngắn gọn, lại không có động tĩnh gì thêm.

Vào buổi tối, Chu Luật đi rửa mặt hai lần, cuối cùng bởi vì quá mệt mỏi mà ngủ gật. Điều này liền bị nhóm đồng sự chỉ chỏ bàn tán.

Xem ra, tạm thời vẫn chưa thể có thói quen một ngày ngủ bốn tiếng.

Chu Luật tính đi bộ về nhà, để gió đêm rét lạnh thổi qua làm tinh thần thanh tỉnh lại.

Kết quả vừa đi ra cửa công ty, cậu liền hoàn toàn giật mình.

“Vất vả rồi, Luật.”

Người đứng trước mặt đang mỉm cười hướng chính mình chào hỏi, là vì mơ màng mà sinh ảo giác sao?

Cậu không nghĩ tới…… Thanh Dạ sẽ ở bên ngoài chờ cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.