Edit: bé Na
Tuyết Phong không phụ sự mong đợi của mọi người, trong khoảng thời gian ngắn đã xoát xong Bội Lỗ cùng Ân Duy Tư. Vì lý do trước đây, Ảo Giác chỉ dám giận mà không dám nói gì, phải buông tha cho hai tòa thành thị này, tìm kiếm mục tiêu một lần nữa.
“Trục Phong có nói với cậu cái gì không?” Khả Nhạc hỏi Thanh Dạ.
“Vẫn như cũ, không có. Xem ra lần này, cậu ta đã thật sự đem kênh tán gẫu mật đóng rồi.”
“Tôi chỉ biết…… người này trước giờ vẫn như thế.” Khả Nhạc trào phúng nói,“Đôi khi thật không rõ, chơi trò chơi thì rút cuộc phải sợ hãi rụt rè vì cái gì.”
“Đừng để ý tới bọn họ nữa. Đem tâm trí thu lại, bảo vệ tốt mấy tòa thành là được rồi.” Thanh Dạ không để ý cười cười,“Mặt khác, Ly Ca, Đu Đủ, hai người các cậu ra đây, theo tôi đi.”
“Lão đại……” Đu Đủ nghi hoặc hỏi,“Anh muốn làm gì?”
“Tôi? Đương nhiên là đi làm chuyện các cậu muốn làm.”
“A a…… Thật sự?” Có người kích động đứng lên,“Em cũng đi!”
“Không được.” Thanh Dạ cười lắc đầu,“Bất quá chỉ đi nhìn xem tình huống thế nào thôi, ba người là đủ. Đi nhiều người , ai thủ thành?”
“Lão đại…… Anh vì cái gì lại không cho em đi?” Tiểu Hàn không vui nhìn qua chỗ Ly Ca, cũng đều là thần quan giống mình.
“Bạn học àh, an toàn kết tinh của Hưu Bá Luân giao cho cậu phụ trách còn gì?” Thanh Dạ mỉm cười nói,“Nếu bị người khác đánh vỡ, tôi chắc chắn sẽ không tha cho cậu.”
“……”
Tiểu Hàn lập tức không dám nói gì.
Trước cửa rối loạn, nửa giờ sau đã bình ổn lại.
Vài nhân vật làm nhiễu loạn trật tự bình thường của trò chơi, bị GM đưa vào nhà lao.
Cám ơn trời đất…… hiệu suất làm việc của GM cũng không chậm.
Ai cũng không dám cam đoan mấy người kia lần sau nhất định sẽ không đến nữa. Bất quá, ít nhất bây giờ bọn họ vẫn còn có thời gian để đoạt lại Pháp Đế.
Pháp Đế Thành đã sớn bị bên Ngân Cánh chiếm cứ . Quân coi giữ không nhiều, tập trung tấn công một hướng có thể sẽ thành công.
Chu Luật an bài một tổ đội lẻn vào, mình cũng cùng Mã Lệ cũng tham gia đội ngũ vào bên trong.
Ken có lẽ đã khôi phục lại bình thường. Bất luận đối phương cùng Mã Lệ rốt cuộc là loại quan hệ gì. Giờ này phút này, đối phương vẫn là kẻ địch lớn nhất của Cách Lãng Địch Á, người chỉ huy tối cao của Ngân Cánh.
Theo phương diện khác mà nói,Ken cùng Thanh Dạ thật ra rất giống nhau. Ở bên ngoài, bọn họ đối với ai cũng đều khách khách khí khí , rất ít khi biểu lộ chân chính cảm xúc của mình trước mặt người ở bên ngoài. Nhưng khác biệt là, tất cả mọi người trong công hội cũng đều hiểu được, con người tên Ken này, tuyệt đối không thể trêu chọc.
Hiện tại…… Bọn họ lại đang trêu chọc một người “Tuyệt đối không thể trêu chọc”.
Ken cùng Mã Lệ, nhìn qua liền hạ quyết định quyết tâm liều mạng tới phút cuối cùng.
“Ken nói anh ấy sẽ không thua. Như vậy, tớ tất nhiên cũng không thể bại bởi anh ấy.”
Mã Lệ nói đến câu này, cảm xúc qua mấy ngày hình như lại có vẻ lo lắng. Có lẽ cậu cùng Ken, tại công thành chiến khi đó đã cùng nhau chung một nhận thức.
Trò chơi, thì phải chơi tận hứng mới tốt.
Hội viên Cách Lãng ở tầng hầm ngầm Pháp Đế Thành hội ngộ rồi vây công mấy lần, đều bị toàn diệt. Hiện tại, Chu Luật cùng Mã Lệ lại vọt vào nơi này một lần nữa.
“Đến phòng chứa kết tinh phía trước thì dừng lại, chờ mọi người tới rồi lại cùng nhau đi vào.”
“Đã biết.”
Nhưng mà, không biết bọn họ có phải khi vào cửa đã bị lính gác phát hiện hay không, cửa tầng hầm ngầm thế nhưng lại có tới sáu hội viên Ngân Cánh đứng gác.
Lui ra phía sau, tất nhiên là không kịp.
Đối phương lập tức đi lên vây quanh, ý đồ đem hai người bọn họ đánh ra ngoài.
Một thần quan một pháp sư, một tổ đội không đủ lực công kích, lúc này cũng chỉ có kiên trì đối kháng.
Những người khác bao lâu nữa mới đến……? Chu Luật tính toán.
Bị giết chỉ là vấn đề thời gian. Hai đánh sáu, không hề có ưu thế.
Mã Lệ không ngừng bị tấn công, Chu Luật ngoài ở tự bảo vệ mình còn phải thêm các kĩ năng phụ trợ, có vẻ gian nan.
HP cùng MP hết rồi lại đầy, đầy rồi lại hết. Đủ loại chiêu thức cùng hiệu ứng hỗn tạp một chỗ, nhìn qua có vài phần cảm giác choáng ngợp.
Trong khoảng cách hỗn loạn, một đòn Ma pháp ngưng tụ, khiến cho Ma thuật đóng băng của Mã Lệ thi triển thành công. Kỵ sĩ của quân địch nháy mắt biến thành một bức tượng băng.
Ma pháp ngưng tụ, một loại kỹ năng cho thời gian thi triển skill của đội hữu được thu ngắn lại, giảm bớt thời gian colddown của kỹ năng ma pháp. Nhưng đồng thời, cũng sẽ làm cho người thi triển kỹ năng bị giảm rất nhiểu độ nhanh nhẹn của bản thân.
Chu Luật làm như vậy, không thể nghi ngờ làm cho địch nhân chuyển hướng đem cậu thành mục tiêu tấn công. Mấy kẻ địch còn lại, đều muốn trong thời gian Ma pháp ngưng tụ còn tác dụng phụ nhanh chóng giải quyết cậu.
Trái tim Mã Lệ nhất thời nhảy lên đến tận cổ.
Xem ra, thói quen xấu của Tiểu Luật đem mình thành bia ngắm vẫn một chút cũng không sửa…… Hy vọng cậu ấy còn có thể kiên trì thêm nữa……
Mã Lệ ăn dược phẩm hồi máu, nhanh chóng tạo khoảng cánh với thích khách bên cạnh.
Chỉ cần giết chết người đang đứng trước mắt, là có thể đi giúp Tiểu Luật ……
Đằng đằng…… Sao lại thế này?
Mã Lệ kinh ngạc nhìn thích khách bên địch giống như cọc gỗ đứng không vững ngã nhào xuống đất, biến mất.
Là ai làm ……?
Bóng đen vừa tham gia cuộc chiến, tựa như thần binh.
Động tác nhanh gọn, ra chiêu sắc bén.
Một đạo ánh sáng hướng đến phía mình, Mã Lệ nhận thấy mình vừa được nhận Chúc phúc thuật, lượng máu cũng dần dần được bổ sung. Không biết nữ thần quan mặc hồng y xuất hiện từ khi nào, đang đứng cách cậu vài bước chân.
Theo sát sau hai người kia , còn có một vị quyền sư.
Tên hội trên đầu…… Ánh Sáng Chi Đường.
Thế nhưng lại ở trong này gặp được người nhà của Tiểu Luật……
Mã Lệ cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra. Mà Chu Luật cũng thế.
Thủ vệ ở cửa bị bọn họ hợp lực giết sạch.
Quân trông giữ tầng hầm ngầm lo lắng ra ngoài ý muốn, cũng không dám lập tức phái người đi ra.
“Các cậu……”
Hoàn toàn không biết nên nói gì mới tốt.
“Chúng ta chỉ đến xem có thuận tiện kiếm chác được gì hay không.” Thanh Dạ cười nói,“Nếu các cậu buông tha Pháp Đế, hôm nay Ánh Sáng sẽ tiếp nhận. Nếu các cậu muốn đánh, liền thuận tiện trợ giúp các cậu một tay. Tóm lại…… Không có ý ‘Xen vào việc của người khác’ nha.”
Thật sự là lấy cớ mà còn không biết đường mà lấy cớ……
Chu Luật giống như vui đùa hỏi:
“Thế có sẵn lòng nói cho tôi biết, các ngươi đang muốn kiếm chác cái gì?”
“Cứu được cậu còn không đủ sao?” Thanh Dạ cười gian,“Thành công làm Nguyệt Ẩn Luật thiếu chúng ta một mối ân tình, đúng không các anh em?”
Ly Ca cùng Đu Đủ đứng sau nhanh chóng gật đầu.
“Các người……” Chu Luật có vài phần bất đắc dĩ,“Thật sự là ngồi không yên mà……”
“Cứ nghĩ đến phó hội đang anh dũng đấu tranh, chúng em làm sao ngồi yên được? Mọi người đều đã chuẩn bị tinh thần nghe mắng rồi.” Ly Ca mỉm cười nói,“Cho dù Phó hội có tiếp tục ra lệnh cho chúng em không được nhúng tay như thế nào, chúng em lần này đều đã xác định rồi.”
“Mắng……? Tôi sao lại có khả năng tức giận các cậu.” Chu Luật cười lắc đầu.
Lời Ly Ca vừa nói, khiến cậu cảm động.
Cảm giác bất luận đang ở nơi nào đều có người quan tâm tới mình, thật sự phi thường phi thường ấm áp.
Muốn trở về, rất muốn trở về.
Hiện tại Cách Lãng Địch Á cũng không có gì không tốt. Nhưng, ý niệm muốn trở về trong đầu lại thủy chung chưa bao giờ biến mất.
Muốn cùng một chỗ với những đồng đội Ánh Sáng, muốn cùng một chỗ với Thanh Dạ. Cho dù có làm những nhiệm vụ đánh quái giời đày, cũng vẫn hạnh phúc .
“Đu Đủ.” Thanh Dạ kêu,“Lâu như vậy không gặp Phó hội của cậu, không muốn nói gì àh?”
Đu Đủ sửng sốt vài giây, lắp bắp nghẹn ra vài câu:
“Phó hội…… Chúng em đều rất nhớ anh.”
“Anh cũng rất nhớ nhóm các cậu.” Chu Luật hơi hơi cười,“Chờ anh trở lại.”
“Tiểu Luật a……” Mã Lệ trêu chọc nói,“Thật khó nhìn thấy cảnh cậu nói chuyện phiếm ở thành chiến.”
“Thật có lỗi, tôi cao hứng quá .”
“Không sao mà…… Tiểu Luật.” Mã Lệ mỉm cười nói,“Dự tuyển còn có hai lần nữa là xong rồi, đến lúc đó cậu có thể an tâm thoải mái trở về nhà. Vinh quang của Cách Lãng Địch Á, chúng tớ sẽ tiếp tục bảo vệ.”
“…… Cám ơn.”
“Tiểu Luật, hôm nay thấy bọn họ, lần đầu tiên tớ cảm thấy thực hâm mộ cậu, thật sự.”
“Sao……?”
Lời vẫn chưa nói hết, các đội viên khác của Cách Lãng Địch Á cuối cùng cũng lục tục đến nơi.
Quả Quả mắt sáng rỡ, nhìn thấy tiêu chí của Ánh Sáng, vội vàng nói với đồng bạn:
“Đừng động thủ! Đừng động thủ! Đều là người một nhà!”
Cô bé vô cùng hưng phấn xông lên.
“Thanh lão đại! Ly Ca tỷ tỷ! Em thật sự thật sự rất nhớ mọi người mà……!”
Sau đó, mới chú ý tới người đứng bên cạnh, khẩu khí liền lạnh đi một nửa.
“A úc…… Thì ra là anh cũng ở đây hở, Đu Đủ?”
“Con heo Quả Quả!” Người nào đó chán nản,“Đừng cho là tôi không dám đánh em!”
“Các cậu, có gì muốn nói thì để sau đi……” Chu Luật ngừng cười, nghiêm mặt nói với mọi người xung quanh,“Mọi người cùng nhau vào cửa, được chứ?”